Thiên Tôn Giáng Trần

Chương 2: Vô Tận Đại Lục


- Thu!

Thiên Lung thu kim thân của Tiểu Vũ vào trong Khai Thiên Tháp, chiếc tháp này là Trần Vũ để lại cho nàng, bây giờ hắn cũng không cần dùng tới nó nữa, nó cũng là vật đính hôn lúc trước mà hắn đưa cho nàng.

- Đường xá xa xôi, ta tặng con cái này, hi vọng con ở trong đó cũng có thể thoải mái hơn!

Tháp Lão nói xong, xuất trong túi càn khôn ra một cục đá vô cùng to lớn, hình dạng khá giống hình thoi, bên trên có nhiều vết nức cùng gai nhọn, cục đá cao chừng mười thước, rộng năm thước.

- Sư phụ lấy đâu ra vậy?

- Ta tiện tay nhặt trong lúc ngao du Bồng Lai, nó là Diện Hồn Thạch, thần hồn con có thể vào đây ẩn náo để vừa đi vừa ngắm cảnh!

- Vậy cũng được, tới sớm quá cũng không làm gì, chi bằng chui vào đây chờ thời cơ vậy!

Tiểu Vũ nói xong thì chui vào trong Diện Hồn Thạch tọa tâm tĩnh lặng.

Thiên Lung thì một tay che miệng cười nhẹ, nào có ai đi xuống kiểu của hắn chứ!

Bụp!

Cuồng Nguyên Thiên Tôn thẩy nhẹ Diện Hồn Thạch lên sút một phát, đá nó bay ra khỏi Thiên Giới, rơi vào hỗn độn thời không.

- Ui da...

Tiểu Vũ nằm bên trong la thảm một tiếng, cách đưa tiễn này thật là đặc biệt quá đi mà!

Khi Diện Hồn Thạch đã bay ra xa, Cuồng Nguyên Thiên Tôn đưa tay lên trán ngước nhìn về phía trước, xem mình đá có chuẩn không.

- Mẫu thân, cha lại đi đâu vậy!

Tiểu Linh Nhi nắm tay áo Thiên Lung Tiên Tử giật giật, ánh mắt nghi hoặc hỏi.

- Cả hai người cha của con đã đi xuống trần gian rồi, mẫu tử chúng ta ở trên đây chờ họ về đoàn tụ!

Thiên Lung mỉm cười nhìn con gái của mình, tuy hai người đã đi nhưng vẫn còn lại Tiểu Linh Nhi ở đây làm bạn với nàng.

. . .

Thần hồn Tiểu Vũ ẩn vào trong Diện Hồn Thạch ngao du khắp nơi trong thời không vô tận, Diện Hồn Thạch cứ tự nhiên trôi theo quỷ đạo mà Thiên Đạo đã định sẵn.

Khắp nơi tràn đầy bụi vũ trụ, tinh hà trùng trùng còn nhiều hơn cát trên sa mạc, lâu lâu có một hai Thái Ất Kim Tiên của Linh Giới ngồi trên phi kiếm bay qua bay lại trên này, bọn họ cũng đang ngao du trong Đại Thiên thế giới để lãnh ngộ cái gọi là Đạo.

Đức Ngọc Hoàng ngồi trên cao nhìn xuống thấy Tiểu Vũ ẩn vào trong Diện Hồn Thạch tình tang mà đi như vậy, nên ngài tiện tay vun tay một cái, ngọn gió từ bàng cổ thổi đến đẩy hắn đi với tốc độ nhanh hơn.

Tuy là Thiên Tôn nhưng mà hắn cũng vẫn còn chưa hiểu hết về Thiên Đạo, vì Thiên Tôn không phải cảnh giới cuối cùng, phía trên vẫn còn hai đại cảnh giới đang chờ hắn nữa!

Lâu lâu Diện Hồn Thạch lại bị hố đen như voi hút nước kéo vào bên trong, sau đó lại nhả ra tại hố trắng cách đâu đó hàng ngàn dặm, lâu lâu nhờ vào quỷ đạo của tinh hà để đẩy mình đi xa hơn.

Có khi hắn đang đi thì thấy một vụ nổ tinh hà để lập lại một tinh hà mới, vụ nổ tạo ta một lực vô cùng lớn, nhiệt lượng kinh người, sức công pháp siêu khủng khiếp đẩy hắn đi với tốc độ bàn thờ!

Do trần gian nơi đó vẫn còn chưa tới kiếp nạn, nhưng trời cao thấu tỏ nên cho hắn đi sớm một chút, lâu lâu hắn dùng Thiên Nhãn Thông nhìn ra xung quanh thấy hằng hà sa số tinh hà đang có sự sống trên đó.

Có tinh hà thì cuộc sống tốt hơn, có nơi thì thảm thê vô cùng, vì sắp tới ngày tận diệt lặp đời trở lại, cho dù muốn giúp cũng không giúp được!

Lần này hắn còn chạm tới một vệ tinh nhân tạo do nhân loại tạo ra, hắn thì biết nó nhưng mà vệ tinh kia sẽ không biết trong tảng đá kia là thứ gì!

Lần này hắn đi cũng xem như là ngao du, nơi đây phải nói là vô cùng rộng lớn. Phạm vi của tiểu thế giới là hệ mặt trời mặt trăng. Đó là thái dương hệ, hay cũng là hằng tinh hệ.

Một hằng tinh hệ đều có một số tinh cầu đi kèm!
Một ngàn tiểu thế giới gộp lại, gọi là Tiểu Thiên thế giới. Một ngàn Tiểu Thiên thế giới gộp lại gọi là một Trung Thiên thế giới, phạm vi của một trung thế giới trong Trung Thiên thế giới, kéo dài tới Vô lượng tịnh thiên của sắc giới.

Một ngàn Trung Thiên thế giới hợp lại là một Đại Thiên thế giới, phạm vi của mỗi đại thế giới trong Đại Thiên thế giới, kéo dài tới Quang âm thiên của sắc giới.

Mà Đại Thiên thế giới có tới ba ngàn, vậy nó rộng tới mức nào? Không cần phải nói, trong đó sẽ có rất nhiều sự sống cùng chủng loại khác nhau.

Bởi vậy, việc ngao du trong đây không phải một ngày một bửa là có thể tới được, tuy thần thông của hắn có thể tới rất nhanh nhưng mà đi như vầy xem ra có phần tốt hơn.

- Ha ha, lần này ta sắp đột phá tới Thần Du Cảnh đỉnh phong rồi, phải mau đi tìm một ít thần dược để nhờ các đại sư luyện đan mới được!

- Ài... ta cũng đang đi tìm thần dược đây này, hay là chúng ta đi qua Linh Giới đi, nghe nói nơi đó có nhiều thần dược cùng Tiên Thảo lắm!

- Cũng được, chúng ta đi qua đó tìm vậy, nên nhớ qua đó nên biết giữ cái miệng một chút, người của Linh Giới mạnh hơn chúng ta rất nhiều đấy! Nếu không chúng ta chuẩn bị ngửi nhang khói là vừa!

- Được được. . .

Trên đường đi có hai tên Thần Du Cảnh đang đi tìm thần dược, hai tên này có đôi cánh màu trắng ở sau lưng, chắc chẳn là một bộ tộc nào đó trên Thần Giới.

Bọn họ đi ngang Diện Hồn Thạch nhưng mà không phát hiện ra bên trong có một vị Thiên Tôn đang tĩnh tọa trong đó.

Tuy bọn họ biết đó là Diện Hồn Thạch nhưng mà không có thu về, vì Diện Hồn Thạch không thiếu trên Thần Giới, đem nó đi làm đá lót đường có khi cũng không ai nói gì.

Lại nói, hắn còn gặp một ít Tiên Nữ của Linh Giới, thuộc cảnh giới Thái Ất Tán Tiên bay lung tung qua lại khắp nơi, nhìn cũng chẳng thèm nhìn vì hắn không phải loại người dễ bị sắc mê hoặc.

Binh binh binh. . .

Có nhiều tiếng kim loại phát ra liên tục trên bề mặt của Diện Hồn Thạch, nhìn ra bên ngoài là một thanh kiếm kỳ lạ, màu đen huyền bí, thân kiếm uống lượn không giống bất cứ thanh kiếm nào, xung quanh tỏa ra ma khí hùng hục.

Đây chính là Quỷ Kiếm của Tiểu Vũ!

Keng!!!

Quỷ Kiếm không muốn phá vỡ Diện Hồn Thạch nên cắm thẳng bám trụ lên bề mặt của Diện Hồn Thạch để cùng chủ nhân mình ngao du khắp nơi.

- Ài... Ngươi cũng muốn đi theo sao?

Tiểu Vũ nhìn Quỷ Kiếm cười cười.

Ong ong!!!

Quỷ Kiếm liền phát ra dao động liên tục, hưởng ứng lời nói của hắn, Tiểu Vũ cũng mặc kệ, nó muốn đi theo thì cứ đi, dù sao thì lúc trước nó cũng từng là Pháp Bảo bổn mệnh của mình.

. . .

Thời gian không nhanh không chậm trôi qua, mới đây mà đã một năm kể từ ngày hắn rời khỏi Thiên Giới.

- Haiz... ngắm nhìn cũng lâu rồi thôi thì nhất tọa đợi cơ vậy!

Tiểu Vũ nói xong, thì nhắm hai mắt lại chờ thời cơ xuống trần, nơi này nằm trong một Tiểu Thiên thế giới, nơi đây văn minh phát triển kha khá, nhưng mà ma đạo trong đây lại rất nhiều.

. . .

Vô Tận đại lục là thế giới mà võ giả tung hoành ngang dọc, sở dĩ được gọi như vậy là vì nó vô cùng rộng lớn, căn bản là chưa từng có người nào đi hết được nên không ai nó lớn đến mức nào.

Họ chỉ biết nơi này có nhân tộc, yêu tộc, ma tộc và một số siêu cấp cổ tộc!

Ở trong đại lục này, mọi người lấy thực lực vi tôn, nếu ngươi không có thực lực thì chỉ có nước làm con sâu cái kiến mặc cho người khác chà đạp!

Đăng bởi: