Nữ giả nam trang: Hoàng thượng, Vương gia là nữ nhân

Chương 1: Mở đầu: Vương phi sắp sinh!


Binh tới dưới thành, hai quân đối chọi.
Tinh kỳ phấp phới, trống trận dồn dập, ngựa hí vang rền.
Ánh nắng cuối thu làm người ta cảm thấy uể oải, đầu những cây trường thương phản chiếu ánh sáng, áo giáp đang xếp hàng ngay ngắn càng làm cho không khí ảm đạm đến dọa người.
Ba hồi trống trận đã dứt, không khí trên chiến trường vốn đã vô cùng nghiêm trọng dường như đông cứng lại.
Một cơn gió nhẹ thoảng quá, cuốn lên từng lớp cát bụi.
Hàng vạn tinh binh cùng chiến mã đứng thẳng tắp, yên lặng tới mức không nghe được một tiếng động.
“Giết”! – Thiếu soái của Lâu Sát quốc đầu đội kim khôi, thân mặc hoàng kim giáp sẵn sàng nghênh địch, vung tay lên, phó tướng lập tức ra lệnh, suất lĩnh toàn quân tấn công về phía địch như hổ dữ xuống núi.
Chiến trường nhất thời rơi vào một mảnh khói lửa , từng sinh mệnh mỏng manh của những chiến sĩ trôi theo từng đường kiếm, từng mũi tên.
Ánh tà dương dường như nhuộm một màu tiên diễm của máu tanh, sắc đỏ lan ra cả một vùng.
Tinh cầu Mộng Hoan
Mùa đông năm 431 Mộng Hoan công lịch, hoàng cung Lâu Sát quốc.
"Cái gì?!" Trên triều, hoàng đế Tiên Vu nghe cấp báo tới từ tiền tuyến, chấn kinh, đánh rơi sổ gấp trên tay cũng dường như không hề hay biết.
"Ngươi nói lại lần nữa! Ngươi nói lại lần nữa cho trẫm!" Hoàng đế hét lên điên cuồng.
“Chủ soái Cửu vương gia lĩnh quân liều chết đánh với địch ở thành Dương Quan. Một người chấn giữ quan ải, vạn quân thề sống chết bảo vệ đến cùng thành Dương Quan chờ quân tiếp viện tới! Thành Dương Quan đã được bảo trụ, Thục quốc phải lui binh cầu hòa. Nhưng, nhưng…”
Vị lính liên lạc lúng túng, những lời về sau âm thanh càng ngày càng bé lại: “Nhưng chủ soái Cửu vương gia cũng vì như thế mà sức cùng lực kiệt, chiến đấu với địch liên tục 7 ngày 7 đêm không nghỉ, đã huyết trải sa trường, vị quốc vong thân rồi!”
Hoàng đế Tiên Vu hai mắt phiếm lệ, ngã ngồi xuống long ỷ.
"Hoàng thượng! Xin hãy nén bi thương!" Chúng quần thần đồng loạt quỳ xuống.
Ai mà không biết từ nhỏ Cửu vương gia có quan hệ với thánh thượng tốt nhất.
Vì người huynh đệ tốt nhất của mình mất đi, cảm thấy khiếp sợ, phẫn nộ, đau thương là chuyện bình thường.
Biểu hiện của hoàng thượng chính là như vậy.
Tất cả mọi người lo lắng hoàng thượng vì mối huynh đệ tình thâm này đau lòng mà sinh bệnh.
Ha ha, người bằng hữu tốt nhất hay vị huynh đệ tốt nhất, ở trong mắt của hoàng đế chỉ là cái cớ để ổn định nhân tâm mà thôi.
Từ xưa tới nay, vô tình nhất cũng chính là tâm của các bậc đế vương.
Sự lo lắng của tất cả mọi người đều là dư thừa.
Biểu hiện rối rắm lướt qua trên vẻ mặt của hoàng thượng: “Cửu vương gia chết rồi, là việc không tốt, mà cũng là việc tốt…”
“Truyền ý chỉ của trẫm, ban cho gia quyến Cửu vương gia số tiền trợ cấp lớn! Chọn cho Cửu vương gia một chỗ có phong thủy tốt để hậu táng!” – Lời nói ra như trảm đinh chặt sắt, biểu thị sự coi trọng của hoàng đế.
Tiếng truyền chỉ của thái giám lần lượt vang lên, trực tiếp truyền tới bên ngoài điện.
“Rõ!” Bên ngoài kim loan điện, cả 3 vạn tướng sĩ khải hoàn hồi triều quỳ xuống đồng thanh lên tiếng, thay mặt cho vị Cửu vương gia đã khuất tạ long ân của hoàng thượng.
Tính mạng của bọn họ đều là do vương gia liều mạng bảo vệ.
Đêm ngày mùng 3 tháng 4, cuối xuân, những ngọn lá đầu cành như run rẩy.
Trên bầu trời tối đen như mực là những vì sao đang lấp lánh.
Tinh cầu Mộng Hoan, Cửu vương phủ của Lâu Sát quốc.
“Aaaa! Aaa! Aaaa” – âm thanh nghe tới tan nát cõi lòng lanh lảnh vang lên làm cho những ngôi sao lấp lánh như còn trong mộng kia cũng phải kinh sợ, con mèo đi trong đêm giật mình nhảy xuống bờ tường, mấy con quạ đen trong khu rừng cách đó không xa cũng hốt hoảng vỗ cánh bay lên.
“Vương phi sắp sinh! Vương phi sắp sinh rồi!” – Một nha hoàn kêu lên sợ hãi.
“Đi đun nước nóng nhanh lên!”
“Mau đi mời di nương tới!”
“Mời di nương?!”
“Còn đứng đờ ra đấy làm cái gì?!”
“Di nương của vương phi là bà đỡ tốt nhất kinh thành, mau đi nhanh lên!” – Phúc quản gia của Vương phủ vội vã căn dặn.
Vương phi hình như sắp sinh, lại sớm hơn mấy ngày so với dự đoán.
Tức thời, trước tẩm điện của vương phi mọi người ra ra vào vào, bận bịu dị thường.
Tiểu thái giám vẫn đi theo bên người Phúc quản gia xem xét xung quanh, thấy không ai để ý, thân hình khẽ biến, lướt về hướng hoàng cung báo tin…
Cửu vương gia Mễ Thiện không phải người trong hoàng tộc Tiên Vu mà là được hoàng thượng ngự tứ cho thành vương gia khác họ, phong vị là cha truyền con nối.