Võng Du Chi Hải Tặc Dị Giới

Chương 4: Kế hoạch rượu đắng


Hệ thống: “Chúc mừng người chơi hạ gục Thuyền trưởng băng hải tặc Chiến Đao Vaio Leo nhận được Exp + 100, Danh vọng + 20.”
Hệ thống: “Chúc mừng người chơi đẳng cấp thăng cấp 3, sức mạnh + 3, nhanh nhẹn + 3, thể lực + 3. Chiến lực: 61.”

Vẫn còn chút ngơ ngác nhìn lên xác không hồn cắm đầu vào nóc khoang thuyền Leo, Tiêu Thương tâm trạng lúc này có một luồng khoái cảm không thể tả. Một buổi tối tăng vọt 2 đẳng cấp, kinh người 61 chiến lực, vung vẩy đấm ra vài quyền hưởng thụ vui vẻ.

Thu hồi tâm tình, nhặt lại tây dương kiếm tra vào bao, Tiêu Thương đi vào khoang thuyền phía trong tìm bảo, dù chỉ là treo truy nã một triệu rưỡi tiểu hải tặc khẳng định cũng giàu hơn khổ bức chỉ còn vài trăm beri mình đi.

Nhìn về phía góc trong một rương hòm mở ra, đựng trong đó khá nhiều tiền beri.

Hệ thống: “Phát hiện tài bảo, có hay không thu cất vào ba lô không gian?”

“Thu.”

Hệ thống: “Thu được 152,300 beri.”

“Ân, nhiều như vậy, nhiêu đây chắc đủ triển khai bước tiếp theo rồi.” Chính Tiêu Thương cũng phải kinh ngạc, không ngờ một băng tiểu tặc vẫn cất giữ nhiều tiền như vậy. Đâu biết rằng, khổ cực băng Chiến Đao lòng vòng trên biển kiếm ăn bao lâu, vui vẻ tâm tình đến thành phố water seven sửa lại tàu cùng tìm kiếm vài cô em giải trí hưởng thụ khoái lạc, ai ngờ hôm trước vừa cập cảng hôm sau lại gặp tên sát tinh này, rốt cục tiện nghi Tiêu Thương.

Thu giữ chiến lợi phẩm, Tiêu Thương lặng lẽ rời đi bến cảng tiến về thành phố. Tuy rằng xung quanh vẫn còn rất nhiều hải tặc lượng lớn Exp, nhưng Tiêu Thương biết tự lượng sức mình, băng Chiến Đao là băng hải tặc yếu nhất rồi, chính thế bản thân còn phải dùng phương pháp ẩn núp ám sát, khổ chiến với Vaio Leo mới có thể chiến thắng. Còn yếu thế, chưa thể lộ ra ánh sáng.

Thuê đến một gian phòng khách sạn, Tiêu Thương đóng cửa phòng lại, sau đó lựa chọn Log Out, đăng xuất võng du, một luồng bạch quang bao trùm, thân ảnh biến mất.

Mở ra hai mắt, Tiêu Thương ngồi dậy đi ra khỏi khoang trò chơi, mệt mỏi mà vươn mình xoay xoay thân thể hoạt động. Tắm rửa sạch sẽ thân thể, đánh cuộc điện thoại.

“A lô, Nam ca, ở cửa hàng sao... cho em một suất cơm sườn kèm cốc trà sữa nhé... okie, không vội, chờ được.”

Ngồi lên bàn máy tính, mở ra diễn đàn võng du, lúc này đã loạn thành bầy.

-“Năm trăm anh em, ai có thể cho ta biết làm cách nào để thoát khỏi cái đám tặc đầu đội lồng kính, kêu Thiên Long Nhân cái gì, ta đây bị hành hạ nhục hơn con chó rồi, biệt khuất cả ngày tranh thủ tìm cái góc khuất mới log out ra được, làm sao đây...icon: khóc, khóc, khóc.”

-“Bổn đại gia đây là muốn phất, muốn phất. Đại gia được nhận làm hải quân, trở thành phụ tá đắc lực của Đại tá Morgan búa rìu... icon: trang khốc.”

-“Rất xin lỗi, ta cảm thấy vinh hoa phú quý, hậu cung ba ngàn mỹ nữ đang trước tầm tay ta rồi. Thủ hạ cấm vệ quân Quốc vương Wapol đảo Drum, thủ hạ cấm vệ quân nha... icon: vểnh mũi.”
.......
Nhìn vô số tin tức trên diễn đàn, Tiêu Thương cũng không biết nói gì, nhưng hắn lướt qua rất nhiều tin tức sau lại tổng hợp ra một số thứ.

“Gia nhập Chính phủ Thế giới cũng chỉ tầng dưới chót, gia nhập Hải quân cũng chỉ gia nhập vào tứ hải các chi bộ, xem ra là phải đủ thực lực rồi mới được tiến cử đến Tổng bộ. Hải tặc cũng chỉ là các băng hải tặc tiểu đả tiểu nháo chưa từng xuất hiện trong nguyên tác, xem ra là Hải tặc Dị giới thế giới ý chí diễn sinh ra để phù hợp với hàng tỷ người chơi tiến đến. Băng hải tặc lớn chưa thấy xuất hiện tin tức hoặc có rồi cũng biết giữ im lặng, quân cách mạng thì càng không nói rồi.”

“Ai, dù biết cốt truyện nhưng cũng là không có bao nhiêu ưu thế lớn, gia nhập hàng tỷ người chơi, diễn sinh ra vô số nhân vật, tình thế khó lường a. Xem ra phải mau mau hoàn thành kế hoạch.”

Tiếp đến quán cơm giao hàng, ăn uống, xem diễn đàn tin tức, thả lỏng cơ thể sau Tiêu Thương liền lập tức quay trở lại khoang trò chơi, tiến nhập hải tặc dị giới.

Bạch quang lóe lên, thân ảnh Tiêu Thương lại xuất hiện tại trong gian phòng khách sạn, thay đổi một bộ áo khoác tiến ra khách sạn, đeo vào mặt nạ, đi bộ về một hướng.
Một cửa tiệm nhỏ, bày biện đơn giản, đang là nửa đêm những vẫn còn mở cửa, trong đó chính đang ngồi một lão già râu ria rậm rạp.

Tiêu Thương tiến đến trước bàn, đưa ra một khối lệnh bài, trầm giọng hỏi: “Ông chủ, có tiếp đơn lớn không?”

Lão già nhìn thấy khối lệnh bài cũng không làm khó, ra hiệu Tiêu Thương ngồi xuống: “Nói đi, Gia tộc Malf ở Water Seven này chỉ cần ra đủ giá tiền.”

Tiêu Thương gật đầu, tiếp tục nói: “Có độc nào không sắc không vị, đủ uống một ly rượu độc chết ít nhất một con cự tượng hoặc loại mạnh mẽ hơn sao?”

Lão già ngạc nhiên trầm tư suy nghĩ: “Cần mạnh vậy sao, uhm... có, một loại độc của đỉnh cấp sát thủ Hắc Xà chế tạo, hòa tan vào một ly đủ độc chết một tên người khổng lồ, 100ml giá 100,000 beri.”

“Đảm bảo chất lượng sao, việc này tuyệt không thể có sai sót, sát thủ nhất kích tất sát, lần hai khó là, ông chủ có thể hiểu rõ?”

“Bảng hiệu gia tộc Malf tuyệt không sai sót, nếu lấy hàng chín giờ sáng mai quay lại, để ta cho kho xuất hàng.”

“Được, 100ml, sáng mai ta quay lại.”

Mang tâm tình vui vẻ Tiêu Thương quay trở về, cứ việc đã gần mười hai giờ đêm nhưng thành phố Water Seven vẫn rất nhiều nơi mở đèn sáng, xem ra kinh doanh đêm làm ăn rất tốt đây.

Một đêm trôi qua, trưa ngày hôm sau Tiêu Thương cùng với hai cô em Mist và bạn lại hẹn nhau đến Blueno's Bar uống rượu.

Như bình thường khách hàng uống rượu khác trong quán, cô em Mist uống một hớp ly rượu, một vị đắng chát chảy vào cuống họng cô, làm cô ho sặc sụa.

Tình huống khác thường lập tức gây nên sự chú ý.

Ngay bên cạnh Tiêu Thương cùng bạn của Mist hoảng hốt mà hỏi đến.

“Mist tiểu thư cô bị sao thế?”

“Mist, sao thế bị gì vậy?”

Chỉ bị ho một chút vì sặc rượu đắng Mist, huơ huơ tay biểu thị mình không sao, quay về phía ông chủ quán bar lớn giọng hô:

“Ông chủ, ông chủ, nhờ ngài lại đây một chút.”

Thân cao vạm vỡ Blueno, một đôi sừng trâu trên đầu, khuôn mặt hiền lành mọc đầy râu ria nghe được khách hàng gọi vội vàng tiến đến, lúc nãy cảnh Mist sặc ho hắn cũng nhìn thấy.

“Tiểu thư có chuyện gì sao?”

“Ông chủ, tôi uống rượu ở quán cũng khá nhiều lần rồi, nhưng mà sao hôm nay ly rượu ông pha cho tôi lại đắng như thế, kém chút sặc chết tôi rồi?”

“Rượu đắng vậy sao, để tôi xem thử?” Không nghĩ là rượu mình pha vô cùng bình thường sao lại bị khách hàng kêu đắng tí sặc chết rồi, có vẻ không tin tà, Blueno cầm lên ly rượu bỏ dở còn lại trên bàn một cách vô tư. Hắn nào biết đâu...

Đăng bởi: