Siêu Việt Tài Chính

Chương 20: Chỉ Điểm Tước Phàm


Thiếu Kiệt và mọi người sau khi rời khỏi phòng giáo viên một thân ảnh đứng đó nhìn theo hướng hắn tay cầm một tờ giấy quyết định Thôi Học bị vò nát nhăn nhúm người đó không ai xa lạ đó là Từ Phong hắn tức giận thật sự vì chưa có học sinh nào dám chống đối lại hắn mà còn ở trong trường nhưng nay Thiếu Kiệt lại làm được điều đó như đánh thẳng lên mặt hắn một cái tát rất đau.

Trong khi đó thiếu kiệt được mọi người giúp đỡ nên hắn cũng hào phóng nói mọi người ta học tụ tập một chỗ ăn uống thỏa thích. Bản thân hắn cũng biết không phải chơi sang gì toàn là đồ ăn vặt thường cũng không bao nhiều tiền mà cho dù có bỏ ra đối với hắn giờ đây là điều đương nhiên, mọi người ở đây đi theo hắn nên lỡ may sự việc không thành cả bọn chết chung, thì hắn cũng cảm thấy có chút nào cần phải tỏ ra chút gì đó cho anh em đã giúp đỡ hắn.

Chiều hôm đó tan học tất cả mọi người đều tập trung lại hết một quán nước đối diện trường đến nỗi chủ quán cũng mừng rỡ lo tập trung sắp xếp người đưa ghế chuyển bàn để mọi người đều được ngồi ở đây dự tiệc theo kiểu có gì chơi nấy không đặt trước trên bàn nào bánh tráng trộn, xoài cóc ổi, cá viên chiên mọi thứ ăn vặt ở đây đều đem ra hết chưa kể đến những loại thức uống phổ thông trà chanh, café, nước ngọt bày la liệt trên những cái bàn ghép tạm bợ mọi người đều cười đùa vui vẻ diễn tả lại những lời nói của Thiếu Kiệt hướng Từ Phong mà châm biếm.

Mọi người đang nhộn nhịp vui đùa, thì trong túi quần Thiếu Kiệt lại vang lên tiếng chuông điện thoại. Nhìn dãy số lạ gọi đến hắn cũng thắc mắc là ai nên chấp nhận cuộc gọi đến bên kia vang lên giọng nói.

- Thiếu Kiệt à cô Vân Anh đây lát chừng ba mươi phút nữa người bên cô sẽ xuống vẽ bản vẽ nhà đất cho con. Con đang ở đâu thế về nhà giúp cô khoảng nửa tiếng nữa họ tới đó.

Sau khi chia tay mấy người trong quán, Thiếu Kiệt quay về nhà đợi người bên Vân Anh tới. Lúc này trời cũng không còn sớm, việc đi vẽ bản vẽ này là do bên Vân Anh thao tác nên họ mới làm ngoài giờ. Mà những việc như thế này thì ai cũng biết làm ngoài giờ thì tiền làm ngoài giờ là phải có, mà số tiền này thì bên Vân Anh đã lo cho họ rồi, nên Thiếu Kiệt chỉ cần có mặt tại nhà để họ vẽ bản sơ đồ là được. Do gần đây việc Thiếu Kiệt kinh doanh máy vi tính cũng có nhiều người ra vào trong nhà nên cũng không làm mọi người trong xóm chú ý lắm.

Sau khi những người làm bản vẽ làm xong mọi việc đo đạc của mình Thiếu Kiệt cũng không quên bỏ một ít tiền vào một bao thư gửi cho một người trong đó nói là tiền uống nước. Đương nhiên họ cũng không từ chối mà còn nói bản vẽ sẽ xong trong thời gian sớm nhất cho Thiếu Kiệt.

Khi mọi thứ đã xong căn nhà lúc này chỉ còn lại Thiếu Kiệt đang dọn dẹp thì có một người gọi cửa nhà hắn. Nghĩ là khách hàng đến muộn hắn cũng bước ra thì đứng đó không ai là xa lạ, Tước Phàm đi cùng vài người anh em đến nhà Thiếu Kiệt thấy thế Thiếu Kiệt cũng nói.

- Cha Chà hôm nay rồng tới nhà tôm. Anh Tước ghé qua nhà có việc gì sao? Vào nhà đi đứng ngoài làm gì.

Thấy Thiếu Kiệt niềm nở đón tiếp mình, Tước Phàm cũng xua tay nói

- Thôi Thôi đi ông ơi khách sáo làm gì, Hôm nay anh tìm đến nhà em chủ yếu là hai việc. Thứ Nhất chuyện mà em nói hôm nay Lão Đại đã liên hệ được bên đại lý vé số kia họ chấp nhận chuyện mua bán vé số trúng giải rồi còn việc còn lại thì lão đại bảo anh qua nói em chỉ dẫn thao tác tiếp theo.

Nhìn quanh một lượt trong nhà xếp những bộ máy vi tính rồi các Linh Kiện Tước Phầm qua các nguồn tin của anh em cũng biết hiện tại nhà Thiếu Kiệt vẫn là mới bắt đầu kinh doanh tuy ngoài mặt không phải hắn đứng tên công ty nhưng mà hắn lại là ông chủ chính thức của cửa hàng này.

Lúc này bản thân Thiếu Kiệt hắn cũng không ngờ mình góp ý cho Cao Thịnh có thêm cách để tẩy trắng cho Xuân Nghĩa Bang, không ngờ hắn lại thao tác nhanh đến vậy chắc hẳn Cao Thịnh cũng lo ngại việc cứ bị các ánh mắt của chính quyền giám sát rồi, Thiếu Kiệt mới từ từ nói với Tước Phàm.

- Kế Hoạch thì không có gì phát triển, chỉ là bây giờ sau khi nhận được tiền bản Thân anh Cao phải làm giấy phép kinh doanh mở một công ty dịch vụ bảo vệ còn nhân viên thì là thành viên trong bang hội nói tóm ra là đưa cho mỗi người một bộ hồ sơ xin việc bắt điền thông tin vào. Đem lên Ủy ban mà lấy mộc đỏ. Việc này bọn làm giấy tờ có thể làm được hết ngoài Ủy ban có rất nhiều người làm được nếu anh em bên anh sợ tiếp súc với chính quyền thì làm như thế là tốt nhất.

Uống một hớp nước để cho Tước Phàm có thể ghi nhớ lại những thông tin đó lúc này Thiếu Kiệt hắn mới hỏi.
- Hiện tại các anh thu phí an ninh như thế nào ngày theo tuần hay tháng?

Nghe Thiếu Kiệt hỏi Tước Phàm cũng thở dài lắc đầu, đối với hắn cái chuyện mà mỗi lần gọi người đi thu tiền là hắn sợ nhất, hết chạy đầu này đến đầu kia cứ như thế mà dòng dòng mãi làm hắn cũng chẳng phát triển gì nên nói luôn.

- Hiện Tại thì có chỗ thu theo ngày, cũng có nơi theo tuần những chỗ kinh doanh lớn thì lại thu theo tháng nói chung mức giá lộn xộn lắm.

Nghe Thấy Tình trạng này hơi phức tạp một chút Thiếu Kiệt cũng biết được những ông chủ nhà hàng mình đóng tiền an ninh vẫn là theo tháng, mỗi tháng một lần còn những chỗ khác hắn không biết ai ngờ đâu nó lại rối như thế này. Nhíu mày một chút Thiếu Kiệt nói.

- Việc Trước mắt nên lên danh sách các nơi chỗ nào thu tiền ra sao như thế nào phải được làm rõ. Đối với những người kinh doanh đóng tiền an ninh theo tháng thì không cần thay đổi chỉ cần làm cho họ cái hợp đồng thuê bảo vệ mục tiêu, điển hình ở đây sẽ sắp xếp anh em trong vai trò bảo vệ nhà hàng đối với những người này chúng ta chỉ lấy mức trần phổ thông như các nhà hàng bình dân còn đối với các nhà hàng trung bình thì các anh lấy phí nên suy xét nếu họ đóng theo ngày hoặc tuần thì chuyển thành đóng theo tháng tiền đó được chuyển khoản một lần vào đầu tháng còn trên hợp đồng vẫn để thấp hơn giá trị đang thu bây giờ 10 phần trăm thấy số tiền ít hơn đóng tiền hàng ngày hoặc tuần họ sẽ tự chuyển qua đóng hàng tháng, đối với những khoản đó chuyển lại thành lương trả nhân viên đưa cho anh bên dưới tại từ nhà hàng họ đang làm bảo vệ. Còn đối với những người bán hàng rong hay tạp hóa nhỏ lẽ anh có thể nói với Anh Cao là không nên thu của họ nhưng họ phải bảo đảm an ninh khu vực mà họ đang bán cũng như không để xảy ra lộn xộn.

Nghe thấy không thu tiền của những người bán hàng rong và tạp hóa nhỏ lẻ kia Tước Phàm cũng gật đầu, vì thu của họ cũng không bổ sung đủ số ra sao nhưng đa số họ đều là người đóng hàng ngày giờ lại bỏ điều đó cũng khiến Tước Phàm thắc mắt mà hỏi

- Thế nhưng không thu của họ thì bên bọn anh làm sao đủ tiền đập vào phát lương cho anh em trong bang theo quy mô lớn.

Trước mắt anh cứ làm theo như vậy còn việc còn lại tại sao không thu tiền của họ sau này em sẽ nói sau giờ thì anh có thể theo cách của em mà báo cáo lại với Anh Cao.

Chuyện đó em sẽ sắp xếp cho bên anh kiếm được ở một nguồn thu nhập khác.

Tước Phàm tuy là còn thắc mắc nhiều điều nhưng mà hắn biết Thiếu Kiệt sẽ không nói ra khi hắn chưa thấy được tình hình cần thiết nên Tước Phàm cũng hướng Thiếu Kiệt rời đi trước khi đi cũng không ngại lấy số điện thoại của Thiếu Kiệt để có gì gọi đt đến cho dễ chứ không như hôm nay hắn phải tìm tới tận nhà Thiếu Kiệt

Thấy Tước Phàm rời đi Thiếu Kiệt lại trở về như mọi ngày hắn vẫn phải làm một công việc mà học sinh khi về nhà thường làm đó là học bài và làm bài tập về nhà, cái gọi là học tập thường đem đến nhiều kết quả có người học cho hiểu có người học để đối phó với các môn học thường ngày bởi thế tại quốc gia có rất nhiều học sinh khi còn ngồi ghế nhà trường lại không thuộc trong những top đầu của lớp nhưng khi họ có cơ hội được ra nước ngoài du học thì những sự sáng tạo và tư duy của họ lại được người nước ngoài khai thác triệt để. Ở đây tuy là những kiến thức Thiếu Kiệt đã trải qua nhưng hắn chỉ hiểu theo khía cạnh của một tư duy nhiều hơn là những câu từ trong bài học.

Một ngày trôi qua với Thiếu Kiệt là sự thay đổi hôm nay lần đầu tiên hắn biết được khi muốn làm một việc gì đó trước hết phải suy xét thật kỹ lưỡng chuẩn bị cho mình những bước an toàn và chính xác nhất một cách có thể, không như hôm nay phải nhờ năng lượng của số đông học sinh ủng hộ mình để đấu lại Từ Phong.

Hắn biết sẽ phải đối đầu với Từ Phong ở một ngày không xa nhưng điều hắn không ngờ là sớm như vậy hôm nay đã làm cho Từ Phong mất mặt trước toàn bộ giáo viên việc này như bát nước hắt đi không thể nào hốt lại được. Dù sớm hay muộn hắn phải đẩy nhanh tiến độ trước khi những điều khác tuy dạo gần đây sau khi hắn đi học hắn trở thành một học sinh có cố gắng trong mắt các thầy cô giáo nhưng điều đó là chưa đủ hắn cần có một bước đưa mình lên cao hơn nữa để chủ động trước Từ Phong đáp trả hắn.

Song song đó Tước Phàm đến nhà để xin ý kiến của hắn không làm hắn lo lắng mấy, hắn đang dựa vào những gì ở kiếp trước mà đưa kế hoạch góp ý theo lộ trình phát triển cho Cao Thịnh. Không có hắn góp ý, thì cũng sẽ có người khác đưa góp ý này cho Cao Thịnh vì thời điểm hắn làm quản lý ở các nhà hàng Cao Thịnh là mở công ty bảo vệ và làm đúng như những gì hắn vừa mới nói cho Tước Phàm. Lúc này nơi Thiếu Kiệt hắn thấy an bình nhất là cái giường êm ái. Sau một ngày mệt mỏi nhiều chuyện xảy ra