Tu La Vũ Thần- Sưu tầm

Chương 415: Lão ăn mày xin cơm


Nhưng đây không phải điều quan trọng, quan trọng là khi Sở Phong hành hạ đến chết người của sáu thế lực lớn thì đã chiếm được không ít tài nguyên. Hơn nữa cũng trong thời gian này, hắn còn tham gia vào một giao dịch ngầm ở Tần Châu.

Giao dịch ngầm chính là nơi mà các thế lực lớn của Tần Châu và cường giả của các nơi tiến hành trao đổi hàng hóa. Phần lớn những loại hàng hóa này đều có lai lịch bất chính, cũng có thể gọi là hàng lậu nhưng đều là những bảo vật xa xỉ có giá trị lớn, cho nên mới được gọi là nơi giao dịch ngầm.

Ở đó, Sở Phong bán đôi kỳ binh nhân tạo mà Giới Diêm tặng cho Tống Thanh Phong để đổi lấy năm mươi ngàn viên Huyền châu, chứng tỏ kỳ binh nhân tạo dù chỉ là hàng nhái nhưng lại có giá trị xa xỉ.

Vậy mà Giới thị lại đưa một vật như thế cho cả bốn thế lực, có thể thấy rõ họ đang muốn lôi kéo bốn thế lực còn lại. Nói đúng hơn là năm thế lực vì bây giờ Kiếm Thần cốc cũng đứng chung một chiếc thuyền với Giới thị rồi.

Chỉ có điều, Sở Phong chẳng mấy quan tâm đến việc Giới thị làm cách nào để lôi kéo được năm thế lực còn lại. Hiện giờ hắn chỉ thấy vui vẻ vì kỳ binh đó bán được giá cao, cộng thêm số Huyền châu trước đó cướp được của Tống Thanh Phong, cuối cùng Sở Phong cũng đột phá thành công lên cấp Huyền Võ lục trọng.

Dùng hết khoảng một triệu một trăm năm mươi nghìn viên Huyền châu, Sở Phong mới đột phá từ Huyền Võ tam trọng lên Huyền Võ lục trọng. Hơn nữa hiện giờ đan điền của hắn rỗng tuếch như một cái động không đáy, chờ đợi Sở Phong mang tài nguyên đến lấp đầy nó.

Sở Phong biết rằng dù mình chỉ còn cách Huyền Võ thất trọng một bước thôi nhưng bước này sẽ rất gian nan, cũng cần rất rất nhiều tài nguyên, thậm chí gấp mấy lần một triệu viên Huyền châu này.

Ngày hôm nay, Sở Phong giết một đám đệ tử của Nguyên Cương tông, treo thi thể của bọn chúng lên cành cây, còn để lại bốn chữ lớn “do Sở Phong giết”. Sau đó hắn đội mũ che mặt lên đầu, tiến vào một tòa thành, chuẩn bị nghỉ chân ăn một bữa cơm.

Cho dù hiện tại Sở Phong đang bị sáu thế lực lớn hợp lực truy nã, là phạm nhân quan trọng mà người người đều muốn giết nhưng hắn lại không hề sợ hãi, trái lại hắn còn ước gì bản thân gặp được người của sáu thế lực này. Chỉ cần thực lực của chúng không bằng Sở Phong thì hắn sẽ tiêu diệt sạch sẽ bọn chúng.

Nếu như thực lực quá mạnh, Sở Phong cũng có thể thi triển Long Du Cửu Thiên lập tức chuồn đi. Nhưng vấn đề là, cho đến hôm nay hắn vẫn chưa chạm trán người nào của sáu thế lực khiến hắn phải kiêng dè.

“Ê, ngươi đã nghe nói chưa, một đám đệ tử và trưởng lão của Nguyên Cương tông lại vừa bị giết đấy! Bọn họ đến Tần Châu để xây dựng chi nhánh thì bị Sở Phong diệt sạch rồi!”

“Nghe rồi! Tên Sở Phong đó đích thị là một tên đồ tể, một con quỷ khát máu! Lục Đại Thế Lực gặp phải hắn cũng xem như là quá xui xẻo.”

“Ôi chao, đến cả Lục Đại Thế Lực cũng không thể bắt được hắn, vậynếu sau này Sở Phong trưởng thành thế chẳng phải là muốn lật trời lươn sao? Nếu cứ như vậy thì thật sự sẽ trở thành Thanh Long đạo nhân thứ hai rồi!”

“Ngươi khoan hãy nói, ta nghe nói tên Sở Phong đó đến từ Thanh Châu mà Thanh Long đạo nhân chẳng phải cũng đến từ Thanh Châu sao? Vì sao Thanh Châu lại sản sinh ra thứ yêu nghiệt trong một đám yêu nghiệt thế nhỉ?”

“Đúng vậy, Thanh Châu đã yên ắng mấy trăm năm nay rồi! Nghe nói mấy trăm năm qua, tại Thanh Châu chẳng xuất hiện một cường giả Thiên Võ cảnh nào, nhưng nay lại xuất hiện một thứ yêu nghiệt đáng sợ như Sở Phong.”

“Không chỉ mỗi Sở Phong thôi đâu, chẳng phải còn một tên nữa tên Trương Thiên Dực sao? Tên Trương Thiên Dực đó hình như còn lợi hại hơn cả Sở Phong ấy! Trước đây khá lâu hắn ta từng đánh bại bốn người Tống Thanh Phong, Lưu Tiêu Dao, Bạch Vân Phi và Đường Nhất Tu!”

“Không, không, không! Theo ta thì Sở Phong vẫn lợi hại hơn! Tuy Trương Thiên Dực đã từng đánh bại được bốn người bọn họ nhưng Sở Phong có thể giết được cả bốn! Vả lại khi ấy tu vi của Trương Thiên Dực cũng ngang hàng với đám người Tống Thanh Phong, tuổi tác cũng tương đương với bọn họ.”

“Mà Sở Phong lại khác, hắn chỉ mới đến Huyền Võ thất trọng mà đã giết được Thiên Võ nhất trọng!Hơn nữa hắn vẫn chỉ là một thiếu niên, đây mới chính là sức mạnh khủng khiếp!”

“Ai lợi hại hơn thì làm sao? Dù sao bọn họ đều đến từ Thanh Châu! Không thể không nói, Thanh Châu quả đúng là khiến người khác phải kinh ngạc bất ngờ! Im ắng mấy trăm năm, bỗng chốc xuất hiện hai yêu nghiệt đáng sợ, nhất định sẽ khiến đại lục Cửu Châu điên đảo!”

Trong quán rượu, khi mọi người ăn cơm thì miệng cũng không rảnh, xung quanh đều là tiếng bàn tán xôn xao về chuyện của Sở Phong.

Sở Phong ngồi trong quán rượu này vừa ăn thịt uống rượu vừa nghe người khác bàn tán về chuyện của mình, đoán già đoán non tu vi của mình, đây cũng xem như một chuyện khá thú vị.

Trên thực tế, dạo này Sở Phong cũng đã quen với những ngày tháng như vậy rồi. Bởi vì chỉ cần là nơi có đông người, cho dù là ở đâu thì vấn đề mà người ta thảo luận nhiều nhất đều là những thứ liên quan đến Sở Phong.

“Hừ! Sở Phong đã cách cái chết không còn xa nữa rồi!”

Đúng vào lúc này, một người trung niên vóc dáng cao lớn bước vào, vừa nói vừa ném một tờ lệnh truy nã lên trên mặt bàn.

“Vị huynh đệ này, tại sao huynh lại nói như vậy? Lẽ nào Tông chủ của Lục Đại Thế Lực đã ra tay rồi?” Nghe những lời này, có người trong quán rượu cảm thấy tò mò liền hỏi.

“Tông chủ của Lục Đại Thế Lực ư? Thậm chí đến kẻ độc ác hơn họ cũng đã xuất trận luôn rồi, mấy người tự xem cái này đi!” Người nọ chỉ chỉ vào lệnh truy nã đặt trên bàn.

“Trời ạ, đây là…?” Khi mọi người tò mò bước đến xem kỹ nội dung của lệnh truy nã, tất cả đều cảm thấy kinh sợ, bởi đây không phải là lệnh truy nã thông thường mà lệnh truy sát.

“Thì ra là Bách Diện lão nhân được mệnh danh là đệ nhất sát thủ của đại lục Cửu Châu! Rốt cuộc lão ta cũng ra tay với Sở Phong rồi à?”

“Lần này gay to rồi! Ta nghe nói Bách Diện lão nhân này thực sự rất lợi hại,người mà lão ta muốn giết hầu như không ai có thể sống sót!” Mọi người giật mình nói.

“Điều đó là đương nhiên! Lệnh truy nã của Lục Đại Thế Lực vẫn chưa là gì nhưng chỉ cần lệnh truy sát của Bách Diện lão nhân được phát ra, Sở Phong coi như đã cận kề cái chết rồi. Ta tin rằng sẽ rất nhanh thôi, tin tức Sở Phong bị Bách Diện lão nhân giết chết sẽ được truyền ra ngoài!” Người trung niên cao lớn kia nói với vẻ hết sức tự tin.

“Bách Diện lão nhân?” Sau khi nghe người ta bàn tán, Sở Phong chỉ cười nhẹ một cái và không để tâm đến.

Ngoại trừ Giới Tinh Bằng, trong số năm thế lực còn lại dường như chẳng ai có thể khiến cho Sở Phong sợ hãi, vì vốn dĩ chẳng ai có thể bắt được Sở Phong. Cho dù là Tông chủ của năm thế lực lớn cũng chẳng sợ thì nói gì đến một tên Bách Diện lão nhân hành nghề sát thủ.

“Đi đi đi, cút ngay đi đồ xin ăn thối tha, đừng có làm ảnh hưởng đến chuyện làm ăn của quán rượu chúng ta!”

“Vị đại nhân này, làm ơn làm phúc cho lão già này một chút đồ ăn, lão đã ba ngày không có cơm ăn rồi!’

Trước cửa quán rượu có tiếng quát lớn vọng lại, tiểu nhị của quán đang chỉ vào lão ăn mày rách rưới bẩn thỉu rồi lớn tiếng quát tháo và xua đuổi, còn lão ăn mày lại chắp tay dập đầu đau khổ cầu xin.

Sở Phong sử dụng Tinh Thần lực quan sát tỉ mỉ lão ăn mày này, từ trên xuống dưới không có một khí tức tu vi nào, chỉ là một kẻ bình thường chưa từng luyện võ. Hơn nữa lão thật sự đã bị bỏ đói mấy ngày liền, trong bụng rỗng tuếch, nếu tiếp tục như vậy e rằng sẽ bị chết đói.