Truyền Thuyết Lạc Long Quân

Chương 9: Thú Triều


Sáng hôm sau, Lạc long Quân mơ màng, chậm rãi mở mắt ra, đập vào măt hắn là một gương mặt tuyệt mỹ, nụ cười rạng ngời tỏa nắng, kèm theo hai má lún đồng tiền xinh xinh, bổng hắn giật mình đứng lên, vì gương mặt nàng áp quá gần mặt hắn, dọa con tim bé bóng của hắn đánh trống liên hồi, khiến Bạch Vân té đặt mông xuống đất.

-Tiểu Vân, cô định làm gì vậy?

Bạch Vân nhìn thấy Lạc Long Quân lấy tay che ngực, đi lùi về sau, như kiểu hắn sắp bị nàng cưỡng bức tới nơi vậy. Cô tức giận đứng dậy, hai má phồng lên, dùng hết sức bình sinh chỉ thằng vào Lạc Long Quân, không nói nên lời.

-Ngươi, ngươi, ta có thể làm gì ngươi chứ.

Nói xong, hai mắt Bạch Vân ngấn lệ như sắp khóc, Lạc Long Quân thấy thế liền hoảng sợ, vội chạy tới xin lỗi Bạch Vân.

-Xin lỗi Tiểu Vân, ta chỉ đùa với muội thôi, muội không sao chứ.

Bạch Vân đôi mắt ngấn lệ, đáng thương nhìn hắn, khiến tim Lạc Long Quân run nhẹ lên, bỗng nhiên Bạch Vân ôm bụng cười không ngớt khiến cho hắn không hiểu trăng sao thế nào.

-Muội đói, Tiểu Long ca có thể kiếm gì cho muội ăn không.

Bạch Vân cười được một lúc thì cô lại tỏ vẻ đáng thương nói. Lạc Long Quân hồ đồ không biết chuyện gì, nhưng vẫn cố gượng cười đi vào rừng chộp tới hai con thỏ hoang nướng lên.

Bạch Vân hai mắt tỏa sáng nhìn Lạc Long Quân nướng hai con thỏ, liên tục nuốt nước miếng. Vậy mà lúc đầu hắn làm thịt hai con thỏ này, cô lại bảo hắn độc ác, không yêu thương động vật nhỏ nhắn, nàng còn tức giận đi qua một gốc cây ngồi không để ý đến hắn.

-Ăn xong rồi chúng ta lên đường.

Bạch Vân vội vàng chộp một con thỏ nướng ăn lấy ăn để, không giữ một chút hình tượng thục nữ nào, Lạc Long Quân lắc đầu, xé một cái đuồi của con thỏ khác từ tốn ăn.

Sau khi ăn xong, Lạc Long Quân và Bạch Vân cùng nhau lên đường đi về phía tây khu rừng, trên đường Bạch Vân tung tăng đi rất vui vẻ, không để ý đên đây là khu rừng nguy hiểm đầy yêu thú.

Lạc Long Quân đang suy nghĩ về pháp bảo bản mạng của mình, khi bước vào cảnh giới Luyện khí cảnh, người tu tiên đều phải tự tìm nguyên liệu phù hợp với bản thân mình, sau đó tìm Pháp khí sư luyện chế nó thành pháp bảo, cuối cùng là nhỏ máu nhận chủ ôn dưỡng pháp bảo của mình, đến lúc nó trở thành một phần thân thể không thể thiếu.

Quốc sư Minh Không là Pháp khí sư giỏi nhất nước Xích Quỷ, nên hiện giờ cần gấp nhất là nguyên liệu luyện chế, hắn không biết mình cần gì và tìm gì, cần trở về vương thành tìm Quốc sư để tìm đáp án.

Hai ngày sau, hai người mới vượt qua một ngọn núi nhỏ, đi tới là một bình nguyên rộng lớn, trên đó có một tòa thành đang bị yêu thú vây quanh, phía trên thương không còn có không ít yêu thú cầm loại đang phi hành, hình thể to lớn, tiếng chiến đấu, tiếng la hét kêu lên rối loạn.

-Thu triều, có phải là đợt thú triều lần trước, đến bây giờ vẫn chưa hết, trên đường đi ta cứ thắc mắc tại sao lại an toàn như vậy, thì ra là yêu thú tập kết tại đây.

Lạc Long Quân trố mắt nhìn, cảnh máu tanh phía trước, chiến đấu khốc liệt đang diễn ra, hắn không biết thế nào để vào giúp, sức lực hắn còn quá yếu kém.

Đúng lúc này, đại địa bỗng nhiên rung động, hai người liền vội vàng quay đầu lại nhìn về phía bắc, Lạc Long Quân lập tức nhíu mày, hắn nhìn kỹ, liền kém chút đái ra quần.

-Mẹ nó!
Đây là vô số yêu thú đang hướng tiểu thành chạy tới, các loại yêu thú đều có, giao long, rắn, hổ, báo, gấu các loại. Chúng nó đều so với động vật kiếp trước muốn lớn hơn mấy lần, thậm chí còn có vài chục đầu yêu thú có thể so với như một ngọn núi nhỏ, tràng diện vô cùng hùng vĩ.

-Tiêu rồi, tòa thành này không thể nào chống đỡ nỗi.

Lạc Long Quân cơ thể run nhẹ, bất lực thốt lên, hắn không để ý là Bạch Vân vẫn thờ ơ với cảnh vật phía trước, không một chút cảm xúc nào.

Cùng lúc đó, tại hướng khác có hai chiếc chiến hạm pháp khí to như quả núi, hai bên là các tu sĩ thân mặt đạo bào đầy đủ màu sắc cưỡi pháp khí bay tới, phía xa dưới đất có một đội quân thân mặt bạch giáp cưỡi chiến mã phi nước đại.

Khi còn cách một đoạn, tu sĩ nhao nhao bay ra khỏi chiến hạm tiến về phía yêu thú, dẫn đầu đám tu sĩ là hai nam một nữ đều mặt đạo bào, gương mặt thanh tú, chân đạp phi kiếm bay tới.

Trong đám yêu thú phía xa, cũng xông lên một con trâu màu xanh, một con bạch hổ, một con đại xà như một quả núi, chúng gầm lên xong về phía đám tu sĩ.

Giao tranh bắt đầu xảy ra, tiếng hò hét đinh tai nhức óc, tiếng kêu thảm thiết, tiếng va chạm giữ yêu thú và pháp khí, tiếng nổ không ngừng vang, pháp khí bay rối loan trên bầu trời, phi cầm, tu sĩ rơi rụng như mưa, phía dưới mặt đất, người người chống đỡ, yêu thú dẫm đạp lên nhau mà tấn công.

Quân đội cũng mau chóng chạy tới vị trí trọng yếu tiêu diệt yêu thú yếu kém hoặc bị thương nặng. Một nhóm người khác chống đỡ cường địch, một nhóm người trợ giúp người bị thương lui ra sau. Cả quá trình ngay ngắn trật tự.

Tầm mắt Lạc Long Quân chỉ thấy đông nghìn nghịt yêu thú. Trong đó số lượng khổng lồ nhất là Lang tộc và Hùng tộc. Một đống Hùng tộc dựa vào thân hình rắn chắc và khổng lồ lao về phía trước khiến cho đám tu sĩ không cách nào cản phá, Lang tộc dựa vào tốc độ chờ đợi thời cơ bắt lấy con mồi.

Ngoài ra một số yêu tộc không ngừng leo lên tường thành. Binh lính đầu tường thì bằng vào đá lăn, dầu hỏa, mộc thương, các loại vũ khí phòng ngự khẩn cấp phòng thủ. Các tu sĩ trên đầu thành cũng không kém tung ra pháp khí đánh chặn bọn yêu quái không cho chúng vọt vào trong thành.

Trên bầu trời, ba người đi đầu tay kết ấn, tung pháp khí bản mạng bay về phía ba con yêu quái. Pháp khí của người trung niên là cây búa màu trắng, hắn hét lên chân trái đạp lên phi kiếm bay lên cao, thân phát ra bạch quang mãnh liệt, búa đón gió hóa lớn, giáng mạnh xuống đầu con trâu, đẩy lùi nó về phía xa.

Pháp khí của cô gái, là một thanh xà kiếm, vừa ra chiêu cô đã phun một ngụm tinh huyết lên thanh kiếm, thanh kiếm hóa thành một con thanh xà khổng lồ, nó uống lượn trên không, lao tới con đại xà giao đấu, chúng lăn lộn, cuốn chặc vào nhau khiến mặt đất bị xới tung lên, yêu thú nhỏ yếu không tránh kịp bị đè bẹp, các tu sĩ nhao nhao tản ra tránh khỏi phạm vi cuộc chiến.

Pháp khí của người thanh niên còn lại một chiếc quạt , hắn liên tục vung tay quạt, trên không trung xuất hiện một vòng xoáy ngọn lữa khổng lồ mạnh mẽ lao vào bạch hổ, trên đường đi nó con cuốn bay không ít yêu thú.

Ở phía xa, Lạc Long Quân bất lực nhìn trận chiến, trận chiến với quy mô lớn như thế này hắn vào chưa làm được gì thì cũng bị nước bọt yêu thú đè chết.

-Con trâu màu xanh kia là Truy Phong Thanh Ngưu một ngày có thể đi vạn dặm, con bạch hổ là Bạch Minh Hổ Vương, còn con đại xà là Dạ Linh Xà, chúng đều là yêu thú cấp 5 tương đương với Trúc cơ cảnh của con người, trận chiến này không thể nào kết thúc một sớm một chiều được, Tiểu Long ca chúng ta nên tìm chổ tránh thôi.

Bạch Vân bất chợt thốt lên, khiến cho Lạc Long Quân giật mình.

-Yêu thú cấp 5 tương đương với Trúc cơ cảnh, vậy tại sao khi mẫu thân ta chiến đấu với Cửu Vĩ Yêu Hồ thì yêu thú đó có thể hóa hình, vì ta thấy yêu hồ cũng ngang tài ngang sức với mẫu thân ta, không thể nào đạt Tiên cảnh được.

Bạch Vân giật mình nhìn Lạc Long Quân, thân thể nàng run nhẹ một cái.

.................

Mấy cảnh đánh nhau ta đang bí quá, khó sửa cho hay, ta cần thời gian, mọi người tích cực lai để ta có động lực viết truyện nào, yêu mn.
Đăng bởi: