Thiên Ma Thần Đàm

Chương 1: 31 khách khanh tư cách Dịch giả nhóm Tinh Tú Lầu Biên dịch anhhungsida


Nhưng, cái gọi là thiết huyết tam nan ấy là khi đoàn trưởng mới lên, phải tiếp nhận và thông qua kiểm tra, để chứng tỏ mình có năng lực để lãnh đạo thiết huyết đoàn.


thiết huyết tam nan đầu tiên:

tay không đánh cọp, đoàn trưởng mới không được dựa vào bất cứ ngoại lực nào, trong vòng 3 tiếng đồng hồ phải giết chết 10 con cọp hoang dã,

điều kiện là không được dựa vào ma thuật, không sử dụng vũ khí, mà những con cọp này đều sẽ bị tiêm thuốc khiến chúng càng trở nên hung dữ,

trong những điều kiện bất lợi như vậy, có thể nói là tình thế không sống thì chết, mà đây mới chỉ là thử thách đầu tiên trong 3 thử thách, cũng là thử thách đơn giản nhất.



thiết huyết thứ 2:

nại hà chi thất, sẽ thử thách sức chịu đựng của đoàn trưởng mới, người bị thử thách sẽ phải vào trong 1 căn phòng đá, căn phòng đá này được xây bằng đá vân thạch rất dày và nặng,

lại ở dưới 20m nước, người bị thử thách không được đem theo đồ ăn, nước uống, không được mặc quần áo, cứ trần truồng như vậy đi vào phòng, đương nhiên, trong phòng đá cũng chẳng có thứ gì cả, người này sẽ phải ở trong môi trường không vật, vô cùng yên tĩnh này 15 ngày,

sau 15 ngày, có người từ bên ngoài mở cửa, nếu có thể tự động bước ra, thì chứng tỏ đã vượt qua cửa ải, mới đầu nhìn cảm thấy không có gì,

nhưng bao năm qua, rất nhiều người không chịu đựng được quá 3 ngày đã bỏ cuộc, chỉ vì thử thách ở trong môi trường không tiếng động, áp lực tinh thần bị cô lập, lại thêm đói khát là điều mà 1 người bình thường không thể chịu đựng được.

thiết huyết 3:

quân võ chi nan, cửa ải thứ 3, cũng là cửa ải khó nhất, bởi vì cửa ải này sẽ thử thách năng lực lãnh đạo của đoàn trưởng mới, bản thân là người lãnh đạo của 1 dung binh đoàn lớn,

yêu cầu về năng lực của đoàn trưởng mới là điều chắc chắn, mà thông qua 2 thử thách trước thì chỉ có thể nói là năng lực cá nhân của hắn tốt, nhưng chỉ là 1 người lãnh đạo thôi chưa đủ,

bởi vậy trong thử thách thứ 3 này, chính là thử thách năng lực lãnh đạo của đoàn trưởng mới, điều kiện là, đoàn trưởng mới sẽ chọn ra 50 người trong binh đội kiến tập của thiết huyết đoàn,

đoàn trưởng mới sẽ huấn luyện trong vòng 3 tháng,

nội dung huấn luyện do đoàn trưởng mới tự quy định, sau 3 tháng, bất kể là hợp lực hay tự lực,

chính 50 người này phải giết chết được 40 con mãng xà, mà loại mãng xà này là những con mãng xà chuyên giết người của liên minh thiết huyết lầu, con lớn nhất có thể dài đến hơn 10m,

to như thuỷ giác, vô cùng mạnh, lại có kịch độc, bị cắn 1 phát cũng đủ chết, mà những binh sĩ trong binh đội kiến tập đều là những thanh niên trẻ tuổi yếu ớt, chỉ huấn luyện trong 3 tháng đã phải làm 1 việc nặng nề như vậy, quả không dễ dàng gì!,hơn nữa,

ngoài việc phải có năng lực huấn luyện độc lập, còn liên quan đến việc làm sao khiến tất cả mọi người tuân theo mệnh lệnh luyện tập và làm sao quy định nhiệm vụ cần hoàn thành, điều đó lại càng thêm khó khăn,

theo Cái Xích nói, 50 người lúc đầu ông huấn luyện ra cũng không giết được quá 38 con, lại còn bị chết 5 người, cuối cùng xét ông là con trai của đoàn trưởng cũ, lại thêm ông còn là niềm hi vọng của mọi người, nên mới miễn cưỡng được sự đồng ý của 17 vị thống lĩnh, kế vị làm đoàn trưởng mới.


bây giờ, 7 vị thống lĩnh đang có mặt lại muốn Á Văn vượt qua 3 cửa ải này, Cái Xích tuy trong lòng không muốn, nhưng phải phục tùng các khách khanh, nên đành phải đồng ý,

và sáng nay ông đến đây, chính là để hỏi xem Á Văn có đồng ý thử thách hay không?



Á Văn sau khi nghe Cái Xích giải thích xong, trong lòng cũng hơi thấp thỏm, đoàn trưởng của thiết huyết đoàn phải trải qua thử thách như vậy mới có thể đảm nhiệm,

thật không dễ dàng, chẳng trách, dưới sự lãnh đạo của người đoàn trưởng đã qua thử thách, thiết huyết đoàn có muốn không mạnh cũng khó.



đến bây giờ khi nghe Cái Xích hỏi, Á Văn suy nghĩ 1 chút, gật đầu đáp: “bá phụ, cháu đồng ý thử thách.”


Cái Xích nghe xong rất vui mừng, nhưng vẫn hỏi lại: “Á Văn, thực ra cháu không cần miễn cưỡng, cứ cho cháu không là khách khanh, ta cũng không thất vọng đâu, dù sao chúng ta đã quen nhau rồi phải không?”


Á Văn lắc đầu: “bá phụ nghĩ sai rồi, cháu không hề miễn cưỡng, tuy cháu đồng ý chấp nhận thử thách 1 phần là do cháu đã hứa với bá phụ sẽ là khách khanh,

nhưng cháu cũng muốn biết, trong thử thách này, cháu đạt được đến trình độ nào, coi như cháu tự khiêu chiến với nang lực của chính mình!”

Cái Xích nghe xong không còn biết nói gì, rồi ông hỏi:

“được rồi! vậy …Á Văn cháu lúc nào có thể bắt đầu thử thách?”


Á Văn xoa tay, cười đáp: “ Hôm qua cháu được ăn no ngủ say, giờ đây tinh thần đang rất dồi dào, lúc nào cũng có thể bắt đầu.”


Cái Xích giơ ngón tay cái biểu thị khen ngợi: “chí khí, quả là anh hùng, bá phụ ta bây giờ sẽ đi thông báo, hôm nay sẽ bắ đầu tổ chức thử thách thiết huyết tam nan, Á Văn cháu hãy nghỉ ngơi 1 lát, chuẩn bị tinh thần, đợi lát nữa,

bá phụ sẽ cho người đến thông báo cho cháu, hãy cho họ thấy con mắt của bá phụ không hề sai, cũng để họ thấy rõ ác quỷ dưới trăng không phải là hư danh.


Nói rồi, Cái Xích đi khỏi trong tiếng cười sảng khoái.


Cái Xích đi rồi, Á Văn lại tiếp tục luyện khí công, cố gắng luyện thiên tâm chân khí tốt hơn nữa, 1 hồi lâu sau, có người mang đồ ăn sáng tới, thì ra là Dạ Nguyệt.


Dạ Nguyệt bày thức ăn trong chiếc chòi ở trong sân, cất tiếng gọi: “Long huynh, ăn sáng thôi.”



Á Văn cười, đi vào trong chòi, ngồi xuống trước bàn, hỏi: “Dạ Nguyệt, sao lại là muội đem đến? muội chẳng phải là đội trưởng sao? Sao lại làm những việc của người làm vậy?”



Dạ Nguyệt ngượng ngùng cười đáp: “thực ra đây là đồ ăn muội đem từ chỗ người làm đến, Long huynh, muội biết hết rồi, nghe nói huynh sẽ tham gia thử thách thiết huyết tam nan?”


Á Văn cười không nói , cầm 1 chiếc bánh bao lên ăn.


vừa nghe Dạ Nguyệt hào hứng nói:

“huynh biết không? thiết huyết tam nan từ 27 năm trước, ngoài 1 lần đoàn trưởng tổ chức trước khi làm đoàn trưởng , 27 năm nay, vẫn chưa có ai dám thử sức với nó, đây có lẽ là lần đầu tiên suốt 27 năm nay,

nếu như là muội tham gia, chắc muội sẽ lo lắng đến không đứng dậy nổi, đâu như huynh, vẫn có thể ung dung ngồi ăn sáng như vậy.” Dạ Nguyệt nhìn Á Văn vẻ khó hiểu.


Á Văn vừa ăn xong chiếc bánh bao trong tay, nghe vậy phì cười:

“nếu không thì muội bảo ta phải làm thế nào? giống như muội? cứ như sắp bị đi treo cổ hả? Người tham gia là ta chứ không phải muội, muội làm sao lại lo lắng hơn cả ta thế? Bình tĩnh đi, còn nhớ điều đầu tiên ta dạy muội không? phải bình tĩnh.”


Dạ Nguyệt lắc lắc 2 tay, vội nói:

“làm sao bảo người ta bình tĩnh được chứ ? Thiết huyết tam nan đấy! không phải là tam dị đâu!”

Á Văn lắc đầu, đối với Dạ Nguyệt, hắn đối xử với cô như em gái, thấy dáng vẻ căng thẳng của cô, Á Văn đang muốn nói 1 điều gì đấy, nhưng đã thấy 2 bóng người vội vã bước vào sân.


Người chưa đến, Á Văn đã nghe thấy tiếng nói lớn: “Long huynh, nghe nói huynh sẽ tham gia thiết huyết tam nan?”



Á Văn định thần nhìn lại, đây chẳng phải Khải Đặc và Lực Áo? Mà người vừa hét lớn chính là Lực áo.

Á Văn cười: “thật là, sao mấy người các ngươi giống nhau vậy, tai dài hơn cả tai thỏ, nghe tin nhanh vậy?”


Á Văn chỉ nhìn quần áo chúng xộc xệch, mắt còn lờ đờ là biết ngay đang nằm trong chăn, nghe được tin vội đến đây ngay không kịp sửa soạn.


Lực Áo không đợi được vội hỏi: “Long huynh, ta vừanghe nói huynh sẽ tham gia thiết huyết tam nan, là thật hay giả vậy?”


Khải Đặc đứng 1 bên không giống như mọi ngày chêm vào 1 vài câu vô lễ, có thể thấy hắn cũng rất nóng ruột muốn biết là thật hay giả.


Á Văn cười: “các ngươi đừng vội, hãy vào trong rửa mặt đã, đợi tí nữa ta sẽ nói cho các ngươi, được không? Ta sẽ nói cho các ngươi mà, bình tĩnh, bình tĩnh.”

Lúc này Khải Đặc và Lực Áo mới để ý đến mình còn đang quần áo xộc xệch, đồng thời cũng mới để ý thấy Dạ Nguyệt đang đứng bên cạnh, lúc này chúng mới thấy ngại đỏ mặt.

Lực Áo vẫn ngạc nhiên hỏi: “Dạ Nguyệt, ngươi đến đây từ lúc nào, sao ta không nhìn thấy?”


Dạ Nguyệt nhăn mũi, ngúng nguẩy nói: “người ta không như 2 tên lợn lười các ngươi, chỉ biết ngủ, ta đến đây từ lâu rồi, đi thôi, ta dẫn các ngươi đi rửa mặt, kẻo các ngươi ở đây cho xấu mặt.”


Nói rồi, Dạ nguyêt mỗi bên 1 người, lôi Khải Đặc và Lực Áo vào bên trong.


Nhìn 3 người họ, Á Văn cảm thấy trong lòng mình ấm áp, tuy mới quen nhau 10 ngày ngắn ngủi, nhưng Á Văn và họ đã trở thành bạn bè, từnhững biểu hiện quan tâm đó của họ, Á Văn thầm cảm ơn mình đã có được 3 người bạn tốt.


Chưa đầy 3 phút, 3 người đã đi ra, ngồi xuống bên cạnh Á Văn mới kể lại lời Cái Xích đã nói cho 3 người biết, rằng 7 vị thống lĩnh phản đối, nhưng đặt ra nếu hắn đồng ý tham gia thiết huyết tam nan, và có thể vượt qua, thì sẽ thừa nhận hắn đủ tư cách là khách khanh.

Sau khi nghe xong, Lực Áo vui mừng nói:

“bọn thống lĩnh cũng thật hồ đồ quá, trước giờ nghe nói những người không vượt qua đều trở về trong tình trạng bị tàn phế hoặc phát điên, đặc biệt là vòng đầu tiên tay không bắt cọp, kết thúc đều không chết thì tàn phế, vậymà vẫn còn lôi ra để thử thách, thật không hiểu họ đang nghĩ gì nữa?”



Khải Đặc chau mày, khuyên: “ Long huynh, ta cũng cho rằng tốt nhất huynh không nên tham gia, đây không phải 1 diễn kịch, thiết huyết tam nan rất nguy hiểm.”


Á Văn thấy vẻ mặt quan tâm của 3 người, trong lòng rất cảm động, nhưng hắn không thuộc loại người hay thể hiện cảm xúc ra bên ngoài, nên hắn dùng 1 cách khác để tạo niềm tin của chúng đối với hắn.

Sau đó,chỉ thấy nét mặt Á Văn nghiêm lại:

“ các ngươi nghĩ ta là ai? Ta được mệnh danh là ác quỷ ánh trăng đó! mấy cửa ải đơn giản đó có thể làm khó ta sao?”



vừa nghe thấy 4 từ Ác quỷ ánh trăng, 3 người lập tức thấy lạnh hết sống lưng, dường như trận thảm sát 10 ngày trước đang hiện ra trước mắt, chúng dường như nhìn thấy xác 10 con báo nhầy nhụa máu trên mặt đất.


đúng lúc này, 1 tên hầu đã đứng ngoài sân gọi lớn:

“Long tiên sinh, đoàn trưởng mời ngài đến tham gia thiết huyết tam nan, mời ngài đi theo tôi.”


ngantruyen.com