Đấu Y

Chương 32: Cao giai dược bã


Chương 32 Cao giai dược bã

nhangia


Sở dĩ tên là dược tra phòng để mọi người nhìn thấy mà cẩn thận, bởi vì dược phẩm tồn tại trong đó có khả năng nguy hại vô cùng lớn, trong tinh khí phát tán ra pha tạp nhiều độc tố nồng đậm.

Nhưng nếu những độc tố này và tinh khí nguyên lực có độc có thể xem như là không có, thế thì những dược phẩm vứt đi này không phải là không kém bao nhiêu so với tăng nguyên đan bình thường sao.

Một ý niệm to gan này tuy ràng chỉ lóe lên trong đầu của Lâm Khiếu Đường rồi vút tan, lại trong chớp mắt bị tóm trở lại.

Kỳ Áo đã đi hơn nửa năm rồi, kỳ hạn ba năm chỉ còn lại hơn hai năm thôi, nhưng giá trị nguyên lực của Lâm Khiếu Đường sau khi đạt tới 135 điểm, liền không tiến được một phân nào nữa, Đấu Luyện tầng thứ hai cũng vì không có tiền mua vũ kỹ cấp thấp mà vẫn chưa tu luyện.

Cần phải trong thời gian còn lại đạt được 1000 điểm, hi vọng càng lúc càng xa vời, chẳng lẽ đợi chết như vậy sao?

Lâm Khiếu Đường nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy ngồi nhìn sự dịch chuyển vô tình của thời gian, không bằng buông tay đánh cuộc, có lẽ còn có hi vọng sống.

“phòng này để dược phẩm thất bại có nguy hiểm, xin đừng tự ý mở ra, nếu không hậu quả tự gánh lấy.”

Nhìn tờ giấy phong ấn úa vàng trên cửa đá kia, Lâm Khiếu Đường có chút rầu rĩ, bản thân phảng phất trở thành một đệ tử không cần mạng đang bồi hồi ở giữa sinh tử, chỉ cầu hi vọng tồn tại một điểm sống sót.

Có hai ổ khóa trên cửa đá, chìa khóa Lâm Khiếu Đường đều có, sở dĩ Lâm gia yên tâm giao chìa khóa cho người bảo quản dược tra phòng như thế là đoán trước người bảo quản không dám mở cánh cửa này, cùng không có năng lực mở cánh cửa này.

Bởi vì người bình thường ngay cả năng lực đến gần nơi này cũng không có, riêng chỉ là những phế dược cấp thấp bên ngoài cũng đủ làm cho người ta choáng váng mệt mỏi, giống như nhẹ nhàng trúng độc vậy.

Nếu đến gần trung giai dược phẩm, người có sức khỏe kém một chút thậm chí sẽ lập tức hôn mê, cho dù là người có sức khỏe tốt cũng sẽ xuất hiện cảm giác muốn nôn mửa, vô cùng khó chịu.

Còn thạch ốc cất dấu phế dược cao giai này, đừng nói là người bình thường, ngay cả người đã qua giai đoạn trúc cơ cũng không thể tiếp cận, vẻn vẹn là tinh khí mà trong khe cửa thoát ra ngầm chứa độc chất cũng đủ thương tổn đến bọn họ.

Nhưng tất cả trở ngại này, lại đối với Lâm Khiếu Đường hiện giờ một chỗ để dùng cùng không có.

Lâm Khiếu Đường không để ý đứng ở trước cửa đá nửa canh giờ chính là minh chứng tốt nhất, những cái gọi là tinh khí nguyên lực có độc nồng nộ rất cao này, đối với hắn mà nói hình như căn bản không tồn tại.

Nguyên nhân mà Lâm Khiếu Đường chậm chạp không mở cửa đá cũng không ở bản thân anh ta, lại là bị một miếng ngọc thạch treo ở bên ổ khóa làm khó, mặt trên viết mấy hàng pháp quyết.

Cũng có nhắc nhở bắt mắt làm người ta sợ hãi, trên đó nói, cửa đá chỉ là một loại thủ đoạn thực thể mà ngăn cách với ngoài giới, nhưng đây cũng không có thể ngăn cản sự thoát ra ngoài của tinh khí nguyên lực có độc chất cường đại, bởi vậy ngoài cửa đá, còn gia trì một tầng kết giới cường đại, để ngăn cản sự thoát ra ngoài của tinh khí có độc tố cường đại.

Tuy nói một số tinh khí có độc tố này đối với Lâm Khiếu Đường không có tác dụng, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được sự rung động của những tinh khí này trong không khí.

Riêng chỉ mở cửa đá ra hiển nhiên vẫn là không thể tiến vào, cần học được khống chế tầng kết giới này mới được, hơn nữa nhắc nhở còn nói, ngàn vạn lần không thể giải trừ kết giới này nếu không đại họa sẽ phủ xuống không thể chống đỡ.

Lâm Khiếu Đường nghĩ không thông ý nghĩa của câu nói cuối cùng đó, để bảo đảm Lâm Khiếu Đường vẫn quyết định làm theo một cách thứ tự những gì nói trên miếng ngọc đó.

Học 2 canh giờ, Lâm Khiếu Đường mới miễn cưỡng học được phương pháp mở ra và đóng kết giới lại.

Cẩn thận mở hai ổ khóa ra, đẩy cánh cửa đá ra, quả nhiên, bên trong còn có một tầng kết giới màu xanh mà mắt thường có thể nhìn thấy đang phát sáng nhè nhẹ.

Lâm Khiếu Đường dùng một viên đá nhỏ thử dò xét một chút, kết quả viên đá vừa chạm vào kết giới , mạnh mẽ bị đẩy ra, hơn nữa có dấu hiệu bị điện công kích, sau khi rơi xuống đất liền hóa thành bụi phấn.

Đây không phải là kết giới bình thường nữa, tổ tiên của Lâm gia vì sao cẩn thận như thế, chẳng lẽ sự lợi hại của cao giai phế dược này thật sự lớn như vậy sao? Lâm Khiếu Đường có chút hoài nghi không hiểu.

Theo trên ngọc thạch nói, Lâm Khiếu Đường nắm chặt ngọc thạch trong tay, mặc niệm pháp quyết, chú nhập một ít nguyên lực.

Trong ngọc thạch liền truyền ra một cỗ lực khoan khoái thoải mái, làm cho cả người Lâm Khiếu Đường để bao phủ vào trong đó, có tầng bảo hộ này, Lâm Khiếu Đường liền có thể ra vào kết giới một cách tự do, mà lại không làm hư kết giới.

Ý niệm sẽ bỏ mệnh trước đây, Lâm Khiếu Đường sớm đã để ra sau đầu, bây giờ chỉ bị sự hiếu kỳ mạnh mẽ chiếm cứ, tổ tiên Lâm gia coi trọng nơi này như thế, không thể không có nguyên nhân.

Vừa tiến vào trong kết giới, Lâm Khiếu Đường lập tức cảm giác được cỗ khí tức mạnh mẽ tràn tới, hơn nữa pha tạp hương vị kích thích vô cùng nồng đậm, cũng may những ngày tháng này đã thành thói quen, nhưng hương vị ở đây mạnh mẽ hơn vô số lần ở bên ngoài, Lâm Khiếu Đường cùng không khỏi nhíu mày, dưới ý thức bị chặt mũi lại.

Căn thạch ốc này ở cả dược tra phòng mà nói, cũng không được tính là lớn, cũng khoảng hơn 200 mét vuông, thua xa phòng lớn nơi để phế dược cấp thấp.

Nhưng ở đây lại sắp xếp các loại lên giá đựng dược, dược phẩm sắp xếp không đồng đều, hấu như bên dưới của mỗi dược phẩm đều treo một tấm giấy nhỏ, trên đó ghi chú một số nội dung về loại dược này, cùng với nguyên nhân điều chế thất bại, ngày tháng luyện chế và tên tuổi của người luyện chế.
Lâm Khiếu Đường kinh ngạc phát hiện, ở đây gần một nửa phế dược lại là để lại từ hơn 500 năm trước, như thế không phải là thời kỳ sự nghiệp luyện dược của Lâm gia hưng thịnh nhất sao!

“Ý định ban đầu chỉ muốn luyện chế tăng nguyên dịch hạ phẩm tam giai hỏa thuộc tính, nhưng vì lửa không đủ, nham hỏa thảo cho vào quá nhiều, dẫn đến luyện chế thất bại, luyện nhầm ra hỏa độc dịch, làm cho hỏa độc rất mạnh, chỉ cần một chút có thể làm cho người trúc cơ giai đoạn huyết dịch phun trào, bên trong cơ thể bị thiêu đốt mà chết, đối với người sau khi trúc cơ, vẫn có hại như vậy, tăng nguyên không có gì hiệu quả, đây là phế dược, nguy hiểm!”

“Hủ Mộc Tán, mộc thuộc tính hạ phẩm nhị giai dược phấn, vốn thử luyện chế hạ phẩm nhị giai thanh mộc tán vô ý bỏ nhầm nguyên liệu, số lượng lẫn lộn, độ hòa tan của thủy nguyên lực không đủ, dẫn đến thất bại, dược này tuyệt đối không thể dùng, nguy hiểm!”

“Liệt Thổ Hoàn, thổ thuộc tính trung phẩm cửu giai đan dược, trong quá trình nguyên hỏa luyện hóa, nguyên lực thổ nguyên tố gia trì vượt quá, độ nóng của nguyên hỏa quá cao, trở thành tăng nguyên đan trung phẩm cửu giai thổ thuộc tính Tịnh Thổ Hoàn nên luyện chế thất bại, vì khô quá, không thể dùng, nếu dùng không đến hai canh giờ sẽ hóa thành thây khô, thiếu nước trầm trọng mà chết.”

“……”


Lâm Khiếu Đường một lúc nhìn mấy loại dược phẩm, văn tự ghi chú phía trên, hầu như đều nói rõ những dược phẩm này là trong quá trình luyện chế dược phẩm khác vì các loại nguyên nhân khác nhau mà luyện nhầm ra dược phẩm có hại.

Ở đây dược phẩm kém nhất cũng là hại phẩm tứ giai, mỗi một loại dược phẩm hầu như đều là kỳ độc vô cùng, toàn bộ là bởi vì phương pháp luyện chế, hỏa hầu khống chế cùng với phương thứ điều phối nhầm lẫn mà thành như vậy.

dưới sự xâm nhập mạnh mẽ của độc nguyên khí, Lâm Khiếu Đường không có cảm giác gì không khó chịu, ngoài cảm thấy mùi vị khó ngửi, thậm chí còn có một loại cảm giác khoan khoái dễ chịu.

Lấy trình độ của bản thân hiện giờ, Lâm Khiếu Đường không dám nếm thử phế dược cao giai quá, mặc dù không sợ độc nguyên lực, nhưng mà sơ bản thân chịu không nổi dược lực của dược phẩm cao giai.

Lâm Khiếu Đường cầm trên tay một viên dược hoàn máu đỏ thẫm, tờ giấy bên dưới viết “ Liệt Hỏa Hoàn, là luyện chế một loại hạ phẩm tứ giai tăng nguyên đan thất bại mà sinh ra.”

Hạ phẩm tứ giai là ở đây cấp thấp nhấn, nhưng đối với Lâm Khiếu Đường chỉ là song tinh vũ phó mà nói, được xem là đan dược cao giai rồi.

Cầm dược hoàn nhìn một lát, Lâm Khiếu Đường há miệng nuốt vào, haùa như chớ mắt trong bụng thoát ra một đoàn nhiệt hỏa, khó chịu đến cực điểm.
Trúng độc rồi? Lâm Khiếu Đường hoảng sợ bất định, trong bụng đoàn hỏa nhiệt đó túy ý tán loạn, dường như muốn đốt cháy thân thể.

Nhung Lâm Khiếu bình tĩnh suy nghĩ, đây cũng không phải là độc, mà là độc nguyên khí, thân thể cũng không trúng độc, là bị một cỗ hỏa nguyên lực lộn xộn tràn đầy hỏa nguyên lực tán loạn mà thôi.

Chịu đựng đau đơn trong bụng, Lâm khiếu Đường lập tức ngồi xuống, tận dụng nguyên lực của chính mình áp chế cỗng nguyên lực hỗn độn bỗng nhiên xâm nhập vào cơ thể đó. ngantruyen.com