Ma Thần Pháp sư (quyển 1, chương 16)

Chương 14: Tốt Nghiệp Khảo Thí (trung)


đệ nhất quyển
đệ thập ngũ chương
Tốt Nghiệp Khảo Thí (trung)
Tác giả : Tử Dạ Khô Đăng
Dịch giả : Giang Hoài Ngọc



Ăn sáng từ sớm, Giác Phi chạy vội đến trường học, mặc dù thập phần nắm chắc, nhưng tốt nghiệp khảo thí còn khiến hắn có chút khẩn trương, đến sớm một chút quan sát cũng tốt. Trong lòng nghĩ đến việc khảo thí có thể vượt qua, lại thêm sắp sang năm mới, Giác Phi trong lòng sảng khoái.
Giác Phi nhớ lúc học tiểu học hắn có viết một bài văn, đề mục là “họp chợ”, đại thể viết thế này : hôm nay trên đảo chúng ta họp chợ, ta từ rất sớm đã bị mẫu thân gọi dậy, mẫu thân bảo muốn ta cùng bà đi “bán” nha (không phải ta viết sai chữ). Đến chợ, người đẩy người, giẫm đạp nhau … bán xong ta nghĩ, thật sự mệt quá a. Thật là một ngày có ý nghĩa. Trường học hôm nay giống như sắp diễn một bi kịch, còn chưa bước vào cửa, Giác Phi đã cảm thấy choáng váng – không phải học viện có khách đến, mà là rất nhiều gia trưởng của học sinh đều đến.
- Không phải a, bất quá chỉ là tốt nghiệp khảo thí, làm gì khoa trương đến thế ?
Giác Phi thầm nghĩ.
- Giác Phi ca ca, huynh làm sao mà chỉ đến một mình a ?
Phỉ Phỉ từ trong đám đông bước ra, phía sau còn có một đôi trung niên nam nữ, chính là phụ mẫu của nàng. Phụ thân nàng văn văn nhược nhược, giống như một thư sinh - tại quốc gia vũ lực chí thượng này, thư sinh chẳng được ai để vào mắt. Cho đến mẫu thân của nàng ta, Giác Phi lần lượt tưởng qua từ điển của hắn, vẫn không tìm ra từ ngữ để hình dung, bảo “bế nguyệt tu hoa, trầm ngư lạc nhạn” cũng chưa xứng đáng, là một vẻ đẹp thành thục nhưng không kém phần trang trọng, đẹp đến nỗi khiến người tán thán - một loại, một loại vẻ đẹp cao quý.
- Bá phụ bá mẫu khỏe !
Trước mặt người lớn, Giác Phi nhất mực rất láu lỉnh.
- Cháu là Giác Phi Dạ a, vẫn thường nghe Phỉ Phỉ của chúng ta nhắc đến cháu luôn.
Mẫu thân Phỉ Phỉ nói chuyện dị thường từ hòa.
“Là một loại âm thanh trên trời” rất lâu sau này có người hỏi về lời nói cải biến mạng vận hắn lần đó, Giác Phi đã nói như thế.
- A a, vãn bối chính là Giác Phi Dạ, a a … bá mẫu thật xinh đẹp a !
Không quen giao tiếp với phụ mẫu bạn đồng học, Giác Phi vừa mở miệng đã nói lời quá thành thật, nhưng vừa nói ra liền phát hiện không ổn, lần đầu gặp mặt liền nói như thế với một vị nữ tính, hơn nữa còn là mẫu thân của bạn đồng học, không phải quá khinh bạc sao ? Giác Phi khẩn trương ngậm miệng, sợ nói thêm những lời khiến hắn phải hổ thẹn.
- Ha ha …
Nguyên bản còn có chút kinh ngạc, mẫu thân Phỉ Phỉ vừa nhìn thấy dáng vẻ quẫn bách của Giác Phi, nhịn không được cười thành tiếng :
- Ta đương nhiên xinh đẹp … nghe nói cháu hiểu biết ma pháp, là cấp biệt nào rồi a ?
Thấy nữ nhi của mình thẹn thùng đỏ mặt, mẫu thân Phỉ Phỉ liền chuyển chủ đề.
- Cháu chỉ biết sơ cấp ma pháp !
Sau khi nhiệt độ trong đầu giảm xuống, Giác Phi còn nhớ hai chân run rẩy khi đó, nói thêm :
- Đương nhiên so với Phỉ Phỉ kém hơn nhiều.
- Sơ cấp ma pháp à ?
Nói xong, mẫu thân Phỉ Phỉ trừng mắt nhìn Phỉ Phỉ ở bên cạnh, trong lòng thầm nói :
- Tiểu ni tử này, mỗi lần về nhà cứ Giác Phi ca ca Giác Phi ca ca, ta còn cho là hắn lợi hại thế nào mà khiến y khuynh tâm, nguyên lai còn chưa qua được y a.
Giác Phi có chút tự ti nói :
- Vâng ạ, cháu chỉ biết “tiểu hỏa cầu”, “khổn long chú”, “huyền phù thuật”, “huyền băng nhận” bốn loại sơ cấp ma pháp.
Trong mắt hắn, tứ hệ sơ cấp ma pháp của hắn còn kém xa trung cấp ma pháp “phong vũ dực” của Phỉ Phỉ.
- Tứ hệ ?
Lần này mẫu thân Phỉ Phỉ tròn mắt, nên biết trên thế giới này người có thể vận dụng tứ hệ ma pháp không nhiều, huống hồ đứng trước mặt chỉ là một tiểu mao hài cái gì cũng chưa hiểu.
- Cháu sau này có tính toán thế nào không ?
- Tính toán ạ ? Cháu còn chưa nghĩ đến, hoặc là theo ba ba cháu, thành một chú tạo sư xuất sắc !
Giác Phi nhận rằng hình tượng ấy nhất định rất vĩ đại.
Chút nữa muốn ngất xỉu, mẫu thân Phỉ Phỉ không dễ tỉnh thần.
- Ta muốn nói về phương diện ma pháp.
- Ma pháp cháu có nghĩ qua, sau này khi chú tạo có thể thêm lửa cho lò lửa, sau này không thích đi đường thì có thể dụng “huyền phù thuật” bay.
Giác Phi có chút say mê. Mẫu thân Giác Phi sắc mặt không tin.
- Không lẽ cháu không nghĩ đi học thêm ma pháp cao thâm hơn ?
- …
Giác Phi thật sự không biết nói gì nữa.
- Như quả có thể thì nên đến ma pháp học viện học tập thật tốt, đừng nên lãng phí thiên phú của bản thân.
Nói xong liền cùng trượng phu đi sang một chỗ khác, để lại một mình Phỉ Phỉ.
- Giác Phi ca ca, chờ một lúc nữa khảo thí xong muội có thứ này tặng huynh.
Nói xong cũng liền chạy theo phụ mẫu.
Giác Phi ngơ ngác tại chỗ :
- Ta vì sao cần phải học ma pháp cao thâm hơn.

Hiệu trưởng bình thường khó nhìn thấy bóng dáng đang đứng trên tỷ đấu đài, hướng quần chúng tuyên bố quy tắc khảo thí, đứng trong đội hình phía dưới Giác Phi mê mê hồ hồ tự nhiên một chữ cũng không nghe rõ.
Cảm thụ được người người chú ý, hiệu trưởng kiêu ngạo ý khí phong phát tuyên bố.
- Hiện tại, ta tuyên bố, khảo thí bắt đầu … ! ngantruyen.com