Thiên Tôn Giáng Trần

Chương 4: Nhìn Tiên Nói Ma!


Ánh mắt của tất cả người ở đây đều sáng lên, hai trăm lượng vàng không phải là một con số nhỏ nha, tuy rất ham tiền nhưng bọn hắn cũng biết nếu quá tham thì sẽ không còn mạng để dùng.

- Được được, bọn ta đồng ý!

- Khoan đã, đâu dễ như vậy! Trước tiên các ngươi hãy vẽ lại bản đồ nơi mà các ngươi tìm được nó cho ta, khi đó hai trăm lượng vàng này mới là của các ngươi!

Tên tu sĩ cười nhạt, lấy ra một tấm giấy và cây bút ném qua cho tên trung niên dẫn đầu, hắn ta liền nhanh chóng vẽ lại bản đồ nơi của thiên thạch sau đó giao lại.

- Tốt, hai trăm lượng vàng này là của các ngươi!

Khi nhận được túi vàng, đám người kia liền kiểm tra lại sau đó nhanh chóng rút khỏi nơi này, miễn cho người khác dòm ngó mà tới.

. . .

Một ngày sau, tin tức khối thiên thạch mang trong mình một thanh kiếm thần bí được truyền ra, làm người ta bàn tán trong này không ngừng.

Đám người tìm được thiên thạch không có ngu, nếu giữ thông tin này trong người thì có ngày có người tới hỏi thăm sức khỏe, cho nên tung ra tin tức, cho dù có tìm thì cũng tới Hồng Tiêu Quán.

Cuối cùng, khối thiên thạch cũng được di chuyển tới một tông môn tu Tiên có tiếng trong thành, Phi Kiếm Tông!

Mật thất trong Phi Kiếm Tông!

Phi Kiếm Tông khi nhận được tin tức thì không khỏi sáng mắt, đây chính là trời ban bảo kiếm rồi.

Mới đầu thì bọn hắn rất cẩn thận, dùng nhiều trận pháp trói buộc khối thiên thạch này lại, đề phòng có kẻ muốn chiếm lấy nó cũng như đề phòng thanh kiếm tự mình chạy đi mất.

Qua nhiều lần dò xét, bọn hắn xác thực khối thiên thạch này không có gì nguy hiểm, chỉ là một khối Diện Hồn Thạch bình thường không hơn không kém, tuy có chút quý giá nhưng mà vẫn không thể nào so với thanh kiếm mà nó mang trên người.

Năm người đứng nhìn chăm chú vào thanh Quỷ Kiếm trên khối thiên thạch, ánh mắt ai nấy đều hiện lên vẻ thèm thuồng.

- Chúng ta cùng thi triển pháp lực xem có lấy nó ra được không!

Một trưởng lão nội tông, thân mặc áo bào vàng, lưng đeo phi kiếm, mắt nhỏ hẹp như đại bàng, nhìn vào thanh kiếm không khỏi xoa tay.

- Được!

Tông chủ Phi Kiếm Tông nghe trưởng lão đề nghi thì gật đầu, sự lợi hại của thanh kiếm này hắn đã nếm qua, túm váy lại là không cách nào dùng tay trần mà chạm tới nó được.

Nên vị tông chủ này liền phất tay cho phép năm đại trưởng lão bắt đầu khởi động trận pháp, còn mình thì leo lên ghế cao nhìn xuống.

Theo pháp nhãn của hắn thì chỉ cần tiêu trừ đi ma khí trên thân kiếm là có thể giải quyết được chuyện không thể chạm vào kiếm!

Khi đó chỉ cần từ từ luyện hóa nó là xong!

Năm vị trưởng lão đứng lơ lửng trên không, thi triển pháp lực rót vào đại trận, chờ khi Thanh Tẩy Trận khởi động thì ma khí trong đó sẽ từ từ mất đi, như vậy sợ gì không chạm được kiếm?

Năm luồng năng lượng xanh đỏ vàng tím theo tay từng người chạy thẳng vào đại trận, làm những đạo phù văn được khắc phía dưới dần dần sáng lên, càng ngày càng rực rỡ.

Xì xì xì!

Tiếng động phát ra như hơi nước bóc lên, nhưng không phải, đây chính là ma khí từ Quỷ Kiếm bộc phát ra khi Thanh Tẩy Trận được khởi động.

Thấy ma khí có khả năng bị thanh tẩy sạch làm cho tâm tình của vị tông chủ này vô cùng kinh hỉ, ngoài hắn ra thì năm vị trưởng lão còn lại ai cũng muốn biết sức mạnh thật sự của thanh kiếm này là như thế nào.

Leng keng...leng keng...

Bất ngờ khối thiên thạch rung lên bần bật như có người đang tác động vào nó, rung động lại càng lúc mạnh hơn sau đó là rung chuyển cả một tòa kiến trúc bên ngoài.

Sự cố bất thường này làm cho tất cả tu sĩ khác vô cùng sợ hãi cưỡi kiếm chạy ra bên ngoài cẩn thận nhìn xuống phía dưới đánh giá.

Bành! Bành! Bành!

Thanh Tẩy Trận phía dưới chưa đầy năm nhịp thở đã nổ tang tành, không còn một mảnh nào có thể sử dụng được.

- Không ổn, rút tay lại mau!

Tông chủ Phi Kiếm Tông đứng phía trên nhìn xuống, phát hiện tình hình không ổn liền lớn tiếng quát.

Ma khí vừa đi ra như có linh tính, trực tiếp hấp thu tất cả pháp lực của bọn họ vào bên trong, Thanh Tẩy Trận bị phá hủy đồng nghĩa với chuyện không cách nào chạm tới thanh kiếm này được.

Ầm!

Năm vị trưởng lão cố gắn thu tay lại, bất ngờ bị pháp lực phản hệ đánh văng ra bên ngoài mật thất, ai nấy đều bị thương vô cùng nghiêm trọng.
Lúc này, bầu trời đột nhiên tối đen như mực, mây đen kéo tới ùng ùng, cuồng phong nổi lên làm bật gốc không ít cây cổ thụ nhỏ.

- Có chuyện gì xảy ra vậy?

- Không lẽ có yêu quái tới hay sao?

- Không đúng, yêu quái tới nhất định sẽ có yêu khí, nhưng lần này thì không có một chút nào cả!

Mọi người ở Phi Kiếm Tông đều xám mặt khi đối diện với tình huống này, đây là lần đầu tiên chuyện này xảy ra làm ai nấy đều luống cuống tay chân.

Xẹt...xẹt...xẹt!

Lôi điện trên trời không ngừng xẹt qua xẹt lại, mây đen kéo tới tạo thành một cái vòng xoáy xoắn óc khổng lồ, cuồng phong nổi lên ngày một lớn làm cho đệ tử trong Phi Kiếm Tông sợ tới vỡ mật không ai dám lại gần.

Năm vị trưởng lão lúc nãy cũng nhân cơ hội chạy ra bên ngoài, phòng hờ có điều bất trấc.

Ầm!

Bất chợt, một trận sét lôi đình đánh xuống ngay mật thất cất giữ khối thiên thạch, làm khối thiên thạch vỡ tung thành nhiều mảnh, Quỷ Kiếm bị đánh văng ra ngoài rơi trên mặt đất.

Tiểu Vũ nằm trong Diện Hồn Thạch cũng tĩnh lại, đây chính là trời cao muốn đánh thức hắn dậy.

Thần hồn hắn từ từ đứng dậy, đầu tiên là nhìn lên trên trời cười nhẹ một cái, một tay chỉ vào Quỷ Kiếm.

Quỷ Kiếm lập tức phản ứng, rung lên “ong ong” vài cái liền bay phất lại trước mặt Tiểu Vũ, lơ lửng nơi đó.

- Yêu ma...ngươi dám cả gan tới đây làm loạn!

Tông chủ của Phi Kiếm Tông bất ngờ xuất hiện, hắn đứng phía xa dùng Nhãn Thuật phát hiện một linh hồn đang đứng lơ lửng nơi đó, sau lưng linh hồn kia có hào quang chiếu sáng.

Hơn nữa lại bất ngờ xuất hiện như vậy chỉ có thể là yêu ma đang muốn hoàn hành.

- Yêu ma?

Tiểu Vũ mỉm cười nhìn sang tông chủ kia, hắn chính là Thiên Tôn ở trên Trời, nhưng xuống trần lại bị người khác gọi là yêu ma, có yêu ma nào mà xuống trần giúp hóa giải kiếp nạn không chứ.

- Yêu ma chạy đâu cho thoát!

Tông chủ Phi Kiếm Tông lấy ra một cái kim chung (chuông), miệng niệm khẩu quyết lấy một lá bùa dán lên trên đó bắt đầu lắc kim chung liên tục.

Keng...keng...keng! (ai mua kem không!)

- Yêu ma còn không mau quy phục, chớ ăn phải đau khổ!

- Xuất!

Tông chủ Phi Kiếm Tông vừa nói vừa niệm khẩu chú, bất ngờ trong kim chung bay ra một con kim long nhất trảo.

Grào!!!

Kim long gầm lớn trên không trung, bay lượn vài vòng rồi bay thẳng tới Tiểu Vũ, miệng há lớn phun ra một sợi xích màu tím để trói thần hồn của hắn lại.

Ong ong!

Quỷ Kiếm vang lên liên tục, không đợi hắn ra lệnh nó liền dựng đứng lên chém thẳng tới sợi xích cùng kim long đang gào thét kia.

Phành!

Một kiếm chém xuống kim long tan biến, kim chung tan vỡ, tông chủ Phi Kiếm Tông bị phản hệ đánh bay ngược về sau chục thước, người đầy máu me, thê thảm vô cùng.

Tiểu Vũ nhìn mấy tên tu sĩ còn lại thở dài, rồi nhìn thẳng vào tông chủ Phi Kiếm Tông lắc đầu nói:

- Thế nhân thật là dại tà! Nhìn Tiên định ma, nhìn ma định Tiên!

(* Nhìn Tiên thì nói là ma, nhìn ma thì nói là Tiên)

Nói rồi thì hắn và Quỷ Kiếm cùng biến mất khỏi Phi Kiếm Tông, để lại nơi đó vô cùng bừa bộn.

Nếu bọn họ không có lòng tham muốn chiếm lấy Quỷ Kiếm làm của riêng thì đâu có rơi vào tình cảnh này, có trách thì cũng chỉ có thể trách bọn hắn vô căn.

. . .

Đăng bởi: