Trọng Sinh Chi Thần Long Truyền Thuyết

Chương 9: Độ kiếp chi uy


"Ân, ăn cứ như ăn gà, thịt nhão nhoét, còn con hầu tử ăn lại tựa thịt mèo'


"Đáng tiếc ta chưa hóa Giao Long nếu không đã dùng Long trảo giết luôn khỏi phải ăn thứ này"


"Haizz, thật là phiền não a" đánh giá xong một hồi, Long Thiên thở dài nói.

" Ầm , ầm" ngay lúc đang nuối tiếc thì trên trời mây mưa hội tụ thành một mảnh tối xầm, điện quang lượn lờ trên các tầng mây tỏ ra khí thế mãnh liệt.

Chín cái vòng xoáy hội tụ thành một vòng tròn lớn lấy trung tâm là Long Thiên đang điên cuồng ngưng tụ, mây đen trải rộng tại ngàn dặm nhiều ít.

Thoạt nhìn như cửu cái lôi hồ, bây giờ mảnh thiên địa này không dã thú nào dám kêu, chỉ nghe thấy bầu trời ầm ầm nổ.

Cái thứ nhất lôi hồ ngưng tụ thành công, sau đó ngay lập tức đánh thẳng một đạo lôi điện dài hướng Long Thiên đánh xuống.

Long Thiên lúc này thì lại là sắc mặt bình thản nhất, không có bất kì biến hóa nói nhỏ:

"Độ kiếp xong chắc là cũng có một chút luyện thể hiệu quả a"

Vừa nói xong thì lôi kiếp đánh tới

"Bùm, bùm....."

Chỉ thấy Long Thiên khét lẹt một mảnh, đen thui, toát ra mùi thơm rắn nướng

"Cái gì, dĩ nhiên là uy lực như vậy, không xong ta phải mau chuẩn bị không thì sẽ chết mất"

"Theo trí nhớ của ta kiếp trước thì cái đạo này lôi kiếp chỉ là gãi ngứa thôi mà"

''Ài thì ra là thân thể này vẫn quá yếu đuối"

"Ta cần huyết khí, huyết khí, huyết khí đâu"

Suy nghĩ chợt lóe, Long Thiên liền nhớ lại loài người đang trốn dưới chân núi lúc nãy, thân hình chợt lóe, một đạo thân ảnh nhanh đến nỗi có thể nghe được tiếng xé gió.

Nhưng lúc này đạo thiểm điện thứ hai lại rơi xuống, màu sắc cùng đạo thứ nhất là màu xanh da trời có điều đậm hơn vài điểm.
"Chết tiệt, sắp không kịp rồi, pải nhanh hơn nữa" Long Thiên sắc mặt biến hóa cực kì rõ ràng, tốc độ lại nhanh lên mấy phần.

Ở trong động lúc này lại cơ hồ không thể nghe được tiếng sấm chớp, chàng trai dùng thần hồn thăm dò thấy ba con yêu thú bị giết chết còn cứ ngỡ là nhân tộc cường giả viện trợ đã đến, an tâm dưỡng thương thì đột nhiên xuất hiện một con rắn dài hơn 10 m có thừa dùng tốc độ tối đa bay vào.


Còn cứ ngỡ là cứu viện đang tới cứu mình, đang còn chuẩn bị ra chào hỏi thì:

"Vị huynh đệ này đa tạ đã giúp chúng ta một mạng, tại hạ tên,....ách"

Còn chưa kịp nói câu tiếp theo thì thấy ngoài cửa động có một con rắn đang bay tới thì sắc mặt thâm trầm xuống.

Xà vĩ quất ra, đầu rơi máu phún tung tóe, bên cạnh cô gái thấy vậy sắc mặt cực kì nghiêm trọng, quát lên:"Ngươi,...."

Cũng chưa kịp nói hết câu thì thân thể đột nhiên mất đi một nửa.

Không để cho máu tươi chảy ra làm lãng phí, Long Thiên há cái mồm bự ra nuốt hết cả người chàng trai kia.

Cả hai tựa chỉ một cái hô hấp đã vẫn lạc nơi hoàng tuyền, chết không táng nơi sinh.

Hai người này tu vi chỉ có Tiên Thiên hậu kỳ, nếu là thời kỳ toàn thịnh thì còn chút rắc rối nhưng lại bị thương nặng.

"Ừm, mùi vị có chút không,..."

Cơ hồ trong nháy mắt đạo thứ hai lôi kiếp tới nơi.

"Oanh, oanh,.."

Vừa mới khôi phục được hơn 8 thành thì trong nháy mắt lại tụt xuống còn năm thành huyết khí.

Long Thiên bây giờ cái đầu không còn một mảnh xà giáp nào, hoàn toàn lộ thịt ra, có chỗ nặng thì mơ hồ có thể thấy cả xương sọ, khinh khủng đau đớn truyền tới.

"A, a, a,.."

Từ mấy ngàn năm trước Long Thiên đăng lâm Chúa Tể Vạn Vật tới nay còn chưa bao giờ cảm thụ qua loại này đau đớn.

Nhưng thời gian lại đâu có chờ ai bao giờ, đạo thứ ba lôi kiếp đã thành hình. Ngay lúc này, Long Thiên chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi như lúc này...
Đăng bởi: