Tầm Đỉnh Ký (Mới nhất: Chương 24)

Chương 23: Kiều nữ đa tình



Ba ngày sau, Long Tiên Nhi đã hồi phục như trước.

Và cũng từ miệng của Long Thiên Sơn, nàng biết được chính Trấn Thân Vương vận công trị độc cho nàng, nhờ đó mà nàng được cứu.

Trong khoãng thời gian này, trong lòng nàng vẫn không ngừng suy nghĩ:
-Chao ôi! Thì ra là lần trước Trấn Thân Vương ép độc cho mình, vậy mà mình lại tát hắn, biết làm sao bây giờ? Nhưng mà chuyện này cũng không thể trách mình! Thân thể nữ nhi sao hắn lại có thể sờ loạn như vậy? Hắn phải biết chuyện nam nữ thụ thụ bất thân, mình bị hắn chiếm tiện nghi, đánh hắn một chưởng thì sao chứ? Nhưng mà suy cho cùng hắn không phải là cố ý, chỉ vì cứu mình nên mới làm như vậy.

Nghĩ đến đây, trong lòng nàng lại ngập tràn mâu thuẫn.

Theo đó, trong đầu nàng lại hiện ra một bóng người tiêu sái anh tuấn, phong độ phiên phiên, vẻ mặt lạnh lùng.

Nàng bỗng nhiên cảm thấy kỳ quái:
-Sao lại trong đầu mình lại có hình bóng của hắn!

Nàng ước mình có thể quên được câu chuyện và con người này, nhưng căn bản không thể, trong đầu nàng không thể không nghĩ đến chuyện đó.

Trải qua mấy ngày suy nghĩ, Long Tiên Nhi cân nhắc xem mình có nên đến nhà gặp Trấn Thân Vương cảm ơn một phen không.

Vào lúc đó, việc Trấn Thân Vương đang ở tại Tây giao ngự trang đả bại cao thủ võ lâm của em trai Nạp Lâm Bố Lục đã đến tai của Long Tiên Nhi

Sau khi nàng nghe xong, trong lòng không khỏi cảm thấy hứng thú với chuyện của Trấn Thân Vương, đồng thời trong lòng cũng phát sinh lòng kính nể anh hùng.

Kỳ thật Long Tiên Nhi từ trước đến giờ rất có hứng thú đối với chuyện trong giang hồ. Nàng thường hỏi thăm các nhân sĩ võ lâm hộ viện trong phủ một vài kiến thức về giang hồ, các nhân vật và sự kiện trong chốn giang hồ, nàng có khi nghĩ đến làm một nữ nhân giang hồ có lẽ tốt hơn làm một thiên kim của thái sư nhiều.

Nghĩ đến đây, ý niệm đến nhà cảm tạ trong lòng nàng càng thêm kiên định.

Vì vậy nàng vội gọi người chuẩn bị một ít lễ vật trọng hậu, đồng thời sửa sọan xe ngựa.

Lại nói chuyện Long Thiên Sơn đối với sự thay đổi của con gái cũng cảm thấy có chút kỳ quái:
-Bình thường con gái bảo bối của ta nếu không có việc gì đều ra ngoài dạo, vậy mà mấy ngày nay vẫn ở trong nhà, ngay cả khi mình vào phòng cũng thấy nó ngồi thẩn thờ, hỏi đến, nó vẫn khăng khăng bảo là không có gì.

Nghĩ đến đây, Long Thiên Sơn cảm thấy sợ con gái sẽ phát sinh ra chuyện gì.

Đột nhiên, gia nhân vào báo con gái đã chuẩn bị xe ngựa và lễ vật muốn ra ngoài, Long Thiên Sơn nghe vậy vội chạy ra ngoài.

Lúc này Long Tiên Nhi đang chuẩn bị lên xe, Long Thiên Sơn thấy vậy vội hỏi:
-Tiên Nhi, con muốn đi đâu vậy?

Long Tiên Nhi xoay người nói:
-Phụ thân, nữ nhi muốn đến Trấn Thân Vương phủ đáp tạ lần trước Trấn Thân Vương đã cứu con!

Long Thiên Sơn nghe xong cười ha hả nói:
-Không cần đâu, cha đã sớm thay con cảm tạ Trấn Thân Vương rồi, nếu đợi đến con đi cảm tạ, nói không chừng Trấn Thân Vương sớm đã giận cha rồi, con cứ ở nhà, không cần phải đi, hoặc là con có thể gọi vài người bạn đến nhà cùng chơi.

Long Tiên Nhi nghe cha nói vậy, thất vọng nói:
-Phụ thân, Trấn Thân Vương đã cứu hai cha con chúng ta, có thể nào lại không đến đáp tạ, lại nói con đến Trấn Thân Vương phủ, còn có chuyện khác nửa, đến nhà các tiểu thư con quan toàn là nói chuyện thêu thùa bếp núc, con không chịu đâu.

Nói xong không để ý đến sự phản đối của Long Thiên Sơn, nàng liền lên xe lệnh cho hạ nhân chạy đến Trấn Thân Vương phủ.

Long Thiên Sơn thấy vậy cũng đành bất lực. Đứa con gái bảo bối này đã nhất quyết làm gì, không ai có thể ngăn cản được nó. Chỉ là việc này không phải là chủ động đến nhà của một nam nhân hay sao?

Long Thiên Sơn nghĩ vậy không khỏi suy đoán, theo đó suy nghĩ một hồi, trên mặt xuất hiện một nét cười.

Tại Trấn Thân Vương phủ, Chu Thiếu Dương thức dậy chưa được bao lâu. Chợt nghe có hạ nhân đến báo :
-Có Long đại tiểu thư đến!

Chu Thiếu Dương nghe qua trong lòng không khỏi khó chịu:
-Sao nàng lại đến? Chẳng lẽ lần trước đánh mình một tát tai còn chưa đủ?

Song hắn cũng chỉ còn cách để hạ nhân đưa nàng vào. Trong chốc lát Long Tiên Nhi xuất hiện trước mặt Chu Thiếu Dương, vẫn với thần sắc băng lãnh, khí chất cao quý như thường lệ

Long Tiên Nhi đi vào phòng khách, cho hạ nhân đem lễ vật đã chuẩn bị vào.

Chu Thiếu Dương thấy vậy vội hỏi:
-Long tiểu thư, món này để làm gì?

Long Tiên Nhi trả lời:
-Hôm nay ta tới là để cảm tạ Vương gia lần trước đã cứu ta, mặt khác lại nghe nói Vương gia vì nước đánh giặc, ta cũng đặc biệt đến chúc mừng, lễ vật này coi như là tâm ý của ta, hy vọng Vương gia có thể tiếp nhận”

Chu Thiếu Dương nghe xong không khỏi nhìn Long Tiên Nhi, trong lòng cảm thấy thập phần kỳ quái. Tại sao thái độ nàng hôm nay không giống như trước đây, không còn lạnh lùng băng lãnh, mà còn nói nhiều như vậy.

Lần trước nàng ngay cả một lời cảm ơn mình cũng không có, chẳng lẽ là do Long Thiên Sơn bảo nàng đến. Nghĩ đến đây, hắn không khỏi giương mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng.

Long Tiên Nhi không khỏi bị Chu Thiếu Dương nhìn đến đỏ bừng mặt, trong tim như có một chú nai nhỏ nhảy lọan.

Đột nhiên Chu Thiếu Dương bừng tỉnh, phát hiện sắc mặt Long Tiên Nhi có chút bất thường, bật thốt lên:
-Long tiểu thư, nàng không sao chứ?

Long Tiên Nhi nghe những lời này của Chu Thiếu Dương, trong lòng không khỏi cảm thấy một chút ngọt ngào. Liền trả lời:
-Vương gia , ta không sao! Lễ vật này xin mời Vương gia thu nhận!

Chu Thiếu Dương thấy đối phương thành tâm cảm tạ mình, cũng không tiện chối từ, chỉ đành bảo hạ nhân đem đi.

Long Tiên Nhi thấy Chu Thiếu Dương thu nhận lễ vật của mình, trong lòng thập phần cao hứng. Nhìn đến khuôn mặt anh tuấn của hắn, nàng không khỏi càng lúc càng thấy hắn anh tuấn phi phàm, còn đẹp hơn nhiều so với các nam tử mà mình đã gặp qua lúc trước, nhìn hắn, trong lòng nàng có một chút cảm giác khác lạ.

Chu Thiếu Dương đợi hạ nhân đem lễ vật vào trong rồi mới quay sang Long Tiên Nhi nói:
-Cám ơn tâm ý này của Long tiểu thư

Long Tiên Nhi thấy Chu Thiếu Dương khách khí như vậy, trong lòng càng thêm cao hứng

Nàng nói tiếp:
-Không cần phải nói như vậy, Vương gia, có nghe ngài tại Tây giao hoàng trang đã đánh bại cao thủ ngoại tộc, không biết có việc này hay không?

Chu Thiếu Dương gật đầu

Long Tiên Nhi thấy vậy tiếp tục chủ đề:
-Thân thủ Vương gia lợi hại như vậy, không biết có thể cho ta kiến thức một lần hay không?

Chu Thiếu Dương nghe vậy trong lòng không khỏi giật mình. Không nghĩ đến Long Tiên Nhi sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, nhất thời làm hắn khó xử.

Nàng thấy hắn tựa hồ có chuyện khó xử, vội nói:
-Vương gia, nếu như bất tiện thì thôi, hy vọng Vương gia đừng trách lời ta vừa nói.

Chu Thiếu Dương thấy Long Tiên Nhi đã buông tha cho mình, miễn cưỡng cười nói:
-Long tiểu thư, không phải bản Vương không muốn cho nàng thấy, chỉ là thi triểnvõ công trong phủ có điều bất tiện

Long Tiên Nhi thấy Chu Thiếu Dương nói ra nguyên do, hảo cảm đối với hắn lại càng tăng lên. Chỉ là nàng cảm thấy hơi thất vọng vì không được nhìn qua thân thủ của Trấn Thân Vương

Vì vậy nàng lại nói:
-Vậy Vương gia có thể kể lại tình hình buổi tỉ võ ngày hôm đó không?

Nói xong, hai mắt nhìn Chu Thiếu Dương như dò hỏi ý đối phương. Chu Thiếu Dương thấy Long Tiên Nhi thích thú như vậy, với lại nói chuyện rất lọt tai. Nhìn thần sắc lo lắng của đối phương, trong lòng hắn cũng không nỡ làm mất hứng vị tuyệt sắc giai nhân này. Vì vậy hắn gật đầu, đem chuyện tỉ võ ở Tây giao hoàng trang kể lại một hồi

Tâm trạng Long Tiên Nhi có lẽ cũng lên xuống bất định theo lời kể của Chu Thiếu Dương. Long Tiên Nhi nghe xong không khỏi ca ngợi:
-Thân thủ của Vương gia thật lợi hại, đáng tiếc ta không thể tự mình hân thưởng phong thái của Vương gia!

Chu Thiếu Dương nghe đối phương khen ngợi, chỉ biết cười ngượng nghịu

Lúc này, bổng nhiên có hạ nhân vào báo:
-Có Quang Duẫn Phương đại nhân cầu kiến Vương gia

Long Tiên Nhi nghe vậy, biết ở lâu bất tiện, liền đứng dậy cáo từ. Mà Chu Thiếu Dương cũng không giữ lại, cho hạ nhân đưa Long Tiên Nhi rời phủ

Nhìn dáng Long Tiên Nhi rời đi, hắn không khỏi cảm thấy kỳ quái đối với chuyến viếng thăm và thái độ của vị tuyệt sắc giai nhân này, hắn không rõ thay đổi của nữ nhân sao có thể nhiều đến như vậy.

Kỳ thật thái độ của Long Tiên Nhi là do hắn mà cải biến.

Sau khi từ Trấn Thân Vương phủ về, Long Thiên Sơn liền chú ý đến thay đổi của con gái. Mặt ngọc không còn vẻ băng lạnh như trước, thay vào đó là thần sắc luôn luôn cao hứng, bình thường cũng không ra ngoài đi đây đó, không có việc gì thì ở trong phòng.

Mà kỳ quái nhất chính là mỗi ngày nàng đều hỏi ông ta chuyện xảy ra trong kinh thành và triều đình, hơn nửa thường xuyên nhắc đến Trấn Thân Vương.

Long Thiên Sơn biết trong lòng con gái đã có hình bóng của Trấn Thân Vương. Nghĩ vậy, ông ta vừa cao hứng lại vừa hơi lo lắng

Cao hứng chính là con gái cuối cùng cũng tìm được một vị nam tử khiến cho nàng chung tình, mà còn là một vị Vương gia; Lo lắng là Long Thiên Sơn lo Chu Thiếu Dương không cùng lập trường với mình, sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của con gái.

Nghĩ vậy, trong lòng ông ta cũng thập phần mâu thuẫn. Đột nhiên ông ta bừng tỉnh.

Tự mình hỏi trước ý con gái kết quả như thế nào, nếu Tiên Nhi có ý với Trấn Thân Vương thì mình sẽ thay con hỏi cưới, như vậy Trấn Thân Vương sẽ trở thành nữ tế, tất cả thành người một nhà, làm gì còn chuyện nữ tế đối nghịch với mình.

Nếu Tiên Nhi không thích, việc đó cũng vô phương, không ảnh hưỡng gì đến đại kế của mình.

Nghĩ vậy ông ta đến phòng con gái.

Lại nói chuyện Long Tiên Nhi đang ở trong phòng cao hứng ngâm nga một khúc nhạc vừa bận rộn thêu thùa. Từ sau lần trở về, trong lòng nàng tràn ngập hình bóng của Chu Thiếu Dương.

Nghĩ đến hắn vận công ép độc cho mình, đến thái độ của hắn đối với mình trong phủ, đến phong thái của hắn khi luyện võ, lại nghĩ đến khi hắn tiếp xúc với thân thể của mình.

Nàng biết mình đã hơi yêu thích vị Vương gia tuổi trẻ, anh tuấn phi phàm mà lại còn biết võ công.

Lúc này, cửa phòng mở ra kêu cót két

Long Thiên Sơn đi vào trong phòng
Long Tiên Nhi thấy cha, vội buông đồ thêu, đứng dậy nói:
-Phụ thân tìm con có việc gì?

Long Thiên Sơn nhìn đồ thêu trên bàn, ngồi xuống cười nói:
-Tiên Nhi, sao hôm nay con lại thêu đồ, bình thường không phải con ghét nhất là may vá thêu thùa hay sao.

Long Tiên Nhi vội giải thích:
-Đâu có, con chỉ là nhàn rỗi không có chuyện gì tùy tiện chơi đùa thôi.

Long Thiên Sơn nhìn con gái, biết là nàng đang nói dối, nhưng cũng không nói ra. Vì vậy lão để Long Tiên Nhi ngồi xuống nói:
-Tiên Nhi, năm nay con bao nhiêu tuổi rồi.

Long Tiên Nhi nghe vậy không khỏi nghi hoặc hỏi:
-Phụ thân sao ngay cả tuổi của con mà cũng không biết, Tiên Nhi năm nay đã mười chín rồi.

Long Thiên Sơn nghe vậy gật đầu nói:
-Đúng vậy! Đã mười chín rồi, cũng đã đến lúc phải bàn về hôn sự rồi!

Long Tiên Nhi vừa nghe, vội hỏi:
-Phụ thân, người nói câu này là có ý gì?.

Long Thiên Sơn cũng không trả lời, nhìn Long Tiên Nhi rồi nói:
-Binh bộ thượng thư Lí đại nhân cách đây không lâu từng đề cập với ta hôn sự của con, muốn cưới con cho công tử của hắn, ta đã xem qua con trai của hắn, người cũng không tệ, cũng hiểu lễ mạo, song phương lại là môn đăng hộ đối, ta muốn xem qua ý của con thế nào?

Nói xong lại nhìn Long Tiên Nhi.

Long Tiên Nhi không ngờ phụ thân lại nói với nàng chuyện này, mà còn muốn gã nàng cho kẻ mà bình thường nàng ghê tởm là tên Lý Kỳ hình dạng như con chó Bắc Kinh.

Nàng không khỏi tức giận nói:
-Phụ thân, con sẽ không gã cho tên Lý Kỳ kia, cha nên trả lời cho Lý đại nhân đi

Long Thiên Sơn thấy con gái tức giận, biết ý con gái, bèn dò hỏi:
-Vậy con muốn lấy người khác sao?

Long Tiên Nhi thấy phụ thân lại đề cập đến việc này, trong lòng càng thêm tức giận.

Nàng liền tỏ vẻ không vui nói:
-Không gả! Muốn gả phụ thân đi tìm người khác mà gả!.

Long Thiên Sơn cũng không để ý đến lời con gái, tiếp tục nói:
-Người này so với tên Lý Kỳ còn tốt hơn nhiều. tuổi tác vừa phải, anh tuấn tiêu sái, võ nghệ cao cường, nhân phẩm không tệ, mà còn là người của hoàng thất ……

Nói đến đây, ông nhìn Long Tiên Nhi, phát hiện nàng lại tựa hồ chờ mình nói hết, bèn cười nói:
-Hắn là Chu Thiếu Dương vừa được hoàng thượng phong làm Trấn Thân Vương.

Ông nói xong lại nhìn con gái, xem nàng có phản ứng gì.

Long Tiên Nhi khi nghe cha nói tên người khác là Trấn Thân Vương tim không khỏi đập loạn

Nàng thấp giọng hỏi:
-Chẳng lẽ hắn cũng hỏi phụ thân về việc hôn nhân?

Long Thiên Sơn thấy con gái hỏi đến việc này, biết con gái đối với Trấn Thân Vương quả nhiên hữu ý

Vì vậy cười ha hả nói:
-Trấn Thân Vương tuy không có đề cập đến việc này, nhưng phụ thân có thể nói với hắn, hắn lại chưa thành gia, con gái ta xinh đẹp như thế, lại là thiên kim tiểu thư, phụ thân nghĩ hắn sẽ không thể không nể mặt cha!

Long Tiên Nhi nghe xong mới hiểu dụng ý của cha, đỏ mặt nói:
-Phụ thân, có lẽ đợi một thời gian sau mới nói chuyện này đi

Long Thiên Sơn lắc đầu nói:
-Làm sao có thể như vậy, khó khăn lắm mới được con gái ta chọn làm nhân tuyển trong lòng, nói gì ta cũng muốn thử xem sao, tốt rồi, Tiên Nhi, con đừng lo, qua vài ngày nữa, ta sẽ thay con gặp Trấn Thân Vương nói chuyện này, con thấy sao?

Long Tiên Nhi nhìn cha, thẹn thùng gật đầu. Long Thiên Sơn thấy con gái ưng thuận, cao hứng rời khỏi phòng.

Long Tiên Nhi đứng thật lâu ở đó, suy nghĩ lo lắng, trong lòng càng khẩn trương và hạnh phúc, trái tim xao xuyến lo âu.

Hôm đó hoàng thượng triệu kiến văn võ bách quan thương nghị quốc gia đại sự. Sau buổi chầu sớm, văn võ bách quan liền lui xuống.

Lúc này, Long Thiên Sơn đứng đợi Chu Thiếu Dương bên ngòai điện, nói:
-Vương gia, lão phu có chuyện muốn cùng Vương gia đàm luận

Chu Thiếu Dương không biết là chuyện gì, nói:
-Thái sư có gì cứ nói!

Long Thiên Sơn lúc này mới nói:
-Không biết Vương gia đối với tiểu nữ Tiên Nhi có ấn tượng như thế nào?

Chu Thiếu Dương vừa nghe xong không biết Long Thiên Sơn hỏi câu này có dụng ý gì nhưng vẫn trả lời:
-Rất tốt, huống hồ lại là thiên kim của thái sư!

Long Thiên Sơn nghe vậy, trong lòng vui vẻ nói:
-Vương gia có thích lấy tiểu nữ làm vợ không?

Chu Thiếu Dương nghe qua, trong lòng không khỏi giật mình, không ngờ Long Thiên Sơn lại hỏi mình vấn đề như vậy, nhất thời không biết phải trả lời ra sao

Long Thiên Sơn thấy Chu Thiếu Dương không hề lên tiếng, cho rằng hắn có ý, vì vậy nói tiếp:
-Tiểu nữ Tiên Nhi đối với Vương gia thực là đã có tình ý, hơn nữa trong lòng cũng đã có ý này, nếu như Vương gia không có ý kiến, chúng ta chọn một ngày hoàng đạo cát nhật, chuẩn bị việc này cho tốt, để Vương gia cùng tiểu nữ trăm năm hạnh phúc.

Nói xong lại nhìn Chu Thiếu Dương chờ hắn trả lời

Lúc này trong lòng Chu Thiếu Dương cũng là bị Long Thiên Sơn làm không kịp trở tay, hắn nằm mơ cũng không ngờ đến Long Thiên Sơn sẽ bàn chuyện yêu đương nam nữ với hắn.

Lại nói về hắn, trong lòng hắn đối với Long Tiên Nhi tuy có hảo cảm, nhưng căn bản là chưa có nói lời yêu thương, hơn nữa hắn rõ ràng chỉ là một vị khách của thời đại này mà thôi, từ trước đến giờ không có nghĩ đến chuyện cắm rễ ở nơi này.

Ngoài ra còn có Lệ Nhã đang chờ hắn ở một phương, còn có cô gái hát rong Chu Lê Hoa cô nương.

Nghĩ vậy, Chu Thiếu Dương nói với Long Thiên Sơn:
-Long thái sư, tâm ý của ngài, bản Vương thập phần cảm tạ, cũng cảm tạ lệnh ái đã coi trọng bản Vương, chỉ là bản Vương trong lòng đã có ý trung nhân, e rằng bản Vương không thể đáp ứng! Hy vọng thái sư không trách cứ! Nếu như thái sư không có chuyện gì nữa, bản Vương cũng phải hồi phủ rồi.

Nói xong liền đi ra khỏi cung.

Long Thiên Sơn không ngờ đến Chu Thiếu Dương lại cự tuyệt chuyện này, sau khi nghe hắn nói xong, mới biết hóa ra trong lòng hắn đã có ý trung nhân. Nhìn dáng hắn đi khỏi, ông ta thầm nhủ:
-Cũng tốt, ngươi không bằng lòng, đỡ cho lão phu khó nghĩ, chỉ là sẽ làm đau lòng Tiên Nhi thôi

Nói xong, cũng xuất cung quay về phủ.

Long Tiên Nhi sau khi nghe Long Thiên Sơn nói lại, trong lòng thập phần đau khổ.

Nàng không ngờ Trấn Thân Vương lại cự tuyệt chuyện hôn sự này, mà trong lòng hắn còn có ý trung nhân, chuyện này thật sự làm Long Tiên Nhi đau lòng đến cực điểm.

Từ khi cha nàng đề cập đến vấn đề này, trong lòng nàng luôn luôn sống trong bức tranh cuộc sống tươi đẹp, ngày hôm nay, bức họa lại bị người lọt vào mắt xanh của mình tự tay xé bỏ, chuyện như vậy sao lại không làm cho nàng thương tâm? Bởi vậy, sau khi nàng nghe được chuyện này, tự nhốt mình trong phòng, lén khóc một hồi, sau đó, nàng lại tự ra lệnh cho mình không bao giờ nhớ đến người này nữa

Nàng lại thay đổi giống như lúc trước, thần tình lạnh lùng thờ ơ, có hay không có việc lại ra ngoài đua ngựa, du sơn ngoạn thủy, thường xuyên nổi giận với hạ nhân

Chỉ là nàng càng nghĩ đã quên Chu Thiếu Dương, ấn tượng của hắn trong lòng nàng càng rõ ràng.

Long Thiên Sơn thấy sự thay đổi của Long Tiên Nhi, ông ta biết trong lòng con gái thập phần thương tâm thống khổ, an ủi nàng căn bản là vô dụng. Nàng sẽ nói bản thân không có chuyện gì, sau đó tươi cười vui vẻ, nhưng ông ta hiểu con gái trong lòng đã hằn in hình bóng của Chu Thiếu Dương. Ở lại kinh sư cũng chỉ làm cho nàng thêm đau khổ, vì vậy ông ta quyết định để cho Long Tiên Nhi về quê ở Kim Lăng một thời gian mà quên đi việc này

Long Tiên Nhi cũng đáp ứng, vài ngày sau, Long Thiên Sơn liền phái hộ vệ đưa con gái trở về Kim Lăng.

Đồng thời ông ta cũng thấy được bây giờ chính là lúc tự mình thi hành đại kế. ngantruyen.com