Thiên Linh quyển 1: Đại lục Thiên Huyền-Song xuyên dị thế

Chương 15: Tin tức của Triệu phủ


Một tháng sau, Sâm Lâm huyền thú

"Rầm"

-Cứu mạnggggg aaaaaa Vũ tỷ, Vân tỷ tha cho muội đi, sẽ chết người đó-Tiểu cô nương chật vật tránh né, mếu máo nói với hai thiếu nữ đang công kích nàng

Hai thân ảnh ngự kiếm cười cười vung tay những công kích biến mất, tiểu cô nương dừng lại thất thểu bĩu môi

-Mấy tỷ ăn hiếp ta

-Bích Vân ta nghĩ nên tăng cường mức huấn luyện của nha đầu này lên gấp năm lần - Bạch Vũ nhảy xuống mắt híp lại nói với Bích Vân

-Vũ tỷ sao lại gấp năm lần... không phải gấp mười lần sao?? - Bích Vân kinh ngạc cười nói

-Oa oaaa ta sai rồi...!! hai người tha cho ta đi - Tiểu cô nương đau khổ nhìn hai người

-Bạch Ngân đây là do muội lơ là không chịu luyện tập, chúng ta chỉ muốn tốt cho muội thôi - Bích Vân thản nhiên nói

-Ta...ta... Vũ tỷ tha cho muội đi mà đi mà

-Gấp mười lần

-A!!!! sao lại...

-Gấp mười lăm lần

-Aaaa mười lần... mười lần hic

Bạch Vũ cười tươi bỗng nhíu mày chắn trước Bạch Ngân thấy Bích Vân cũng bùng phát huyền khí, không khí căng thẳng lạ thường, giọng nói đầy trêu đùa vang lên

-Bốn năm các ngươi chỉ đạt Huyền huyễn, qua chậm rồi

-Cô nương là...

-Bốn năm không gập nên không nhân ra ta sao ?

-Tiểu...tiểu thư...ngài...sao...

-Ba người các ngươi thật là

-Tiểu thư người còn sống

-Ta khi nào đã chết hả ?

-Muội...

Ngọc Phượng đi tới cười nhìn họ, bọn Bạch Vũ ngơ ngác không nhận ra nàng, Ngọc Phượng buồn cười cốc đầu cả ba người thì họ mới định hình nước mắt tràn ra, họ khóc vì vui mừng, bốn năm bọn họ đợi nàng, điên cuồng luyện tập họ tin nàng còn sống, bốn năm nay họ vẫn quanh quẩn ở Sâm Lâm huyền thú, Triệu gia từng đưa thư kêu các nàng về kinh thành nhưng tất cả bọn họ ai cũng không đi đủ để thấy tình cảm của họ đối với Ngọc Phượng

-Đươc rồi các người đừng nói chuyện ở đây ta đói rồi
-Nhị sư tỷ, tỷ giúp ta...

-Ta biết muội muốn gì, đi thôi tới nơi ở của muội

-Được rồi

Năm người Ngọc Phượng rời khỏi Sâm Lâm huyền thú, về Thiên Khai phủ, Ngọc Phượng liền bị Bạch Xương và Bạch Kiêu ôm lấy nàng cười cười vỗ lưng họ rồi kể tường tận bốn năm ở Sát Tuyệt Cốc

-Đây là Nhị sư tỷ của ta Độc Cô Nghê Thường

-Đôc Cô tiểu thư- Bọn Bạch Vũ đồng thanh nói

-Ừ Phượng nhi ta đi

-Tỷ đi đâu ?

-Đi lấy thứ muội muốn

Độc Cô Nghê Thường nói rồi xoay người biến mất, Ngọc Phượng híp mắt nhìn bọn Bạch Vũ cười nói

-Lăng Thiên học viện khi nào tuyển sinh khi nào Vũ tỷ biết không ?

-Khoảng ba tháng sau không lẽ...tiểu thư ngài ...

-Đúng ta sẽ học ở đó, nhưng trước đó chúng ta sẽ ở trong Tuyệt Quang lâm

-Tiểu thư không lẽ...-Bạch Xương sợ hãi nói

-Luyện tập bốn năm các tỷ mới là Huyền huyễn tất nhiên phải luyện tập thêm nữa

Bọn Bạch Xương đau khổ nhìn nàng nhận mệnh, các nàng biết nếu cầu xin sẽ càng tệ nên ai cũng xụ mặt không nói. Ngọc Phượng tuy nghiêm khắc với họ nhưng đó là do cô để họ trong lòng nếu không họ có thực lực ra sao nàng cũng không quan tâm

Mấy ngày sau, Thiên Hương viện

-Nhị tỷ thứ muội muốn đâu- Ngọc Phượng từ ngoài cửa bước vào mỉm cười nói

-Đây muội coi đi -Độc Cô Nghê Thường cười đưa một xấp giấy cho nàng

-Hồ gia lá gan quả thực rất lớn, dám âm mưa đối phó Triệu phủ họ không sợ Đông Phương gia truy sát sao ?-Ngọc Phượng cười nói

-Họ tất nhiên sợ, nên mới làm ra những việc ít tổn hại đến Triệu phủ- Độc Cô Nghê Thường cầm tách trà nhẹ giọng nói- mà vị tẩu tẩu kia của muội đúng là thần bí ta chẳng tìm ra tin tức nào của nàng ta cả

-Vị tẩu tẩu này thật thú vị, không biết gia cảnh nàng thế nào? - Ngọc Phượng nhìn và xấp giấy duy nhất chỉ có vài từ ít ỏi đến đáng thương kia mà cười nói

-Tiểu thư về vị Lạc Băng Ngọc tiểu thư đó...


Đăng bởi: