Cực Võ

Chương 11: Quỳ Hoa?


“Sư Phụ à, sư phụ a”.

Vô Song lúc này đang ở sau lưng Vô Hà Tử, vì Vô Hà Tử đấm lưng, vẻ mặt mười phần ngoan ngoãn, thật sự không khác gì một đứa bé sáu tuổi bình thường.

Vô Hà Tử lúc này cũng không có uống rượu, ánh mắt chớp chớp nhìn Vô Song sau đó cũng không nguyện nói gì, một bộ cao nhân mặc khách, khẽ vuốt râu vẻ mặt mang theo vài phần hưởng thụ.

“Tiểu tử ngươi rốt cuộc lại đang nghĩ cái gì?, không ở bên cạnh tiểu tình nhân sao?”.

Tiểu tình nhân đương nhiên là chỉ Dạ Xoa, bất quá cái xưng hiệu này rất tốt ít nhất Vô Song hắn cũng không ngại.

“Hì hì sư phụ a, người thân là Độc Cô Cầu Hòa danh chấn võ lâm, ta là đệ tử của người sau này ra ngoài bị bắt nạt chắc chắn ảnh hưởng đến uy danh của sư phụ nha, chi bằng”.

Vô Hà Tử lập tức bật cười, ông ta dùng tay gõ mạnh lên đầu Vô Song.

“Nha sợ đánh không lại ảnh hưởng đến uy danh của lão phu?, cũng đúng nha thế từ sau ngươi ra ngoài đừng nói quen biết lão phu là được”.

Vẫn cái động thái vuốt râu kia, căn bản như muốn chọc tức Vô Song vậy.

Nhìn Vô Hà Tử cười mà như không cười nhìn mình, Vô Song khóe miệng cũng cong lên.

“Cũng được a, vậy sau này sư phụ tự đun nước, tự giặt đồ, tự nấu cơm nha, dù sao chúng ta cũng không quen biết, hơn nữa ta còn phải chăm sóc tình nhân”.

Vô Song chưa nói dứt lời liền bị Vô Hà Tử mạnh mẽ cốc một cái.

“Tiểu tử thối, dám không làm?”.

Vô Song lập tức xoa xoa đầu, ánh mắt đầy bực tức nhìn Vô Hà Tử.

“Lão đầu, ta đã nói không được đánh vào đầu, đã vậy ta lại càng không nấu cơm nữa, hôm nay lão hít gió xuân đi”.

Cũng không phải Vô Hà Tử cùng Vạn lão không thể nấu cơm, trước khi Vô Song đến hai người cũng thường xuyên làm việc này bất quá cả hai lão nhân nấu ăn chỉ có thể coi là ‘có thể nuốt được’ sao có thể sánh với Vô Song hắn?.

Hai năm trời ăn cao lương mỹ vị, Vô Song vẫn là không tin lão đầu thích hưởng thụ kia có thể lại tự thân vào bếp rồi.

Quả nhiên lần này uy hiếp mang theo sức sát thương rất lớn.

Vô Hà Tử người này là một cái kỳ nhân, một cái vô lo vô nghĩ kỳ nhân, nếu so ra bản thân Vô Hà Tử mang theo vài phần giống Chu Bá Thông.

Sư huynh của Vô Hà Tử là một cái phi thường phi thường đáng sợ nhân vật, sư huynh của hắn có thể cùng Trường Sinh Chân Nhân song song tồn tại có điều sư huynh hắn rốt cuộc cũng không thể như Vô Hà Tử, rốt cuộc vẫn không thắng được thời gian, vô lực mà chết.

Vô Hà Tử lại khác, hắn có thể buông được lại càng có thể bỏ được, Vô Hà Tử so với sư huynh lại càng xứng với Tiêu Dao hai chữ, một điểm TIêu Dao ý cảnh này Vô Hà Tử càng đi xa hơn sư huynh của hắn năm đó.

Sư huynh của Vô Hà Tử chính là Tiêu Dao Phái tổ sư – Tiêu Dao Tử.

Người này cả đời vô địch, cho dù Trường Sinh Chân Nhân là thái sơn bắc đầu trong võ lâm chung quy cũng chỉ ngang ngửa hắn bất quá Tiêu Dao Tử trước khi chết liền thẹn với hai chữ tiêu dao, rốt cuộc cũng vẫn thua sư đệ một điểm.

Vô Hà Tử không thích luyện võ, không thích cái gì đấu trí so mưu lại càng không ham quyền lực, thứ Vô Hà Tử truy cầu chỉ là hưởng thụ, chỉ là tiêu dao.

Vô Hà Tử lúc này nhìn Vô Song ánh mắt có chút không nói lên lời.

“Tiểu tử, thật sự nghĩ lão phu sợ ngươi”.

Vô Song căn bản cũng không sợ Vô Hà Tử, hắn lập tức bĩu môi.

“Hừ, lão đầu ta cũng không bảo ngươi sợ ta nha, từ bây giờ ngươi liền vào bếp của ngươi, ta liền vào bếp của ta, đồ ăn sau này liền không nấu cho ngươi”.

Vô Hà Tử lập tức vỗ đùi.

“Tiểu tử thối, lão phu liền bảo Vạn lão đầu không có giúp ngươi tìm kiếm nguyên liệu, hừ hừ xem ai sợ ai”.

Hai người thật sự rất giống hai cái tiểu hài tử xem ai lợi hại hơn ai, thật sự mười phần thú vị.

“Lão đầu, ta chỉ không nấu cho lão thôi nha, Vạn lão muốn ăn ta đương nhiên nấu, ta muốn xem Vạn lão ngồi ăn cùng ta hay ăn cùng ngươi, hừ hừ”.

“Hơn nữa nha, sau này trà ngươi pha, quần áo tự giặt, nhà tự quét, nước tự đun, củi tự bổ...”.

Vô Song nói một hồi, hắn càng nói khuôn mặt Vô Hà Tử càng đỏ lên, sau đó rốt cuộc cũng ‘sợ’.

“Thôi, lão phu đúng là bất lực với ngươi, trên danh nghĩa lão phu là ngươi sư phụ dạy võ công cho ngươi cũng là hợp tình hợp lý, bất quá ngươi chuẩn bị tinh thần chưa?”.

Vô Song nhíu nhíu lông mày, hắn liền cảm thấy lão đầu lời nói có chút không ổn, học võ lại còn chuẩn bị tinh thần?, chẳng nhẽ có cái gì ẩn ý.

Bất quá cảm thấy ngữ khí Vô Hà Tử mang theo vài phần nghiêm túc, Vô Hà Tử thường rất ít khi nghiêm túc bất quá một khi đã nghiêm túc thường thường là việc phi thường quan trọng, Vô Song lúc này vẫn là lễ phép một điểm.

“Sư phụ, ta phải chuẩn bị cái gì?”

Thấy Vô Song không có lập tức gật đầu, Vô Hà Tử liền khẽ mỉm cười vuốt râu.

“Sư huynh của ta kỳ danh Tiêu Dao Tử là Tiêu Dao Phái tổ sư, nếu tính bối phận ta cũng có thể coi là Tiêu Dao Phái lão tổ, một thân võ công của ta toàn bộ đều là từ Tiêu Dao Phái bất quá một thân võ công của ta lại không thể truyền cho người ngoài, đây là lão sư hứa với sư huynh, lời hứa không thể làm trái”.
“Tiểu tử ngươi thân là cốt nhục của Lệ Thương Thiên, thân liền dính vào hắn nhân quả, con đường sau này tất không bình thường, nếu muốn lão phu dạy võ công cho ngươi chỉ sợ ngươi... Ngươi không cách nào tiến xa được”.

“Nếu không sử dụng Tiêu Dao phái võ công, trong tay ta quả thật cũng không có cái gì tuyệt thế võ công để dạy ngươi, bên ngoài Vong Ưu Thôn lão phu có tổng cộng 6 cái đệ tử, bất quá cả 6 người này không một ai biết được Tiêu Dao Phái một chiêu một thức, không ai học được lão phu một phần bản lĩnh, ngươi cũng hiểu?”.

Vô Song nghe đến đây liền cảm thấy rung động thật sâu, bất quá nếu đã là lời hứa của Vô Hà Tử với sư huynh, hắn cũng không có lý do khiến Vô Hà Tử làm trái bản tâm.

Nam nhân một lời đã hứa nhất định phải làm được, không làm được tốt nhất... Không hứa.

Vô Hà Tử nếu muốn dạy Vô Song võ công đã dạy hắn từ hai năm trước, chỉ là Vô Hà tử thủy chung suy nghĩ đến thân phận của Vô Song, nếu hai năm trước Vô Hà Tử thật sự bắt đầu dạy võ công cho Vô Song chỉ sợ hủy đi tiền đồ của hắn, một điểm này mới là lý do chính khiến tại sao 2 năm qua bản thân Vô Song cũng không biết cho dù chỉ một chút võ công.

“Nếu ngươi có thể giống lão phu, một đời nhàn vân dã hạc không tranh quyền thế tiêu dao tự tại, cả đời ở lại tiêu dao cốc đương nhiên không cần quan tâm bất quá cho dù ngươi gật đầu lão phu cũng không muốn ngăn chặn đôi cánh của ngươi”.

“Thiên phú ngươi rất đáng sợ, ngô tĩnh cùng căn cốt của ngươi chỉ sợ còn hơn phụ thân ngươi năm đó, lão phu đời này vẫn chưa gặp đứa bé nào có ngộ tĩnh như ngươi, lão phu cũng không muốn làm thui chột thiên tài”.

“Nếu ngươi muốn học tuyệt thế thần công, muốn có thể trở thành một đời nhân vật, ta có bốn cái con đường”.

Nghe Vô Hà Tử nói vậy, khuôn mặt vốn mang vài phần thất vọng của Vô Song lập tức trở nên vui mừng.

“Xin sư phụ chỉ điểm”.

Nhìn thấy Vô Song cung kính, Vô Hà Tử nhè nhẹ gật đầu.

“Con đường thứ nhất ở ngay trong Tiêu Dao Cốc, chỉ cần ngươi có thể làm Vạn lão mở miệng, có thể bái Vạn lão làm sư phụ liền có tư cách học được thế gian tuyệt thế thần công bất quá cách này chung quy là tiểu thừa, võ công của Vạn lão không phải ngươi có thể học, hơn nữa chuyện xưa của Vạn lão... Lão phu cũng có vài phần biết, muốn Vạn lão nhận đệ tử... Khó hơn lên trời bất quá nếu tiểu tử ngươi muốn thử biết đâu kỳ tích xảy ra”.

“Con đường thứ hai, đến Tu Di Sơn, Tu Di Sơn là Tiêu Dao Phái chỗ ở, chỉ cần ngươi có thể bái Tiêu Dao Phái đời này chưởng môn vi sư, có thể trở thành Tiêu Dao Phái một thành viên, ngươi liền có tư cách quay lại Tiêu Dao Cốc, lão phu dạy ngươi Tiêu Dao Phái thần công, cách này cũng là... Tiểu thừa. Tiêu Dao Phái muốn nhập môn cần cầm kỳ thi họa tứ hạng đều thông ngoài ra còn quan tâm đến cả... Hình dáng bên ngoài”.

“Ngươi lớn lên chỉ sợ phi thường không tệ, cùng phụ thân ngươi một dạng, cửa ải mỹ quan bên ngoài đương nhiên có tư cách thông qua tuy nhiên cầm kỳ thi họa?, ngươi thử nghĩ xem”.

Nhìn thấy Vô Hà Tử có chút coi thường, Vô Song cũng không cách nào phản bác, cầm kỳ thi họa là cái gì?, hắn chịu.

Cầm?, bảo hắn đánh đàn ghita hắn có thể biết chút chút bất quá thế giới này căn bản không có cái gọi là ghita hơn nữa Tiêu Dao Cốc cũng không dùng loại đàn này.

Kỳ?, bảo hắn chơi cờ caro hắn còn có chút tự tin, về phần mấy loại cờ khác hắn liền triệt để bó tay hơn nữa Trung Quốc cổ đại hình như đều lấy cờ vây làm chủ đi?, cờ vây luật chơi hắn còn không biết.

Thi?, cái này khỏi nói, thế kỷ 21 người người nhà nhà lao đầu vào học kinh tế xã hôi, công nghệ thông tin..., mấy ai rảnh mà học làm thơ?, cái này Vô Song cũng chịu chết.

Họa... Cái này Vô Song còn có chút tự tin bất quá bảo hắn vẽ chó vẽ mèo còn được, mấy thứ quá cao thâm, hắn cũng chịu chết.

Cầm kỳ thi họa, tứ hạng... Vô Song một cái cũng không thông.

Thấy Vô Song cúi đầu, Vô Hà Tử bật cười, hắn thích nhất là mấy lúc Vô Song căn bản không thể lên tiếng, đây chính là triệt để thắng lợi a, cho dù chỉ là thắng lợi trong tâm.

“Con đường thứ ba, cha ngươi Lệ Thương Thiên tu luyện chính là Thiên Long Bát Bộ Thần Công, năm đó nghe nói Thiên Long Giáo gần như nhất thống Tây Vực, diệt đi Mani giáo, Mani giáo tuyệt học cùng Minh giáo tuyệt học có thể coi là một thậm chí còn hoàn chỉnh hơn, trong Thiên Long Giáo chắc hẳn còn lưu giữ, Càn Khôn Đại Na Di như sấm bên tai so với Tiêu Dao Phái tuyệt thế thần công cũng không kém bao nhiêu. Thiên Long Bát Bộ Thần Công hoặc Càn Khôn Đại Na Di ngươi học được một trong hai liền đủ sức tung hoành thiên hạ, bất quá... Cái này là trung thừa”.

“Lý do thì hai bộ thần công này lão phu không biết nơi hạ lạc, nếu ngươi có thể tìm thấy liền là ngươi vận khí, lão phu không thể cho bất cứ cái gì thông tin”.

Vô Song nghe đến đây trong tâm liền có chút vui mừng, Thiên Long Bát Bộ Thần Công có thể khiến phụ thân hắn đánh khắp thiên hạ vô địch thủ tuyệt đối đáng sợ, về phần Càn Khôn Đại Na Di như sấm bên tai càng không phải nói, hai bộ tuyệt học này ở đâu, hắn hoàn toàn có thể thử hỏi Dạ Xoa.

Bất quá Vô Song trong lòng lại càng háo hức một điểm nhìn Vô Hà Tử.

“Hì hì, sư phụ còn chưa nói con đường thứ tư nha”.

Ba con đường đầu tiên có hai cái là hạ sách, một cái là trung sách, Vô Song liền có lòng tin con đường cuối cùng rất có khả năng là thượng sách.

Vô Hà Tử mỉm cười, vẻ mặt bình thản.

“Quỳ Hoa lão tổ cùng ta có thể coi là bằng hữu, Quỳ hoa lão tổ có một bộ Quỳ Hoa công pháp, thế gian này liền có thể xếp vào hàng tuyệt học, luyện thành Quỳ Hoa có thể xưng bá thiên hạ hơn nữa Quỳ Hoa môn này thần công tiến triển cực nhanh, lại càng không có di chứng, ngộ tĩnh ngươi siêu phàm học Quỳ Hoa liền là thích hợp nhất. Năm đó Quỳ Hoa lão tổ tọa hóa, Quỳ Hoa liền để lại chỗ của lão phu, vẫn là muốn lão phu tìm cho hắn một cái truyền nhân, ngươi có nguyện ý học?, đây chính là thượng sách, lão phu thật sự không nghĩ ra môn nào tuyệt học thích hợp hơn với ngươi”.

Vô Song nghe đến đây thân thể run run, ánh mắt đỏ lên, hắn liền có xúc động muốn chửi thề, muốn nhổ hết râu của Vô Hà Tử.

“Mẹ nó, cái gì mà tuyệt thế thần công, cái gì mà thích hợp nhất?, có thể bớt lừa người được không?”.

Trong lòng Vô Song liền run rẩy không hề nhẹ, hắn liền biết Vô Hà Tử đang trêu ngươi hắn.

Quỳ Hoa... Hai chữ này liền khiến vô số nam nhân hai chân run lên.

Quỳ Hoa lão tổ có thể bị hậu thế quên lãng bất quá Quỳ Hoa Bảo Điển cùng Đông Phương Bất Bại liền là một cái siêu cấp vô địch truyền kỳ.

Trước luyện võ công liền phải tự cung, loại này võ công đánh chết Vô Song hắn cũng không học, bắt hắn học bản thân hắn liền đập đầu chết tại chỗ.

Bất quá có một điểm không giả, Quỳ Hoa Bảo Điển tuyệt đối là một trong những tuyệt học cao cấp nhất thiên địa, tiến triển cực nhanh lại không có tác dụng phụ.

Lâm Bình Chi loại này tam lưu cao thủ, đặt ở võ lâm liền không đáng tiền bất quá ngắn ngủi vài tháng học Tịch Tà Kiếm Phổ liền có thể diệt đi Thanh Thành Phái, Tịch Tà Kiếm Phố vốn chỉ là Quỳ Hoa Bảo Điển bản thiếu, so với bản đầy đủ trong tay Vô Hà Tử liền kém quá nhiều.

Tịch Tà Kiếm Phổ còn như thế, chân chính Quỳ Hoa Bảo Điển mạnh thế nào?.

Đương nhiên mạnh hơn nữa cũng thế, Quỳ Hoa Bảo Điển... Quỳ Hoa Bảo Điển môn võ công này tuyệt đối Vô Song không luyện.