Thiên Linh quyển 1: Đại lục Thiên Huyền-Song xuyên dị thế

Chương 18: Thực lực của Lục Băng Ngọc


{- Chuyện rất dài dòng sau này có cơ hội muội sẽ giải thích cho huynh, đại ca đây là Độc Cô Nghê Thường là nhị sư tỷ của muội, Hoàng Phong tam vương gia, Hoàng Vân lục vương gia, bọn Bạch Vũ tỷ tỷ chắc huynh đã biết, mọi người đây là đại ca của ta Triệu Vũ Thiên

Vũ Thiên gật đầu với bọn họ, y ôm thắc lưng của Băng Ngọc nụ cười khóe môi càng đậm

- Đây là tẩu tẩu của muội Lục Băng Ngọc, Ngọc nhi đây chính là Phượng nhi}

- Chào mọi người ta là Băng Ngọc, ngạch...Tiên thiên, Thiên cả nhà huynh toàn là quái vật, mười hai tuổi Tiên thiên, uy Hoàng Vân túi hương của ngươi là ở đâu mà có nha- Băng Ngọc nhẹ giọng chào, cô nhìn Ngọc Phượng cảm khái xong liền tò mò nhìn Hoàng Vân

- Cái này là tứ tỷ đưa cho ta, có chuyện gì sao ? - Hoàng Vân cầm túi hương nghi hoặc hỏi

- Có thể cho ta mượn sao ?- Băng Ngọc nghiêng đầu nhìn Hoàng Vân ánh mắt lóe lên tia kì lạ

- Được a dù gì cũng chỉ là một túi hương

Hoàng Vân gật đầu tùy ý đưa cho cô, Băng Ngọc xoay túi hương đưa lên mũi ngửi mày ngài bỗng nhíu chặt, nàng nghi hoặc nhìn Hoàng Vân hỏi

- Ngươi nói là Tỷ của ngươi đưa ?

- Đúng nàng đưa ngay sinh thần* của ta cách đây một tháng

- Một tháng !!!

Băng Ngọc kinh ngạc nói, nhanh nhẹ bắt lấy cánh tay của Hoàng Vân cô khó hiểu nói

- Không thể nào ngươi là nam tử, tại sao xạ hương lại có tác dụng với ngươi

- Ngươi nói xạ hương sao có thể ? - Hoàng Vân kinh ngạc cầm lấy túi hương ngửi khó hiểu nói- ta không ngửi được mùi xạ hương

- Trong đây đa số là oải hương chỉ có một số ít xạ hương ngươi căn bản không thể nhìn ra như mang theo bên mình hai, ba năm vậy cũng đủ cho ngươi vô sinh nhưng ngươi là nam tử làm sao lại có tác dụng với ngươi ?

- Ta là song nhi

- Nga~ ra là song nhi, tứ tỷ này của ngươi nếu không bị người lợi dụng thì ngươi nên cẩn thận với nàng, đối với đệ đệ của mình mà có thể đem Âm dục bỏ vào

Băng Ngọc bừng đại ngộ hóa ra hắn là song nhi, cô nhìn túi hương của Hoàng Vân ghét bỏ huyền khí nhẹ nhàng chấn nó thành bụi, sau đó liền lục lọi túi áo của mình thảy cho hắn một túi hương xinh đẹp cảm khái, dưới ánh mắt của mọi người cô giải thích

- Âm dục nghĩa như tên dành cho người có âm mạch, âm mạch càng thuần khiết tác dụng càng nhanh càng mạnh, tiếp xúc một thời gian ngắn thì không sao, nhưng...nếu là ba tháng trở lên thì...thì...

Băng Ngọc nói tới đây thì ngập ngừng mặt đỏ bừng, Hoàng Vân thấy vậy thì gặng hỏi

- Thì như thế nào

- Thì...thì nó sẽ...sẽ làm ngươi cảm thấy khó chịu dễ nóng giận, hơn nữa khi tu luyện phải...phải...phải kiếm người so...song tu với ngươi nếu không...nếu không sẽ tẩu hỏa nhập ma, tự bạo mà chết, nhưng đối với chút xíu Âm dục trong túi hương kia tuy không đủ để ngươi tự bạo nhưng cũng khiến ngươi mất đi thiên phú, cả đời làm cái xác không hồn

Nghe cô nói mọi người đều không nhịn được mà phải hít một hơi khí lạnh nếu không phải bị Băng Ngọc phát hiện, vậy Hoàng Vân sẽ ra sao, không nghĩ cũng biết chính là sống không bằng chết, phải có hận thù cỡ nào mới có thể ngoan độc như vậy. Chỉ cần nghĩ suốt đời là một cái xác vô tri Hoàng Vân liền cảm thấy lạnh tâm, y chấp tay đầy cảm kích nhìn Băng Ngọc
---------tuyến phân cách---------

Vài ngày sau trong Tuyệt Quang lâm
Băng Ngọc ngồi trên cây nhìn bọn Bạch Vũ đang chiến đấu không xa hỏi với Ngọc Phượng

- Phượng nhi khi nào muội mới về kinh thành
- Ngọc nhi tỷ tỷ đây là lần thứ mười tỷ hỏi muội vấn đề này rồi đó, hai tháng sau muội sẽ về kinh- Ngọc Phượng bất đắc dĩ trả lời

- Nga Phượng nhi tỷ thấy yêu thú trong Tuyệt Quang lâm này cao nhất chỉ là lục cấp thôi, đánh với bọn nó chi bằng...- cô đảo mắt ngập ngừng nói

- Chi bằng như thế nào tỷ nói đi- Ngọc Phượng xoay người nhướng mày nhìn cô

- Chi bằng...bàn luận cùng tỷ thế nào ? - Băng Ngọc nhìn nàng ánh mắt lấp lánh

- Ngọc nhi tỷ, tỷ đừng quên thực lực của tỷ là chí huyền, nếu tỷ chỉ là chí huyền bình thường muội chắn chắn sẽ đấu cùng tỷ, nhưng tỷ thì...- Ngọc Phượng đầy ai oán nhìn cô

- Phượng nhi tỷ sẽ ép thực lực xuống tiên thiên đỉnh, Phượng nhi~

Chống lại ánh mắt đầy mong đợi của Băng Ngọc, nàng chần chờ hồi lâu rốt cuộc cũng đồng ý

- Hoan hô, mấy ngày nay chán chết ta, Phượng nhi muội động thủ đi

- Được, tỷ cẩn thận Kinh Mộng kiếm pháp, thức nhất thứ Kinh Phiêu Mộng

Dứt lời Ngọc Phượng rút kiếm đánh về Băng Ngọc, không hề do dự một kiếm này như ảo như mộng tàn kiếm khắp nơi, kiếm ảnh nhìn như chậm chạp nhưng trong chốc lát đã đến gần Băng Ngọc chỉ cách cô một tất, Băng Ngọc bình tĩnh nâng nhánh cây chặn lại kiếm ảnh khẽ quát

- Kinh Vũ kiếm pháp, thức thứ nhất, Kinh Nhân

Một kiếm vừa ra mang theo nhân ảnh chi chít phá đi kiếm ảnh của Kinh Mộng kiếm pháp, kình lực bắn ra mạnh mẽ chấn lui cả hai về sau Băng Ngọc cười nói tay ấn thủ quyết

- Haha tốt tốt, tới lượt ta xem chiêu Lôi long, Lôi bạo

Một tia sét mang theo lực lượng điên cuồng bắn tới Ngọc Phượng, nàng bình tĩnh hai tay làm một cái thủ quyết khẽ quát

- Minh tâm hoả, Liệt hoả

Ngọn lửa to lớn phóng ra cùng lôi điện cắn nuốt lẫn nhau ' bùm ' một tiếng nổ mạnh kình khí phóng ra, gió bụi mịt mù, Ngọc Phượng và Băng Ngọc nhìn nhau đồng thanh quát

- Kinh Vũ kiếm pháp thức thứ ba, Kinh Thiên

- Kinh Mộng kiếm pháp thức thứ ba, Vũ Lộng Hồng Trần

Chiêu kiếm vừa ra kiếm khí ngất trời, hai kiếm ảnh va chạm vào nhau một lần nữa bùng nổ Ngọc Phượng bị chấn lui về sau một thước khóe môi xuất hiện một vệt máu, Băng Ngọc lùi nửa bước chân ánh mắt cô đầy kinh ngạc nhìn Ngọc Phượng, Băng Ngọc phủi bụi bặm trên áo, thong dong bướu lại gần nàng, cầm tay nàng truyền huyền khí qua chữa trị cho nàng thở phào

- May mà muội chẳng sao cả, muội đó sao khi nãy muội không tránh hử ?

- Ngọc tỷ một chiêu kia của tỷ, muội căn bản không tránh kịp a

Ngọc Phượng cười khổ nói, nàng nhìn Băng Ngọc ánh mắt đầy chiến ý, nàng khô ngờ vị tẩu tẩu này mạnh như vậy, chiêu cuối cùng đó kiếm khí mang theo thiên uy đại đạo, tuy đại đa số đều bị Kinh Mộng kiếm pháp của nàng chặng lại nhưng vẫn có vài kiếm khí đánh tới làm nàng bị thương không nhẹ, càng nghĩ chiến ý càng dâng lên mãnh liệt, Băng Ngọc nhận thấy chiến ý của nàng, cô vội nói

- Ngọc Phượng muội đừng nhìn tỷ như vậy, tỷ sẽ không bàn luận với muội nữa đâu

- Tại sao chứ !!? Ngọc tỷ - Ngọc Phượng lập tức uất ức nhìn Băng Ngọc, qua mấy ngày quan sát nàng biết được một chân lí "đối phó với Ngọc tỷ bán manh, đáng thương rất có lực sát thương nhất định" đối với yêu cầu không quá cao tỷ ấy sẽ không thể từ chối được

- Đừng nhìn tỷ như vậy ô ô~


Đăng bởi: