Hợp Thể Song Tu

Chương 206: Nguyên anh trung kỳ!


Sau khi trải qua phút lương tiêu, hai nữ tử trước khi ngủ, nước mắt chưa khô, mang nét mặt nhoẻn cười đỏ ửng.

Nếu song phương tự nguyện, chuyện hợp hoan như vậy, quả thật được xem là chuyện thoải mái thích thú trong tâm hồn.

Dưới giường, Ninh Phàm mặc áo vào, ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn.

Hai nữ tử bởi vì bị sắc bổ, tu vi pháp lực bị rơi về đến Kim đan sơ kỳ. Còn Ninh Phàm, người mang 93 giáp pháp lực, sau khi sắc bổ hai nữ tử, đề thăng tới 135 giáp!

Sau khi hắn trầm ngâm một chút, lấy ra 27 quả Kim đan đạo quả... lực đề thăng của Kim đan đạo quả đối với hắn đã giảm bớt đi nhiều, nhưng một quả vẫn có thể đề thăng một giáp pháp lực. Còn Nguyên anh đạo quả thì...

Ánh mắt rơi vào trên đạo quả hiện đầy hồng văn, lòng hắn hơi có chút lửa nóng.

Đạo quả này nếu phục dụng vào, pháp lực sẽ gia tăng 20 giáp!

Pháp lực này đã nhiều hơn so với Nguyên anh trung kỳ, mà nếu thành công đột phá trung kỳ, thì vẫn có thể đề thăng thêm một ít nữa!

Hắn từ trong đan dược cướp đoạt được, tìm ra một viên tứ chuyển đan dược ‘Ngưng Nguyên đan’, uống vào, mắt Ninh Phàm lộ tinh mang.

Lập Anh đan này có thể đề thăng tỷ lệ thành công khi đột phá Nguyên anh trung kỳ...

Hắn nhắm mắt ngưng trọng, tích góp pháp lực, luyện hóa dược lực, cảm ngộ bình cảnh trung kỳ.

Nếu đột phá thành công... là 340 tuổi Nguyên anh trung kỳ, tốc độ tu luyện này, hẳn khiến cho rất nhiều thái cổ thần ma mạch truyền nhân cảm thấy xấu hổ!

Bên trong đan điền, nguyên anh giương cái miệng nhỏ nhắn, hít thở vào ra, một tia nguyên lực thiên địa, tụ vào đan điền, vào trong nguyên anh. Dưới nguyên lực bồi bổ, nguyên anh nho nhỏ chợt bay ra đan điền, hóa thành một quả đấm tương đồng với bộ dáng tiểu anh nhi của Ninh Phàm.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nguyên anh, tựa hồ cực kỳ cố hết sức, tay nhỏ bé bấm pháp quyết, quanh thân tạo thành một cái vòng xoáy nguyên lực, không ngừng ngưng tụ nguyên lực vào cơ thể.

Trong quá trình này, nguyên anh nho nhỏ hậm rãi tăng lớn, thêm vào đó càng ngưng tụ.

Nguyên anh sơ kỳ đến trung kỳ. Tu luyện là phải đem nguyên anh không ngừng ngưng tụ, lúc hậu kỳ triệt để ổn định, sau đó, bắt đầu cảm ngộ thiên địa đại thế, bể anh luyện thần, khi nguyên anh hoàn toàn bể tan tành, hóa thành nguyên thần. Như vậy tu sĩ, coi như là tấn cấp thành công, trở thành Hóa thần tu sĩ giẫm giậm chân một cái, ngoại hải chấn động!

Trong một tháng, sau khi hai nữ tử tỉnh lại, không dám quấy rầy Ninh Phàm, lập tức thay quần áo rời khỏi, gia nhập nữ vệ tu luyện.

Mà Ninh Phàm nguyên anh trong một tháng ngưng nguyên, mi mắt rõ ràng, thậm chí tóc dài ra, trừ dung mạo non nớt như con nít, cơ hồ không khác biệt chút nào với Ninh Phàm!

Vào giờ khắc này, Ninh Phàm hoàn toàn bắt bình cảnh của Nguyên anh trung kỳ.

Thu anh vào cơ thể, thông suốt giương đôi mắt, tinh quang lóe lên!

- Ngưng!

Nguyên lực thiên địa cuồn cuộn lập tức vào trong cơ thể. Giờ khắc này, khí thế quanh thân Ninh Phàm đề thăng từng nấc!

Sau khi dùng đạo quả, vốn đạt đến 182 giáp pháp lực, nhưng do mượn ngưng nguyên ngưng anh, pháp lực của hắn leo lên tới 190 giáp!

Mà khi khí thế thịnh nhất, Ninh Phàm đột nhiên đứng lên, cung điện ngàn trượng, dưới khí thế của hắn chấn động một cái, nát bấy!

Còn có thiên kiếp hồng vân ngưng tụ ở bầu trời Bồng Lai tiên đảo!

Không ít tu sĩ lập tức ý thức được, là có người đột phá bình cảnh của Nguyên anh trung kỳ!

Vô số Nguyên anh lão quái tán ra thần niệm, cuối cùng phát hiện, người đột phá rốt cuộc ở Mạc Nam địa giới của Bồng Lai... Nơi đó là chỗ bế quan của cuồng ma Chu Minh! Mặc dù có người tò mò người nào đột phá cảnh giới, nhưng không người dám tự tiện dò xét nơi này!

Mạc Nam mấy địa giới vạn dặm, tất cả trở thành Bồng Lai ma thổ! Không người dám chấm mút!

Một tháng, cái tên Chu Minh đã vang dội ngoại hải! Người của mười tông, không người nào không biết, đất Bồng Lai là tiên phủ xuất ma!

Mà vốn người nào xui xẻo muốn tìm Đan Đỉnh môn, nghe nói Chu Minh ở đó bế quan, làm gì còn dám đến cửa gây chuyện... Không người hỏi tới...

Chỉ có trong Đan Đỉnh môn, từng người tu sĩ sợ hãi với thiên uy kinh khủng của huyết sắc thiên kiếp! Hóa thần trước kia, tu sĩ thiên kiếp, đều là lôi kiếp, sau đó mới có minh hỏa kiếp, âm phong kiếp... Nhưng chưa bao giờ có lôi kiếp gì của tu sĩ, là màu đỏ...

Màu đỏ, đại diện cho thiên nộ rồi... Thiên nộ nhân oán, cho nên mới có màu máu đỏ!

Dưới thiên uy màu máu đỏ, một tên thanh niên quần áo trắng áo bào đen, đạp trời mà lên, tay cầm lôi đình chi tiên cũng là máu đỏ, chợt kéo mạnh, gãy đứt hai đoạn kiếp vân đầy trời!

Mà từng đạo lôi đình chưa ngưng tụ, liền bị Ninh Phàm một roi rút ra bể!

- Thiên kiếp thì đã sao... Ta có lôi tinh, là chủ lôi phạt, diệt... cho ta!

Dưới mấy chục roi rút ra, thiên lôi bể rồi!

Đan Đỉnh môn tu sĩ trợn mắt hốc mồm, là người ngông cuồng bực nào, dám bất kính với ông trời! Đây là nghịch tu, chân ma đạo!

Còn hậu cung khổng lồ của Ninh Phàm, ngàn người nữ nhân, người người ánh mắt thần thái phấn chấn.

Bởi vì người làm bể lôi lay trời là chủ nhân của các nàng!

Chủ nhân lúc ban đầu có thể giết đại tu sĩ, một khi đột phá Nguyên anh trung kỳ, đúng là lợi hại bực nào!

Thiên kiếp mới vừa xuất hiện không bao lâu, lập tức bể đi.

Ninh Phàm trở lại thạch quan, lần nữa bế quan điều tức, mười ngày sau, hắn xuất quan!

Sau khi uống vào tứ chuyển ‘Cố Nguyên đan’, cảnh giới Nguyên anh trung kỳ coi như triệt để ổn định, so với những tu sĩ khác, ít đi mấy năm thời gian cũng cố nguyên anh.

Vốn dĩ cung điện bể tan tành, bị Ninh Phàm vẫy tay lấy đại pháp lực, trọng tố!

Trong cung điện, hắn bên trong thân thể mình, trừ pháp lực đột phá 190 giáp, đột phá Nguyên anh trung kỳ, thần niệm thì đột phá Nguyên anh đỉnh phong.

Đây tức là nói, chỉ một hóa thân quần áo đen của hắn đã có thực lực của đại tu sĩ! Tốc độ thuấn di nhanh hơn so với đại tu sĩ, nhưng vẫn chậm so với Hóa thần. Mà ‘Mặc lưu phân thần thuật’, đã lấy trọn một thức bị thương nặng đại tu sĩ, trong chớp mắt giết Nguyên anh hậu kỳ!

Kiếm niệm không thể đề thăng, vẫn chỉ có thể trong chớp mắt giết Kim đan sơ kỳ, trừ phi cơ duyên xảo hợp, lấy được Tru Tiên kiếm khí thượng cổ kiếm khí, nếu không thì không cách nào đề thăng kiếm thức kiếm niệm.

May là như vậy, một thân chiến lực đề thăng cũng không giống chuyện nhỏ.

Còn lôi tiên cũng được công hấp thu thiên kiếp lực, tấn thăng làm cực phẩm thượng cấp pháp bảo.

Thời khắc này Ninh Phàm tái chiến Hạng Liêu, tuyệt đối có thể bắt được lão sau khi tiêu diệt lão! Tốc độ thuấn di của hắn, ngay lập tức hai ngàn dặm, sẽ trở thành ác mộng của Hạng Liêu!

- Chúc mừng chủ nhân, tu vi tiến nhiều, thiên thu vạn tái, nhất thống Bồng Lai!

Ngàn tên đỉnh lô, thanh âm chỉnh tề, cung kính. Ninh gia nữ vệ sao, hậu cung của một mình Ninh Phàm!

Hôm nay chỉ có ngàn người, nhưng ngày sau, sẽ có vạn người, mười vạn người, triệu người...

Cướp bóc thương sinh, cũng chỉ một mình ta!

- Ừ, các ngươi tiếp tục tu luyện, chưa tới mười ngày, rời khỏi nơi đây!

- Chủ nhân... Đan Đỉnh lão tổ Tiêu Vạn La cầu kiến.

Thanh âm ôn nhu trong trẻo lạnh lùng của Băng Linh vang lên bên ngoài cung.

- Để lão chờ đi!

Ninh Phàm không thời gian gặp gỡ Tiêu Vạn La, lấy tâm tư của hắn đương nhiên đoán ra, Tiêu Vạn La không kiếm đường chạy khi hắn bế quan hơn một tháng.

Ngược lại còn ở lại Đan Đỉnh môn, đợi mình xuất quan, hơn phân nửa là muốn dựa vào mình, mượn ma uy của mình, tiếp tục đặt chân ở ngoại hải...

Chuyện này, hắn không hứng thú. So với chuyện này, hắn để ý chuyện của hắn hơn.

Trên tay của hắn, nắm một cây kim may sáng chói ngân quang.

Lai lịch của cây châm này sau khi hắn lục soát ký ức của Hạng gia, không gọi ra được. Hắn lục soát ký ức của Hạng Liêu, chỉ đành phải biết châm này là pháp bảo vào một lần Cổ Thiên đình mở ra, lẫn vào ngoại vực này, tình cờ lấy được...

Pháp bảo này khiến Ninh Phàm để ý không chỉ bởi vì kim may đánh lén người khác, âm nhân vô địch.

Dù sao Nguyên anh tầm thường, cũng không có Âm Dương tỏa loại pháp bảo này, ngăn trước nguyên anh, chống đỡ châm này, một châm đánh lén xuống, hơn phân nửa phải trọng thương.

Càng khiến Ninh Phàm để ý hơn là một tia mùi thơm của nữ nhân trong cây châm này.

Mùi thơm ấy khiến Ninh Phàm lặp đi lặp lại hồi ức, rốt cuộc lại nhớ tới, mùi thơm ấy vì sao quen thuộc...

Vì sao ư...? Bởi vì mùi thơm ấy rõ ràng cùng mùi vị trên nữ thi... giống như đúc!

Châm này chẳng lẽ là vật mà nữ thi khi còn sống đã dùng qua?!

Nữ thi cùng Mộ Vi Lương, chắc có quan hệ...

Lấy thực lực hiện giờ của Ninh Phàm vẫn không đủ để chống lại nữ thi, nếu không ngược lại có thể lục soát ký ức của nàng. Nữ thi vô hồn, cho nên thức hải sẽ không bị tổn thương, chỉ là đọc lấy mảnh vụn ký ức còn sót lại của thức hải.

Đợi đợi đã... Nữ thi vô hồn!

- Chẳng lẽ Vi Lương, là một trong ba hồn bảy phách của...nữ thi đó!

Ánh mắt của Ninh Phàm chợt lóe, như vậy, sẽ có thể giải thích vì sao Mộ Vi Lương cùng nữ thi rõ ràng giống như đúc, càng rõ ràng có liên lạc, nhưng khí tức cũng khác hẳn...

Bởi vì Mộ Vi Lương, chẳng qua là một trong ba hồn bảy phách của cô gái này, cho nên khí tức dĩ nhiên là như phải như không phải...

Nếu như vậy, hồn phách của Mộ Vi Lương chưa vào luân hồi, cùng nữ thi một đường bồng bềnh ở Cổ Thiên đình.

Nếu xuất hiện ở Yêu Quỷ lâm, đấy nói rõ trong Yêu Quỷ lâm có lối đi đi thông Cổ Thiên đình!

Mà Ninh Hồng Hồng, Ngô quốc tu sĩ, lại xuất hiện ở Việt quốc Yêu Quỷ lâm... Vô cùng có thể là lúc ở Cổ Thiên đình tìm bảo, chết oan uổng, hương hồn không vẫn, lại tự mình vào cửa, cùng Mộ Vi Lương tương tự, truyền tống tới Yêu Quỷ lâm!

Có người ở Việt quốc bố trí Yêu Quỷ lâm nuôi quỷ... Việt quốc có con đường đi thông Cổ Thiên đình!

- Cổ Thiên đình...

Ninh Phàm nhớ lại lão ma dặn dò.

Khoảng cách Cổ Thiên đình mở ra phải còn là 90 năm, cùng lúc với Niết Hoàng tới.

Niết Hoàng nếu nhập vào Cổ Thiên đình, nhất định là từ cửa vào của Ma giới, nhưng lại buông lời là sẽ còn có chân thân hạ xuống Việt quốc... Đây rất có thể là bởi vì Việt quốc có lối đi lên Cổ Thiên đình, y đến lúc đó hạ xuống từ lối đi ấy...

Mà Minh Tước cốc vì sao rơi xuống một con Thái Cổ Minh tước, có phải là do tranh đấu trong Cổ thiên đình mà chết hay không, vừa khéo từ cửa vào rơi xuống, rơi vào Việt quốc!

Thân phận của Dao Trì Thánh Nữ thì sao phải ở Việt quốc? Vì sao lão ma người mang lệnh bài đi thông Cổ Thiên đình, dừng lại ở Việt quốc... Hơn phân nửa, lão

ma từng khổ sở tìm phương pháp cứu chữa Tiểu Mai nhưng không kết quả. Bởi vì lão không tìm được truyền nhân của Âm Dương ma mạch mà tuyệt vọng, sinh tâm tư đi Cổ Thiên đình tìm kiếm bí dược... Việt quốc ở Vũ giới có địa vị hẳn đặc thù!

Khó trách chính là một tên Kim đan tu vi Nam Dương tử, cũng có thể từ Cổ Thiên đình lăn lộn nữ thi... Lấy chút ít tu vi của hắn, nếu cửa vào thiên đình của Vũ giới, ở tu chân quốc khác, sợ rằng hắn cả đời đều đuổi không đi...

Những dấu hiệu liên tiếp khiến cho Ninh Phàm nghĩ thông suốt một ít chuyện đã từng nghi ngờ.

Tước Thần tử ở Minh tước cốc thành lập Quỷ Tước tông, là chuyện sau đó.

Trước lúc này, có một nhân vật đại năng, rơi xuống chỗ Minh Tước, dưỡng đan ma tự đan, nuôi quỷ ở Yêu Quỷ lâm. Quỷ trong đó, có chính là người của Quỷ tước môn giết người bỏ vào, có người... chết ở Cổ Thiên đình, hồn vào Yêu Quỷ lâm, thành người đại năng, tù quỷ của một người!

Yêu Quỷ lâm phải có chín tầng, bảy tầng trước ở Vũ giới, hai tầng sau... ở thiên đình!

Mỗi một giới thiên đình mở ra, người nọ, cũng tất tự mình hoặc phái người đi Cổ Thiên đình, đi tầng thứ tám, tầng thứ chín Yêu Quỷ lâm... Thu lấy quỷ vật cấp chân tiên tự nuôi thành công...

Khi đó lão ta nói không chừng sẽ phái người dò tìm đan ma, nếu phát hiện đan madị thường, mình hơn phân nửa có phiền toái...

Còn có 90 năm Cổ Thiên đình mở ra, khi đó mình không chỉ cần tiêu diệt Niết Hoàng, tranh cao thấp một cái, càng sẽ trong chỗ u minh, đắc tội một chân tiên lão quái trăm phương ngàn kế, mưu thiên tính địa sao...

- Thật là phiền toái...

Tay cầm hoa châm, Ninh Phàm thu tâm tư. Việt quốc, thật là một đất nước đục... phải hay không phải, ngày khác trở về Việt quốc, tìm tòi khắc biết.

Sau khi đem những sự việc trong tâm tư sắp xếp đâu ra đấy, hắn thở phào một cái, ngày khác nếu về Ngô quốc, hay là mang đi thi thể của Ninh Hồng Hồng.

Giờ phút này, phải tiếp tục đề thăng thực lực trước.

Muốn theo dõi ký ức của nữ thi thì phải có đủ thực lực. Mà thủ đoạn nhanh nhất đề thăng thực lực, không gì bằng sắc bổ hai nữ yêu, cùng với ‘Thứ huyết ma văn’ bí thuật, đề thăng luyện thể cảnh giới. Vốn dĩ hắn giết hại 12 anh nguyên anh, đủ đột phá ngân cốt đệ nhị cảnh, nhưng hôm nay, giết nhiều thêm hết Hạng gia 17 tên Nguyên anh, cộng thêm Ngọc Hoàng đan, đột phá ngân cốt cảnh thứ ba, đương nhiên không thành vấn đề.

Trước tiên luyện thể, sau đó xử lý nữ yêu, cuối cùng... xử lý nữ thi!

Ninh Phàm chợt vỗ vào trữ vật đại, lấy ra một cái thạch ngẫu, cong ngón tay một chút, hóa thành một người đá núi non trùng điệp.

- Thạch Binh, bí huyết ta đã đủ, ngươi giúp ta khắc ma văn.

- Ngài vẫn chưa trở thành nam tháp khách khanh của tiểu thự, ta không thể vì ngươi khắc ma văn!

Thạch Binh cự tuyệt nói.

- Sau này sẽ đi!

Ninh Phàm cau mày.

...

Thạch Binh yên lặng hồi lâu, bất đắc dĩ nói.

- Chỉ mong ngài là một người giữ chữ tín! Bây giờ ta giúp ngài khắc ma văn, nhưng nhắc nhở ngài lần nữa, quá trình này sẽ rất đau...

- Đau, càng tốt! Có thể uống cái này...

Ninh Phàm phẩy tay áo một cái, một viên Ngọc Hoàng đan đã xuất hiện trong lòng bàn tay.

Mà ánh mắt không động của Thạch Binh bỗng nhiên căng thẳng, mặt đá co quắp...

- Ngài ngay cả Ngọc Hoàng đan mà “Tiên đế khó cầu’ đều có... Ngài rốt cuộc có lai lịch ra sao chứ...?

- Ngươi không cần biết được, khắc ma văn là được.

- Cái đó, ngài có muốn vị trí của Cửu giới hay không...? Một cơ hội tu vi không tới Toái hư cửu trọng, cũng có thể bay thẳng tới Tứ thiên tiên giới...

Thạch Binh dè đặt, thử dò hỏi.

- Ha? Có vị trí bực này ư?

Ninh Phàm rất cảm thấy hứng thú, đối với tứ thiên bí văn, hắn ngược lại muốn biết một hai. Từ trong miệng của Thạch Binh, không thể nghi ngờ có thể hỏi đến bí mật của người thường khó biết.