Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 346: Mạo Bài Đại Anh Hùng Thần thoại tan biến (6) Dịch tntkxx Nguồn tangthuvienvn



Chương 81: Thần thoại tan biến (6)

Chiến đấu đã tiến vào giai đoạn kết thúc.

Khi bốn nhóm robot Phỉ Quân tập hợp lại với nhau, toàn bộ căn cứ đã biến thành một đống hỗn độn. Vô số gã béo bằng sắt thép màu xanh tung hoành ngang dọc đánh phá bừa bãi trong căn cứ. Bọn họ phân công rõ ràng, ra tay tàn nhẫn. Mặt trước là robot chiến đấu chém giết, mặt sau là robot công binh phá bỏ khoang lái, cùng với từng nhóm binh sĩ theo sát sau, trói các cơ sĩ Phỉ Dương lại. Loại hành hung có tổ chức thế này còn khiến cho người ta thấy rợn gáy hơn xa chuyện đang đi giữa đường thì đột nhiên nổ ra chiến đấu nữa.

Cơ sĩ của quân đoàn 31 cũng không thể nào ngờ được là mình lại sụp đổ nhanh đến như vậy, gọn gàng đến như vậy. Bọn họ là bộ đội cấp 1 của quân đoàn Lý Phật, tự xưng là đội quân duy nhất có thể cứu vớt cái thế giới này. Bắt đầu từ lúc làm tân binh tiến vào doanh trại, bọn họ đã nhận huấn luyện nghiêm khắc nhất, tuân theo kỷ luật nghiêm ngặt nhất, cũng được yêu cầu dưỡng thành tín ngưỡng kiên định nhất.

Cho tới tận bây giờ, bọn họ chưa từng nghĩ là bản thân sẽ thất bại. Trong từ điển của bọn họ, chỉ có chết và thắng lợi. Bọn họ cuồng nhiệt tôn thờ những triết lý mà các sĩ quan truyền đạt, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng bước ra chiến trường và hy sinh.

Khi hai sư đoàn thiết giáp Phỉ Quân bao vây quanh căn cứ, cảm giác duy nhất của bọn họ, chính là buồn cười.

Đừng nói đến chuyện trong căn cứ này đóng quân tròn một quân đoàn - bốn sư đoàn thiết giáp, sợ rằng chỉ cần hai trung đoàn là đã có thể đánh cho cái đám dân binh Phỉ Quân kia kêu cha gọi mẹ không biết đường nào mà lần.

Khi quân đoàn trưởng của bọn họ, trung tướng Fasett, người có địa vị gần bằng Lý Phật trong lòng bọn họ, đi ra cổng chính của căn cứ, trách móc đám người Phỉ Quân vây quanh, mọi người cũng không ngờ rằng, Phỉ Quân sẽ vung một bạt tai lên mặt Fasett một cách dứt khoát như vậy, cũng không chút kiêng kỵ mà phát động công kích.

Cho đến tận lúc tiếng cảnh báo thê lương của căn cứ vang lên, cho đến tận khi bọn họ nhảy lên robot khởi động động cơ, bọn họ mới thật sự tin tưởng, đám dân binh kia đã ngang nhiên động thủ.

Không biết sống chết!

Tin tức Fasett cùng với các sĩ quan cao cấp của quân đoàn 31 bị hành hung, trong thoáng chốc đã truyền khắp toàn bộ căn cứ. Khi nhảy lên robot, thắt chặt dây an toàn, cầm lấy cần điều khiển vạn năng lạnh như băng, trong lòng mỗi một vị cơ sĩ quân đoàn 31 đều bốc lên ngọn lửa giận ngùn ngụt, ngọn lửa giận thề phải triệt để đánh tan Phỉ Quân cũng như đưa tất cả những tên ngu ngốc dám khiêu khích quân đoàn 31 này vào đáy địa ngục.

Thế nhưng, tất cả mọi thứ xảy ra ngay sau đó, khiến cho bọn họ triệt để phát mộng.

Bọn họ thấy, bốn cửa chính đông nam tây bắc của căn cứ đã ầm ầm mở rộng, vô số robot màu xanh với ngoại hình giống như vị tướng quân mập mạp của bọn hắn đã xông vào trong căn cứ, dễ dàng đánh gục từng đồng đội của mình một cách nhẹ nhàng như chém dưa thái rau.

Đều là những chiến sĩ robot từng trải trăm trận, các cơ sĩ quân đoàn 31 rất dễ dàng có thể dựa vào kinh nghiệm của mình để nhìn ra được những kẻ địch trước mắt đến cùng là một đám người thế nào.

Bọn hắn không phải là thể loại dân binh có kỷ luật rời rạc, chưa từng tiếp nhận qua huấn luyện chính quy, bọn hắn là một đám lão binh tung hoành chiến trường, rèn luyện ra dưới mưa bom bão đạn, ra tay vô cùng hung tàn. Mà điều quan trọng hơn chính là, tính năng robot mà bọn hắn điều khiển hoàn toàn không kém cạnh gì so với robot Thần Tứ đời thứ mười của Phỉ Dương, mà kỹ thuật điều khiển của hắn... gần như là truyền thuyết !

Bộ đội đang sụp đổ với tốc độ khó tin. Tự tin bằng trời nhưng đời lại không như mơ. Những lời này dùng để hình dung quân đoàn 31 bây giờ, quả thật không sai vào đâu được.

Vốn tất cả mọi người đều muốn đánh tan đối phương trong nháy mắt, dùng cái giá nhỏ nhất, dùng tốc độ nhanh nhất để giành lấy thắng lợi. Thế nhưng bắt đầu từ giây phút giao chiến đầu tiên, mọi chuyện lại tiến triển theo phương hướng hoàn toàn trái ngược với những gì họ dự tính. Làn sóng xung phong đầu tiên, làn sóng xung phong thứ hai, đối thủ đã xé toang hết cả đội ngũ.

Khi những chiếc robot màu xanh phía trước xông pha điên cuồng như dao chém đậu phụ, khi robot màu xanh từ phía sau xông lên càng ngày càng nhiều, thứ mà các cơ sĩ quân đoàn 31 thấy được, chỉ là sự ngã xuống một cách bất lực của từng đồng đội bên cạnh mình.

Không một ai dám tin đây là thật, thế nhưng thực tế đã hiện ra ngay trước mắt. Tốc độ tay mà họ vẫn luôn tự hào, tinh thần chiến đấu mà họ vẫn luôn tự hào, khi ở trước mặt một đám Phỉ Quân như lang như hổ, đã hoàn toàn mất đi đất dụng võ. Trận chiến này, từ giờ phút bắt đầu thì bọn họ đã bại trận rồi.

Sự đả kích tâm lý này, chính là trí mạng nhất.

Cơ sĩ của quân đoàn 31 đến giây phút cuối cùng cũng chỉ biết chống cự trong sự chết lặng, xung phong trong sự chết lặng. Thế nhưng bất kể bọn họ có làm như thế nào, bất kể bọn họ có điên cuồng cỡ nào, cũng chỉ cảm thấy mình và những đồng đội bên cạnh như những quả trứng gà đang lao đầu đập lên tảng đá cứng rắn. Chênh lệch tâm lý như thế, khiến cho mỗi một cơ sĩ của quân đoàn 31 đều như lạc mất linh hồn.

Bách chiến bách thắng, bốn chữ này nghe mà châm chọc cỡ nào!

Trong căn cứ hỗn độn, Phỉ Quân đã bắt đầu bước quét dọn cuối cùng. Trung đoàn đặc chủng bên mình đang ngoan cường chống cự, đồng thời liều mạng đoạt lại các sĩ quan bị treo lên cột cờ. Thế nhưng dưới ngón nghề gần như đùa bỡn của cơ sĩ cao cấp Phỉ Quân, tất cả đều bị gọn gàng lưu loát cho nằm đất. Hai trung đoàn thiết giáp, đến bây giờ cũng chỉ còn lại không đến năm trăm robot, mà số lượng của bọn họ vẫn đang không ngừng giảm bớt.

Sư đoàn thiết giáp Ryan ở bên cạnh, cuối cùng cũng không có hành động gì, mà bộ đội Trenock ở phía ngoài, từ lúc chiến đấu mới bắt đầu đã có mấy sĩ quan tiến đến tiếp xúc với binh sĩ Phỉ Quân, thế nhưng rốt cuộc cũng đành tay không trở về.

Trong căn cứ Hán Kinh trú đóng liên quân từ khắp Phỉ Minh, cũng chỉ có đám binh sĩ Phỉ Quân đã đỏ cả mắt này hoành hành đánh phá.

Tuy rằng nhìn từ góc độ quân đồng minh, trường hợp như vậy khiến cho người ta có chút xấu hổ, thế nhưng, có mặt ở đây đều là những người lính bước đi giữa đường ranh sinh tử, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị một viên đạn lạc trên chiến trường bắn toác đầu, không ai cho rằng hành vi của Phỉ Quân có lỗi gì.

Bao che khuyết điểm, vốn chính là bản tính trời sinh của quân đội. Một nhánh bộ đội mà không đoàn kết nội bộ, tuyệt đối sẽ không thể trưởng thành trở thành một nhánh bộ đội chủ lực.

Tất cả mọi người đều hiểu sự phẫn nộ của các chiến sĩ Phỉ Quân, sĩ quan chỉ huy cao nhất của bọn họ vào ngày đầu tiên đặt chân đến Trenock đã gặp ngay một cuộc tập kích cố ý của máy bay chiến đấu, đến bây giờ vẫn chưa rõ sống chết.

Căn cứ tin tức mà mọi người thu được, chiếc xe chống đạn gặp phải tập kích kia hầu như đã biến thành sắt vụn. Dưới tập kích mức độ này mà không mất mạng tại chỗ, đã có thể tính là mạng lớn rồi! Nếu không phải trong buồng xe lúc đó đã đóng tấm chắn với buồng điều khiển xuống, tạo thành một không gian chống đạn khép kín đón đỡ lấy phần lớn công kích từ tên lửa; nếu không phải loạt đạn súng máy xuyên giáp kia chỉ xé toạc một miếng thịt ở phần eo trung tướng Điền Hành Kiện; nếu không phải vệ binh trong xe thiết giáp phía sau phản ứng kịp thời, dùng tên lửa phòng không phong tỏa máy bay chiến đấu, khiến cho máy bay chiến đấu không cách nào thực hiện thêm một lần tấn công nữa.... Có lẽ rằng giờ này, toàn bộ căn cứ 31 đã máu chảy thành sông rồi.

Mặc dù không có chứng cứ trực tiếp định tội Fasett, song sự việc đã rõ ràng như ban ngày. Fasett nếu đã đưa ra quyết định đó, vậy thì nhất định sẽ phải gánh chịu lấy hậu quả.

Có lẽ hắn dù thế nào cũng sẽ không ngờ được rằng, quân đoàn 31 của hắn sẽ tan tác thảm đến như vậy, nhanh chóng đến như vậy.

Thế nhưng, có ai có thể ngờ được chứ? Các sĩ quan các nước ở đây trước đó cũng đều cho rằng Phỉ Quân chẳng qua chỉ là một đám dân binh do người Leray và tội phạm ở Mars tập hợp lại mà thôi, mặc dù biết trong đám người này có vài Chiến Thần robot, kỹ xảo chiến đấu cận chiến trong quá khứ của cảng tự do Mars cũng vượt trên quân đội các nước, thế nhưng nếu nhìn nhận từ góc độ một đội quân, cũng không ai thật sự đặt đám thổ phỉ này trong mắt.

Trên màn hình, một chiếc robot màu xanh đang đỡ lấy nắm đấm của chiếc [Trường Đao] trước mặt, cánh tay máy linh hoạt lật một cái, đã bắt được cánh tay của [Trường Đao] trong tay. Thuận thế kéo lại, khuỷu tay bỗng nhiên vung ra trước, đụng nát phần đầu [Trường Đao].

Gọn gàng, sạch sẽ, hung ác. Động tác của robot hiện ra vẻ vô cùng nhẹ nhàng tinh tế. Dường như đây không phải là chiến đấu, mà là một lần dạy cách cận chiến.

Một cước đạp ngã chiếc robot đã mất sức chiến đấu, cơ sĩ Phỉ Quân như hóa thành quỷ mị lướt đến phía sau một chiếc [Trường Đao] khác, chân máy gập lại thúc tới, trực tiếp giáng vào sau eo [Trường Đao]. Không chờ xem xét chiến lợi phẩm trước mắt, chiếc robot Phỉ Quân này lại xoay người tung ra một quyền, quật thẳng vào đầu một chiếc [Trường Đao] đang vồ tới, đập cho mảnh vỡ bắn tứ tung.

Xung quanh đã nằm xuống ba chiếc [Trường Đao], tạo nên một vùng trống trải.

Robot màu xanh lẳng lặng đứng tại chỗ, dưới ánh mặt trời, lớp thiết giáp bọc ngoài đang lóe lên những tia sáng lạnh băng. Vị trí khớp nối mơ hồ có thể thấy được thanh truyền lực và bánh răng đang vận động vun vút, khiến cho chiếc robot lặng im này tựa như một mũi tên đang đặt trên một chiếc trường cung giương căng, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bắn ra.

Đây là một vị Chiến Thần có tốc độ tay cao tới bảy mươi nhịp.

Quan quân các nước đã tận mắt nhìn thấy hắn hạ gục hơn hai mươi chiếc [Trường Đao].

Tuy rằng lúc này hắn chỉ lẳng lặng đứng tại đó, thế nhưng, trong mắt tất cả mọi người, hắn tựa như một bức tượng chiến thần lẫm liệt, khiến cho người ta thậm chí còn không dám sinh ra ý niệm liều mạng.

Mà Chiến Thần dạng này, ở trước cổng căn cứ trước mắt, lại có trên trăm vị!

Hàng ngàn hàng vạn chiến sĩ robot cấp chín cấp mười, hàng trăm Chiến Thần robot, một đội ngũ như vậy thật khủng bố tới mức nào! Chỉ cần nghĩ tới nhánh đội ngũ này lái robot đời thứ mười hai đổ bộ xuống Thương Lãng tinh, tất cả mọi người đều hưng phấn đến run rẩy cả người.

Phỉ Quân -- Cái tên này sau ngày hôm nay sẽ truyền khắp thiên hạ.

Đây là màn trình diễn đầu tiên của họ trước mặt liên quân Phỉ Minh. Lý Phật, Fasett và quân đoàn 31 sẽ trở thành hòn đá kê chân cho uy danh vô thượng của họ!

Các sĩ quan lẳng lặng nhìn căn cứ bị Phỉ Quân càn quét sạch sẽ, tất cả robot Phỉ Dương đều bị phá hủy, tất cả quan quân binh sĩ quân đoàn 31 đều bị trói lại, ném lên robot vận tải.

Bọn họ đồng thời được biết, sau khi bản thân gọi điện thoại, lúc này đang có vô số tướng lĩnh của vô số quốc gia đang ngồi xe phóng thẳng tới bệnh viện trung ương lục quân Trenock. Từ giờ khắc này, vị trung tướng Điền Hành Kiện từng bị châm chọc là anh hùng giả kia chỉ cần lẳng lặng nằm ở nơi đó mà tiếp nhận vô số ánh mắt kính sợ. Và cái quốc gia tên là Leray này, ở trong lòng mọi người thậm chí sẽ bay lên đến độ cao ngang bằng với Cộng hòa Phỉ Dương.

Phải biết rằng, ở tinh hệ Long Bow, vẫn còn có một hạm đội Phỉ Quân. Và ở đại bản doanh Phỉ Quân tại Mars, vẫn còn có không biết bao nhiêu chiến sĩ robot.

Công tác quét dọn được tiến hành rất nhanh.

Sau một lát, một đoàn xe dài nườm nượp được hai sư đoàn thiết giáp hộ vệ đã bắt đầu tiến về phía bệnh viện trung ương lục quân Trenock ở trung tâm thành phố.

Quan quân Trenock ở vòng ngoài chỉ do dự hai giây liền lập tức nhường đường.

Toàn bộ căn cứ nhìn qua tựa như một bãi thu mua phế liệu khổng lồ.

Viên thiếu tá Tartanya nhìn qua đồng hồ đeo tay, lại nhìn qua các sĩ quan đã sớm mất đi khả năng suy nghĩ bên cạnh, thở dài: "Lý Phật hiện tại không biết là hối hận tới mức nào rồi. Sau nửa tiếng nữa, toàn bộ Phỉ Minh đều sẽ bị kích nổ."


-------*-------

----------oOo----------