Ma Thần Pháp sư (quyển 1, chương 16)

Chương 1: Á Lạp chi biến


đệ nhất quyển
đệ nhị chương
Á Lạp chi biến
Tác giả : Tử Dạ Khô Đăng
Dịch giả : Giang Hoài Ngọc


- Hài tử a, bảo ngươi đừng động mà ngươi cứ động, không thụ thương chứ ?
Đối với hài tử này, phụ thân Giác Phi vừa thương vừa hận. Hận hắn không thành tài, đã 15, 16 tuổi mà một điểm lực khí cũng không có đừng nói phương diện vũ kỹ, đơn giản có thể nói là vô dụng, nhưng dù sao hắn cũng là cốt nhục, dù trư nhục cũng còn bán được ít nhiều tiền, có thể không thương sao ?
- Ai u, thứ này là gì a, sao mà nặng thế ?
Giác Phi sau khi ngã còn không quên vấn đề lúc nãy.
- Song thủ đại kiếm, là cận thân lợi khí của bộ binh.
Phụ thân nhìn nhìn đại kiếm nặng nề ở một bên, lại nhìn thân tử đơn bạc của Giác Phi, lại nhìn thân thể cường kiện của mình, trong lòng thầm than :
- Lão thiên không phải muốn trêu đùa ta a ? Hắn là nhi tử của ta ?
Đương nhiên lời nói này không dám nói ra miệng, lão bà đại nhân còn tại trù phòng. Chỉ đành bất lực lắc đầu.
Giác Phi minh hiển ý thức được suy nghĩ của phụ thân, thần sắc ảm đạm, ưu sầu.
- Thu phong khởi, sương diệp phi vũ, cưỡng ẩn truy lệ …
- Nhìn xem thanh kiếm này đánh nhau sẽ thế nào, thủ nghệ không kém a ? Xem mũi kiếm này, chém sắt như bùn a !
Phụ thân lập tức chuyển chủ đề, ông ta không muốn nhi tử của mình thành một du ngâm thi nhân ngay cả “nhà” cũng không.
- Ba ba, làm sao mà tạo thành binh khí ? Không phải chỉ biết tạo ngư xoa thôi ư ?
Giác Phi không tâm kế quả nhiên mắc lừa.
- Xem nhẹ lão ba của ngươi ư, nói thế nào thì ta cũng đường đường là Chú tạo đại sư Kiếm Hồn ký danh đệ tử …
- Thật a ? Nhìn không thấy !
Giác Phi còn thật sự quan sát tử tế phụ thân.
- … của ký danh đệ tử !
Bị nhìn đến hổ thẹn, phụ thân chỉ đành gãi gãi đầu nói luôn phần sau.
- Bất quá dù sao ta trước đây cũng đã theo sư phụ ta, đường đường ký danh đệ tử của chú tạo đại sư Kiếm Hồn, học 3 năm kỹ thuật chế tạo binh khí, chế tạo quân đội binh khí chỉ có thể nói là đại tài tiểu dụng.
- A a, ra là thế. Ba ba sao không ra ngoài chạy ngang chạy dọc đại tài đại dụng một lần, lại chạy đến địa phương heo hút này ?
Giác Phi trong lòng nhất mực có nghi vấn này, cả nhà hắn căn bản không phải người bản địa, phụ thân làm thế nào lại chọn nơi này sinh sống.
- Cái này phải hỏi mẫu thân ngươi, đương sơ bà ấy đã chọn địa phương này. Nói nơi đây yên tĩnh, hoàn cảnh cũng không tệ, rất hợp để sinh sống, chủ yếu nhất chính là - ngoại công ngươi tuyệt đối không thể tìm ra !
- Ngoại công không thể tìm ra … ?
Còn chưa nói xong đã bị phụ thân che miệng lại.
- Hư, đừng để mẫu thân ngươi nghe được, nếu không bà ấy sẽ đau lòng.
- Nói vậy ba ba và mẫu thân tư hôn, lén trốn đi a ?
Giác Phi tìm được cơ hội tra rõ chân tướng tự nhiên không dễ dàng bỏ qua, nhỏ giọng hỏi.
Phụ thân lo lắng hướng trù phòng nhìn nhìn, gãi gãi đầu, cười ha ha nói lớn :
- Hôm nay khí hậu không tệ a !
Biết có hỏi thêm cũng chẳng hỏi được gì, Giác Phi cũng không hỏi nữa.
- Bất quá con nói ba ba, thanh kiếm này thật sự không tệ à nha, lớn nhỏ vừa phải, dày mỏng vừa đủ, mũi rất nhọn, múa lên nhất định hổ hổ sinh oai !
Giác Phi bước đến bên cạnh đại kiếm, vuốt vuốt thân kiếm đôi mắt phát quang. Sợ Giác Phi gặp chuyện không hay, phụ thân hắn vội cầm thanh kiếm lên, nói :
- Xem đây.
Tiện tay múa lên. Một thanh song thủ đại kiếm trong tay ông ta căn bản giống như không có trọng lượng. Giác Phi phảng phật nhìn thấy bản thân như đang giữa sa trường anh dũng sát địch.
- Sát …
Giác Phi nhắm mắt tay không múa lên.
- Nhi tử, ê, ngươi làm gì thế ?
Phụ thân đang múa kiếm cạnh đó nhìn thấy, liền quẳng thanh kiếm đi, quan tâm hỏi.
- Úc, cái này … ba ba a, sao không làm gì mà chế tạo binh khí vậy ?
Xem ra bản lĩnh chuyển di chủ đề này là gia truyền a.
- Cái này, nghe nói sắp đánh nhau, Binh Bộ Chính đang chuẩn bị vật tư quân dụng, cả thiết tượng trên tiểu đảo đều dùng đến, xem ra thái bình khó giữ a.
- Đánh nhau nữa cũng cần phải ăn cơm a !
Mẫu thân Giác Phi xuất trường, vừa phủi bụi trên quần áo vừa nói :
- Cơm xong rồi, mau qua đây ăn.
- Hảo a … đi ăn cơm !
“Thánh nhân phụ thân” tiêu thất, biến thành “hài tử phụ thân”. Chỉ thấy ông ta nắm tay Giác Phi chạy thật nhanh vào khách sảnh.
Nhìn thấy trượng phu hài tử dáng vẻ hớn hở, mẫu thân Giác Phi trong lòng một trận ngọt ngào, nhân vì trượng phu thường nói : thức ăn của lão bà là thiên hạ tối mĩ vị !

Cũng bởi vì Mĩ Tư đế quốc quá cường đại, Á Lạp cổ quốc tiến hành rất nhiều cải cách. Trước tiên là khuếch trương quân bị, bỏ ra rất nhiều tiền mua vũ khí mới, tất nhiên dụng đao kiếm hư hỏng chém địch nhân tuyệt đối là hành vi ngu ngốc. Tiếp theo là đại lực bồi dưỡng ma pháp sư, tại các thành thị chủ yếu trên toàn quốc đều thiết lập ma pháp học viện, từ Ái Nhĩ Đức đế quốc mời về rất nhiều ma pháp giáo thụ nhân viên. Cho đến lý do bồi dưỡng ma pháp sư, tấu chương của thừa tướng viết như sau – cao giai pháp sư bằng lực lượng của mình có thể khiến vài chục cho đến trên trăm người tiêu thất vô hình, thử hỏi nước ta làm sao kham nổi ? Sau đó liền liên hệ Ái Nhĩ Đức đế quốc cùng kết thành liên minh, cộng đồng đề kháng Mĩ Tư công quốc.
Bánh xe mệnh vận tự hồ bắt đầu chuyển động … ngantruyen.com