Thiên Linh quyển 1: Đại lục Thiên Huyền-Song xuyên dị thế

Chương 12: Thổ lộ (2)


Chương trước

{Băng Ngọc mắt đẫm lệ nhìn Vũ Thiên hét lớn}

-VŨ THIÊN ta không có pháp lực, ta không thể bảo vệ ai cả

-Um nên không sao cả huynh bảo vệ muội là được, cho dù khi muội có lại phép thuật trở về thế giới kia ta cũng sẽ theo muội tiến vào thế giới đó tìm kiếm muội, cho dù phải mất ngàn năm tìm kiếm- Vũ Thiên cười ôn nhu bàn tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng mắt ánh lên ý cười trêu chọc-mèo con lại mít ướt rồi

-Vũ Thiên huynh...

Băng Ngọc hai mắt đã đẫm lệ,nàng nghĩ y biết mình là ai, biết yêu mình sẽ nguy hiểm trùng trùng, thậm chí biết một khi mình hồi phục pháp lực nhất định phải về thế giới kia, vẫn nguyện ý yêu cho dù tìm kiếm ngàn năm, vậy mình còn lo gì nữa, còn sợ gì nữa nếu không chấp nhận mình chính là kẻ ngốc, Băng Ngọc nghĩ thông suốt liền vòng tay ôm cổ Vũ Thiên cười nói:

-Muội sẽ cho huynh một cơ hội

-Không được hối hận

-Sẽ không, Nhưng muội không hiểu tại sao huynh lại biết tất cả về muội

-Truyền thuyết có nói đến muội "Tương truyền diện mạo của công chúa muôn loài xinh đẹp tuyệt trần là thiên nữ không ai được thấy chỉ nghe nói Ngũ sắc là mắt, hằng tinh* là tóc, bạch vân* là da, Thần hồng xỉ bạch*, diễm mỹ tuyệt tục*"

-Nga thật không ngờ là vậy

(hai nhân vật của chúng ta đã thừa nhận tình cảm nên mình sẽ thay xưng hô thành 'huynh', 'muội', nhưng tên của Lục Băng Ngọc mình sẽ không thay đổi )

Vũ Thiên ôm Băng Ngọc vào lòng nhẹ giọng hỏi nàng

-Ngọc nhi tên thật của muội là gì ?

-Hì hì đây là bí mật khi nào huynh có thể đến thế giới kia tìm được muội, muội sẽ nói cho huynh biết -Ngọc Băng ở trong lòng y làm ổ nháy mắt tinh nghịch cười nói

-Muội thật là...-Vũ Thiên chỉ có thể lắc đầu nhìn người trong lòng sau đó nghĩ đến lời của mẫu thân hôm đó liền trêu chọc Băng Ngọc-Ngọc nhi muội có biết khi mẫu thân ta nhìn thấy gương mặt muội người đã nói gì không?

-Bá mẫu nói gì a???

-Người nói "Ta quyết rồi nàng sẽ là tức phụ của ta"

-hả!!!! bá... bá mẫu nói nhưng vậy .... khi....khi...khi mà chưa biết muội nhưng thế nào-Băng Ngọc khó tin nhìn Vũ Thiên đôi mắt mở to nhìn nàng rất đáng yêu

Vũ Thiên gật đầu nhìn nàng sau đó lôi kéo nàng đến trước Vấn Tâm và Thiên Lân nói mọi chuyện Vấn Tâm đầu tiên là cười tươi lôi kéo Băng Ngọc đi mua sắm cũng không quên kêu người gửi thư cho Ngọc Phượng ở Xuân Phong trấn cả nhị vị tiểu thư ở Lăng Thiên học viện Triệu phụ cứ thế rộn ràng hẳn lên
-----------ta là dải phân cách a~~~-----

Mấy ngày sau, Xuân Phong trấn

ngoài bìa Sâm Lâm huyền thú

Ngọc Phượng trên tay cầm phong thư khẽ cười ánh mắt lóe lên tinh quang

-Không ngờ ta lại có tẩu tẩu sớm nhưng vậy không biết vị tẩu tẩu này nhưng thế nào

-Tiểu thư đại thiếu gia kết hôn ?- Bạch Xương chóp chớp con mắt dễ thương tò mò hỏi Ngọc Phượng nhón chân nhìn về phía bức thư

-Nha đầu này... đại ca vẫn chưa thành thân chỉ là đính ước mà thôi- Ngọc Phượng cười tay vỗ đầu Bạch Xương giải thích ánh mắt nhìn về phía thành Chu Tước đầy mong chờ cùng sắt bén- chỉ mong vị tẩu tẩu này không làm điều gì ngu ngốc (Băng Ngọc: [ủy khuất] ta có phải là quái đâu khôn làm gì cũng kéo thù hận hic hic. Ngọc Phượng: [nhìn] hờ. Băng Ngọc: đây là ý gì a!!!!!)

Bọn Bạch Xương thấy ánh mắt của nàng (Ngọc Phượng) đồng loạt rùn người không ai dám nói gì Bích Vân cảm đảm lên tiếng

-Tiểu thư vậy giờ chúng ta...

Ngọc Phượng quay đầu nhìn bọn họ cười tươi nói

-Tất nhiên là....

-------hết chương----

s/p: [chắp tay] xin lỗi Âu ra trễ lầm này Âu làm hơi gắp có sai sót mọi người nhắc Âu giùm a~

*

Hằng tinh: sao trời

Bạch vân: mây trắng

Thần hồng xỉ bạch: môi hồng răng trắng

Diễm mỹ tuyệt tục: xinh đẹp mà không dung tục


Đăng bởi: