Võng Du Chi Hải Tặc Dị Giới

Chương 9: Người đàn ông mạnh nhất Thế giới


“Mở ra cổng thành, trận chiến này do ta đến kết thúc.” Một mặt trang bức đầy khí thế, Tiêu Thương đứng sừng sững như một ngọn núi trước cổng thành.

Toàn trường im lặng năm giây, trên trăm ngàn người chăm chú nhìn vào thiếu niên vừa xuất hiện. Một mặt từ ngạc nhiên bởi thiếu niên này bỗng nhiên xuất hiện trang bức, rồi dần dần từng giọt mồ hôi chảy rơi từ trên trán xuống.

Không ai nói câu gì, bởi vì họ không dám nói, luồng khí thế mạnh mẽ từ trên người Tiêu Thương toát ra ngoài đang đè nặng lên thân thể bọn họ. Hung khí đè ép từ ba con ma thú ngoài cổng thành làm cho bọn họ toàn thân run lẩy bẩy, sợ sệt, nhưng vẫn ôm ấp một tia có hi vọng phản kháng để sinh tồn, nhưng đây...

Chiến lực của Tiêu Thương đâu chỉ có mạnh mẽ hơn ma thú ngoài kia gấp đôi, mà còn mạnh mẽ hơn gấp ba có thừa. Hình người ma thú khí thế hung hãn mạnh mẽ dù chỉ đứng đấy cũng làm cho mấy chục ngàn con người hô hấp cũng khó nổi, từng đám người đổ rạp mà quỵ xuống.

“Ây, các ngươi tại sao lại nằm xuống phơi nắng cả thế, nhanh mở ra cổng thành để ta chiến đấu.” Một mặt ngây thơ hồn nhiên Tiêu Thương vẫn thản nhiên như thường, chính bản thân hắn cũng không biết, khí thế của mình tỏa ra đè ép người xung quanh như thế nào, dù sao hắn mới nắm giữ luồng sức mạnh này mới chưa đến một ngày, chưa thể vận dụng thành thạo.

“Ân, vị đại nhân này, không biết ngài có nắm chắc có thể ra ngoài chiến đấu sao, vì ngoài kia là ba đầu ma thú sức mạnh chưa nắm rõ, cực kỳ nguy hiểm, một khi sai sót để ma thú tấn công vào thành là tất cả đều xong.” Một vị trung niên nhân, có vẻ là quan chỉ huy chiến đấu tại đây, bước ra nghiêm túc nói.

“Ân, yên tâm đi, ta sẽ giải quyết gọn gàng ba đầu ma thú kia cùng với một số đầu dị thú mạnh mẽ, còn lại là các ngươi giải quyết.”

“Thật sao, vậy thì quá tốt rồi, chỉ cần ngài giải quyết ba đầu ma thú xong việc còn lại có thể giao cho quân đội chúng ta.”

“Uhm... mở cổng thành đi, nhanh ta còn về có việc, không có nhiều thời gian.”

“Mau, mau mở cổng thành để vị đại nhân này ra ngoài chiến đấu.”

Một mặt đầy mong đợi và chờ mong, kèm theo chưa hết vẻ lo lắng, các binh sĩ dần dần kéo mở cổng thành, chăm chú dõi theo thân ảnh thiếu niên mạnh mẽ kia. Cổng thành mở ra, nhưng...

“Soru.”

Người ở nơi đâu, các binh sĩ lo lắng quay đầu nhìn xung quanh tìm người, nhưng chỉ trong chớp mắt đã biến mất không còn tăm hơi.

Phía bên ngoài cổng thành, ba con ma thú chính đang hung hăng nện cổng thành, đột nhiên dừng tay lại, cổng thành mở ra.

“Rống...rống.” Theo ba con ma thú cầm đầu quân đoàn dị thú ồ ạt chạy vào thành, nhìn thấy cảnh tượng này các binh sĩ một thân phát lạnh, như bị điện giật tê người, không kịp phản ứng tình huống.

“Ở kia, ở kia, vị đại nhân kia ở trước mặt ba con ma thú.” Không biết vị nào binh sĩ phát hiện Tiêu Thương thân ảnh, cao giọng hét to thu hút sự chú ý của toàn trường.

Lúc này Tiêu Thương đã đến trước mặt một con ma thú, cách nhau chưa đến 3 mét khoảng cách.

“Hừ, để các ngươi khai kiếm của ta tại thế giới này đi thôi, là vinh dự của đám súc vật các ngươi.”

“Thiên hạ vô địch kiếm pháp: Tuyệt sát kiếm.”

Tiêu Thương mạnh mẽ rút kiếm trảm ra. Ngạch, đơn giản rút kiếm chém thôi mà, nào đâu hiệu ứng chiêu thức kiếm pháp nào đâu, sao bảo thiên hạ vô địch kiếm mà?

Đơn giản nhưng mà hiệu quả, ba con ma thú chỉ có hơn trăm căng lắm hai trăm đổ lại, chỉ bằng tuyệt đối nghiền ép hơn năm trăm chiến lực Tiêu Thương, một kiếm bén ngọt mà cắt vào da thịt ma thú.
Phải biết da của ma thú cực kỳ rắn chắc, vũ khí hạng nặng tập trung hỏa lực còn chưa thể công phá được ra. Thế mà thanh Tây dương kiếm phẩm Lam từ hải tặc dị giới này lại dễ dàng phá phòng mà cắt vào.

Mạnh mẽ vung kiếm chém ngang mà ra, một đường thẳng tắp kiếm quang cắt ngọt đầu con ma thú bay thẳng lên trời, mãi mãi phải chia xa thân thể của nó.

“Ây, dễ dàng như vậy, đánh nhanh thắng nhanh còn về tìm ẻm Mist.” Có chút ngạc nhiên nhìn đầu con ma thú, Tiêu Thương ngựa không dừng vó lao về phía hai con ma thú còn lại.

“Rống...rống.” Nhìn thấy đồng loại bị địch nhân giết chết, hai đầu ma thú cuồng nộ vung tay đánh về phía Tiêu Thương, nhưng rất tiếc chúng chỉ đánh vào khoảng không, thân ảnh Tiêu Thương đã biến mất.

Một kiếm chém, một con chết, kiếm thứ hai chém, con ma thú còn lại cũng chết. Cảm giác không tốn quá bao nhiêu thời gian, Tiêu Thương tiếp tục lao về phía dị thú phía sau cuồng loạn thiên hạ vô địch kiếm của mình.

Dị thú, ma thú, thuộc về loại uy hiếp đến tồn vong của nhân loại khiến cho người tuyệt vọng, nhưng đây...

Người thiếu niên này lại cứ giống như đang thái bắp cải đồng dạng, cho người đứng đếm số dị thú bị hắn tiêu diệt cũng chưa chắc nhanh bằng tốc độ hắn chém dị thú.

Trừ tiếng hỏa lực súng ống bắn vang, dị thú gào thét, một số bộ phận binh sĩ tập trung công kích từ xa, còn lại toàn trường triệt để mộng rồi. Trăm mét xung quanh cổng thành lúc này đã triệt để thanh quang rồi, chỉ còn lại từng đống một xác chết.

“Sếp, vị đại nhân kia rốt cuộc là ai, tại sao lại mạnh mẽ như vậy?”

“Ta nào đâu biết, hay ngươi đi hỏi đi.”

“Trời ơi, thiên hạ vô địch kiếm pháp, tuyệt không hổ danh, quá đẹp, quá mạnh mẽ rồi.”

“Ma thú cũng như dị thú, một kiếm không hơn.”

“Ha ha, ta vừa quay được video rồi, đăng lên diễn đàn chắc chắn sẽ hỏa bạo.”

“Từ giờ vị đại nhân kia sẽ là tối cao thần tượng của ta, ta phải đi lập fan club.”
...

Mải mê chém giết dị thú Tiêu Thương cũng không quan tâm đến đám người phía sau, tiếp tục sự nghiệp vung kiếm của hắn, đến khi thanh quang gần ba trăm mét phạm vi không còn dị thú mới dừng lại.

Dị thú mặc dù không có trí khôn như con người, nhưng chúng cũng không quá ngu, nhìn thấy nhân loại kia chỉ bằng một người một đường nghiền ép giết chết nhiều đồng loại của mình như vậy, sản sinh ra hoảng sợ, đều dừng bước lại đứng phía xa không dám tiến lên.

Vung đi máu đọng trên kiếm, Tiêu Thương tra kiếm vào bao, phủi phủi bụi bắm dính trên quần áo. Nhẹ nhàng thong thả bước về trong thành.

Hàng trăm ngàn người vui sướng hoan hô, hò hét, đứng ra hai bên tách ra một con đường chào đón anh hùng của họ trở lại.

Nhưng không nhìn khuôn mặt phấn khởi, nịnh nọt của đám người, Tiêu Thương đi đến trong giữa đám người, chỉ để lại một câu nói, sau đó “Soru” biến mất không để lại hình bóng.

“Nhớ kỹ, ta là Tiêu Thương, người đàn ông mạnh nhất thế giới.”

(Yêu thích truyện thì xin cho 1 like và cmt để mình lấy động lực viết tiếp, tks).
Đăng bởi: