Võng Du Chi Hải Tặc Dị Giới

Chương 10: Không thể trong võng du tay bế em bé được


Phía ngoài cổng thành, đám dị thú trông thấy tên nhân loại nguy hiểm đã không còn, bản tính hung bạo lập tức trở lại, tuy đã bị tiêu diệt đi rất nhiều dị thú nhưng vẫn còn tận hơn bốn trăm ngàn đầu dị thú cuồng bạo tiếp tục công phá thành trì.

Ngơ ngác nhìn không còn thân ảnh vị anh hùng, toàn trường lập tức bàn tán xôn xao, nhưng lúc này dị thú đã công kích trở lại, thân là quan chỉ huy tối cao tại thành phố Vân Đồn, Thiếu Tướng Minh Vũ ngay lập tức điều chỉnh trạng thái, phân công binh sĩ phòng thủ dị thú tấn công.

Mất đi ba con ma thú, đám dị thú cấp cao chiến lực cùng với quá nửa số lượng, lúc này dị thú đã không còn gây sức ép quá nặng cho quân đội nữa rồi, hỏa lực mạnh mẽ tiêu diệt từng đợt tấn công, thắng lợi cách không quá xa nữa.

Phía trong khu vực chỉ huy lúc này, Thiếu Tướng Minh Vũ đang phân phó thủ hạ của mình.

“Lập tức tìm hiểu thông tin về vị đại nhân kia, nhưng phải nhớ kỹ, tìm đến là dừng không được gây hiểu lầm vô cớ, với chiến lực mạnh mẽ kia nếu như gây ra sai sót gì thì... các ngươi hiểu hậu quả.”

“Đã rõ thưa chỉ huy, thủ hạ sẽ làm hết sức xinh đẹp.”

Cách đó phía xa trên nóc nhà khu dân cư, chính là nhóm người lúc trước đàm luận về Tiêu Thương.

“Đại ca, lúc nãy chúng ta nói cái gì thế nhỉ?”

“Tất cả nghe đây, quay ngược trở lại thời gian nửa tiếng trước, nhóm chúng ta chưa hề nhìn thấy vị đại nhân kia, cũng không hề nói chuyện gì, chỉ nghiêm túc quan sát đại nhân tư thái vô địch tiêu diệt ma thú, hiểu hông?”

“Dạ hiểu, hông hề thấy gì hết.”

“Rất tốt, trở về đăng nhập hải tặc dị giới thôi.” Tên đại ca nhóm người này gọi là Lưu Hoàng, lúc này phía sau lưng hắn mồ hôi đã thấm ướt nhẹp áo, hú hồn con chim én, may mà lúc đó không bị nghe thấy.

Cách đó không xa, trên sân thượng tòa cao ốc cao nhất thành phố Vân Đồn, hai người một nam một nữ đang đứng đó.

“Hồng Loan tỷ, tên Tiêu Thương này sâu không lường được, có thể vì chúng ta ra sức sao, chẳng may sai sót một phát, hậu quả khó lường a, ai...” Nam thanh niên quay sang thiếu nữ thở dài mà nói.

“Uhm, rất khó, nhưng chưa chắc đã không thể, cho người tìm thông tin, điệu thấp lại, tìm được tự ta đi gặp.” Hồng Loan thiếu nữ bình tĩnh nhẹ nhàng, thanh âm vô cùng êm tai.

“Hiểu, cũng quay về đăng nhập hải tặc dị giới thôi, không có sức mạnh cường đại thì mạng sống của mình cũng không nằm trong tay mình, haiz.”

“Ân.”

Mặc kệ sự đời, mặc kệ xã hội quan tâm bàn tán, vị anh hùng, người đàn ông mạnh nhất thế giới của chúng ta lúc này đã quay trở về nhà, chính đang...

“Ai, ai, cay cay, chua chua, vẫn là mì tôm hảo hảo ngon nhất, ma mới chả thú, tốn công chém cả buổi rốt cuộc chả được quái gì, vẫn là ca ăn hảo hảo rồi đăng nhập hải tặc dị giới là êm nhất.”

“Tính ra trong hải tặc dị giới cũng qua một ngày rồi, cô em Mist mở mắt ra không thấy ca, không biết có hét loạn kêu ăn cơm không trả tiền không nữa, khà khà.”

Đang cầm đôi đũa gắp dở sợi mì tôm, Tiêu Thương mặt bỗng trở lên hoảng loạn, tựa hồ nhớ ra sự tình gì đó có vẻ không ổn.

“Chết cha, toi rồi toi rồi...” Đứng bật dậy, Tiêu Thương vò đầu bứt tai, đi lòng vòng trong phòng không ngừng lẩm bẩm.
“Móa, hôm qua không suy nghĩ, làm căng hơn tiếng đồng hồ bắn mấy phát, liệu có bị dính chưởng không. Không không, dù có chân thực thế nào, nhưng cũng chỉ là dị giới do thiên đạo võng du sáng tạo, không thể ra sản phẩm được.”

“Không được, ca còn phải phiêu lưu, ca còn phải đứng trên đỉnh thế giới mạnh mẽ nhất nam nhân, không thể trong võng du tay bế em bé được. Đúng rồi, phải đặt vòng, đặt vòng, biện pháp tốt nhất, nhanh thôi không bắn phát ăn ngay thì toi đời trai trẻ.”

Hoảng loạn tâm lý, Tiêu Thương bỏ quên cả bát mì tôm trứng nóng hổi trên bàn, hấp tốc chạy vào khoang trò chơi trong phòng, đăng nhập hải tặc dị giới.

Áng sáng lóe lên, Tiêu Thương xuất hiện trong phòng của cô em Mist, nhưng có vẻ ẻm không có ở nhà.

“Không ở nhà sao, thôi tối quay lại sau, dù sao trước hết phải giải quyết vụ đặt vòng trước đã.” Tiêu Thương thân ảnh biến mất.

Lúc này, bờ biển phía đông bắc của thành phố water seven, một ngôi nhà mang hình thù vô cùng kì quái lạ, được chế tạo trang trí đủ các thể loại hình, ở giữa được treo một tấm biển to, đề tên... Franky's House.

Một thân ảnh khoác lên bộ áo chùm lông vũ, người mặc quần áo hàng hiệu, tóc đen cắt tỉa gọn gàng, khuôn mặt góc cạnh đẹp trai... Tiêu Thương xuất hiện, hắn đi đến đang đứng phía trước vài tên người đang đứng đó, trang phục dị hợm, mặc bộ áo giáp đen ở giữa có ngôi sao, chính đang gác cửa.

“Dừng lại, ngươi là ai, đến Franky's House chúng ta làm gì.” Một tên béo tròn đứng ra dò hỏi.

“Ta đến tìm đại ca của các ngươi Franky, phiền ngươi vào thông báo cho hắn, nếu hắn không chịu gặp, nói rằng ta đến là bàn về chuyện liên quan đến hắn, cả ngài IceBurg và ... ngài Tom.”

Tên gác cổng một mặt đang nhởn nhơ định không cho người vào gặp, nhưng khi nghe đến là chuyện liên quan đến cả ngài IceBurg và ngài Tom, biết khả năng có chuyện phiền toái.

“Được rồi, ngươi đợi một chút ta đi thông báo cho đại ca.”

Tên gác cổng chạy vào tìm đại ca Franky của hắn một lúc, sau đó quay trở lại dẫn Tiêu Thương đi vào.

Trong ngôi nhà lúc này, đông đến gần trăm tên thủ hạ của Franky đang tiệc rượu chè chén, say sưa hò hét inh ỏi. Chúng cũng chỉ quăng tới con mắt hiếu kì chứ không tới gây sự, Tiêu Thương cũng lười quản, tép riu mà thôi, tiếp tục đi theo tên gác cổng tiến vào phòng trong.

Trong phòng lúc này đang ngồi trên ghế ba người, một nam hai nữ, chính là Franky và hai thuộc hạ đắc lực của hắn, chị em khối vuông.

Franky, thân hình cao to vạm vỡ, mái tóc hớt chỏm vuốt dựng, hắn là một tên người cải tạo, cấy ghép máy móc tạo thành các loại kì dị vũ khí tấn công, chiến lực rất cao một ngàn tả hữu.

Bên cạnh là chị em khối vuông, với đặc điểm vô cùng dễ nhận dạng bởi mái tóc xoắn hình khối vuông to trên đầu, thân hình dáng dấp khá nuột nà.

Tiêu Thương mặt mỉm cười đi đến phía trước, nói:

“Rất vui khi được gặp ngươi Franky.” Chưa đợi Franky trả lời, Tiêu Thương liền đi đến bên cạnh hai chị em khối vuông, cầm lên hai bàn tay da trắng nõn nà, nhẹ nhàng thơm lên hai tay, thân thiện mỉm cười chào:

“Tiêu Thương, rất hân hạnh khi được gặp Kiwi tiểu thư và Mozu tiểu thư.”

Franky, Kiwi, Mozu ba người... im lặng năm giây không nói gì, một mặt ngơ ngác nhìn tên thiếu niên vừa ngồi xuống ghế trước mặt mình.

Franky thì trán đã nổi gân xanh, hai cô em Kiwi và Mozu thì hai má có chút ửng hồng, tựa hồ như là ... thẹn thùng.

Đăng bởi: