Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Sưu tầm

Chương 507: Một ngón tay


Vô Song hắn tất nhiên đã tính đến tình trạng này khi đối mặt với Kỳ Tổ, hắn biết chỉ dùng sức mạnh hiện nay căn bản không có cách nào đánh Kỳ Tổ, nếu không phải là Yêu Tộc Tam Tổ mà chỉ là một mình Kỳ Tổ thì Vô Song sẵn sàng chơi tới bến với nó, Kỳ Tổ muốn đánh ra sao bản thân Vô Song cũng có thể chiều nó nhưng hiện tại thì không thể.

Vô Song không phải loại khinh cuồng tự đại nhưng hắn chưa bao giờ thiếu tự tin, bằng vào Long Tủy, bằng vào Địa Ngục Ma Long Giáp cùng Nhân Ấn hộ vệ kết hợp với Hoàng Kim Thánh Long Quyền bốn lớp gia trì hắn căn bản không thể thua Kỳ Tổ nhưng hiện tại Vô Song có tâm mà vô lực.

Vô Song trong tình trạng hiện nay đã có thể coi là sức cùng lực kiệt, thứ hắn cần là một mũi nhọn có thể xuyên thủng lớp phòng ngự của Kỳ Tổ, có thể giúp hắn làm những việc mà hiện nay cho dù dốc hết sức ra Vô Song cũng làm không được, không phải ngẫu nhiên mà Vô Song phải đi tìm Trảm Đạo Ma Kiếm của hắn.

Trảm Đạo Ma Kiếm lúc này có thể coi là chết một nửa, hồn của nó vẫn cao ngạo như vậy, ma tính của nó cũng chưa bao giờ giảm bớt nhưng nó cũng giống hệt với chủ nhân của nó, so với thời kì toàn thịnh thì yếu không thể tả.

Trảm Đạo Ma Kiếm là thanh kiếm năm đó Vô Song dùng để khiêu chiến Ma Đế, thanh kiếm này ngày hôm đó đã chết theo Nghịch Thiên Tà Đế, hiện nay nó chỉ là một thanh tàn kiếm đi theo một chủ nhân cũng ‘tàn’ không kém có điều bất kể thế nào nó vẫn là Trảm Đạo Ma Kiếm.

Trảm Đạo Ma Kiếm tên như ý nghĩa, một thanh kiếm đã chém qua Thiên Đạo thậm chí không chỉ là một Thiên Đạo, nó là đệ nhất hung kiếm của Đại Thiên Thế Giới, một thanh kiếm như vậy tuyệt đối đủ tư cách làm mũi nhọn chủ lực cho Vô Song đấu với Kỳ Tổ.

Kỳ Tổ hiện nay ánh mắt bắt đầu dao động, cánh tay của nó gần như bị đứt lìa ra khỏi cơ thể nhưng cũng rất nhanh bắt đầu tự động tái tạo lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được dù sao sinh mệnh lực của cường giả rất mạnh huống gì là sinh mệnh thập giai thần thú trong truyền thuyết?.

Kỳ Tổ ánh mắt chăm chú nhìn vào thanh kiếm cực kỳ cũ kỹ trong tay Vô Song sau đó nó lại nhìn Vô Song, trong mắt nó Vô Song lúc này không khác gì đèn đã cạn dầu, đến cả tay cầm kiếm cũng không giữ vững sao có thể đánh cùng nó một trận?.

Nhìn thân thể của Vô Song bản thân Kỳ Tổ lại càng phải tiêu diệt hắn, thân hình của Kỳ Tổ một lần nữa lao tới, trọng quyền không nể nang gì đấm thẳng về phía trước.

Vô Song chỉ biết làm một việc duy nhất là xoay ngang thanh kiếm của mình chặn nắm đấm của đối phương, cả thân hình của hắn tiếp tục bị đấm bay đi nhưng Kỳ Tổ quả thực không thể nào đấm gãy được Trảm Đạo Ma Kiếm, một chiêu này có thể làm jAHsRM8 Vô Song lùi lại hơn mười bước nhưng muốn hắn bị thương thì không đủ.

Kỳ Tổ tiếp tục tiến lên, bàn chân của nó dẫm mạnh xuống mặt đất, cả thân hình thoáng một cái đã hiện ra bên trái Vô Song thoát khỏi tầm ngăn chặn của Trảm Đạo Ma Kiếm, một tay tung quyền về phía thái dương của Vô Song, một đòn tất sát.Đúng lúc sinh tử nguy cơ thì Vô Song chỉ khẽ mỉm cười, cổ tay của hắn xoay tròn một góc phi thường hoa lệ, Trảm Đạo Ma Kiếm vẽ lên một đường tuyệt đẹp giữa không trung, một hình bán nguyệt làm người khác lạnh cả sống lưng.

Lưỡi kiếm lướt đi để lại một vết chém rất mỏng trên người Kỳ Tổ nhưng cũng làm nó phải lùi lại một lần nữa, một vết chém kéo dài từ nửa thân dưới lên đến đỉnh đầu, lần này Kỳ Tổ thực sự bắt đầu có một tia kiêng kị với Vô Song.

Đối với Kỳ Tổ mà nói nó tự tin nhất là khối thân thể này, chỉ bằng thân thể nó liền vô địch nhưng đây là lần đầu tiên nó gặp phải trường hợp này, lần đầu tiên thấy một thứ vũ khí có thể bỏ qua hoàn toàn phòng ngự của nó.

Kỳ Tổ tự tin mình chỉ cần dùng đôi quyền màu tím cũng có thể đánh chết Vô Song nhưng khi Trảm Đạo Ma Kiếm hiện thân hoàn toàn khiến nó từ bỏ suy nghĩ này, lần đầu tiên nó bắt đầu nghiêm túc.

Khi Kỳ Tổ từ bỏ thứ cao ngạo bản thân, khi Kỳ Tổ trở về hình dạng yêu thú to như một ngọn núi khổng lồ là lúc nó mạnh nhất, tuy thân hình của nó mất đi sự linh hoạt nhưng phòng ngự cùng sức mạnh lại bạo tăng.

Kỳ Tổ chậm rãi bước từng bước về phía Vô Song, cái miệng sư tử của nó mở lớn cùng với một tia cực tím khổng lồ, một thứ áp lực kinh khủng lại một lần nữa đè ép lên người Vô Song, nếu Trảm Đạo Ma Kiếm hiện thân làm hắn có được chút lợi thế thì nay cái lợi thế mỏng manh đó lại như hoàn toàn biến mất, đứng trước Kỳ Tổ lúc này bản thân Vô Song không khác gì một tảng đá ngầm nhỏ bé giữa đại dương bao la.

Chỉ là..... sóng biển cho dù đánh mạnh cỡ nào tảng đá ngầm nó vẫn đứng nguyên, vẫn không mảy may chuyển động giống hệt Vô Song lúc này.

Đứng trước thân thể khổng lồ của đối phương Vô Song chỉ cười, một nụ cười nhếch miệng phi thường quen thuộc, trước nụ cười thản nhiên của hắn đừng nói là Kỳ Tổ mà cho dù cả Thiên Đạo cũng phải run rẩy.

Thiên Đạo nó không hiểu, nó không cách nào hiểu tại sao Vô Song lại cười?, cho dù hắn không có bất cứ một cơ hội chiến thắng nào thì tại sao hắn lại cười?.

(Mình xin phép up trước nửa chương nhé, khoảng nửa tiếng nữa up đủ, đi rửa mặt cái đã )