Thục Sơn Kiếm Hiệp truyện (Mới nhất: Hồi 20)

Chương 17: Hồi thứ mười tám Đêm thâu kinh sợ nghe tiếng ác Tiên nhai hợp lực giết yêu xà Hoàn Châu Lâu Chủ hoangphuongaust herobk13 BH Mod wwwtangthuviencom ~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~* Hết hồi thứ 18 ~*~*~*~*~*~*~*~*~



~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
Linh Vân nhảy vút lên chỗ cao, nương theo ánh sáng trăng sao lần đến bên Túy Tiên nhai quan sát, chỉ thấy những đám mây ảm đạm rải rác khắp nơi, sương mù sặc sỡ giăng giăng. Thỉnh thoảng hồng quang tựa như một thứ khói và lửa từ một chỗ tỏa ra. Coi lại sao trời biết là cuối giờ Tý đầu giờ Sửu, Linh Vân biết sự tình trọng đại, vội vàng phi thân quay lại động, thấy hai người Kim Thiền và Tôn Nam cũng vừa lúc ấy đi ra. Linh Vân vội kêu hai người trở lại.

Vào trong động nàng liền đem chuyện vừa mới tận mắt thấy thuật qua một lượt . Kim Thiền tức thì nhảy dựng lên nói: "Yêu xà đã chạy rồi sao? Đó là tại lúc đầu không chịu nghe lời đệ nói, để rồi nuôi nhọt thành họa bệnh. Việc không nên chậm trễ, chúng ta cấp tốc đi thôi."

Linh Vân cũng thấy hoảng hốt, đang định thương lượng cách thức tiến hành như thế nào, đột nhiên từ ngoài động bay vào một người.

Kim Thiền kinh sợ giật nảy người, không kìm được la lên: "Tỷ tỷ mau phóng kiếm, yêu xà đến kìa!"

Tôn Nam nghe thế cũng vội vàng tay vừa nắm kiếm phóng ra thì Linh Vân đạo lực cao thâm, đã sớm trông thấy người đến là ai liền quát nhanh: "Tôn sư đệ không được vô lễ, kẻ đến là người bên mình."

Người đến thấy kiếm quang tới mãnh liệt liền huơ tay lên, một đạo thanh quang chặn kiếm của Tôn Nam đánh tới. Đợi đến khi Linh Vân nói xong, song phương mới biết là hiểu lầm, mọi người đều thu kiếm về. Tôn Nam biết mình lỗ mãng, xấu hổ đỏ rực cả mặt. Kim Thiền đi đến phía trước nghênh đón, nắm tay người đó kéo vào, hướng về Tôn Nam giới thiệu: "Đây là Chu Mai tỷ tỷ của ta. Còn đây là sư huynh của ta Bạch Hiệp Tôn Nam."

Mọi người làm lễ gặp nhau xong, Linh Vân quở trách Kim Thiền: "Hài tử nhà ngươi cứ hay làm nhộn lên. Động phủ của chúng ta, lẽ nào yêu quái lại dám chạy vào? Chưa thấy rõ ràng đã kêu loạn lên rồi, nếu không phải Chu sư muội kiếm pháp cao cường, nhanh tay lẹ mắt, chắc không tránh khỏi bị thương? Tôn sư đệ cũng hơi nóng tính quá."

Chu Mai vội biện bạch thay Kim Thiền: "Điều này cũng chẳng trách được Thiền đệ, vốn là muội đến một cách lỗ mãng, vả lại muội chưa từng đến vào buổi tối, sư tỷ không cần phải trách nó đâu."

Linh Vân thấy nàng đứng về phía Kim Thiền, lại nhớ đến tình hình mà Kim Thiền mới vừa báo cáo, trong lòng cười thầm mà không tiện nói lại, liền hỏi ý định đến đây của Chu Mai. Chu Mai đáp: "Vừa rồi muội đang luyện công, đột nhiên sư phụ đi vào nói với muội rằng yêu xà ở Túy Tiên nhai giờ Ngọ ngày mai sẽ xuất động. Bây giờ nó ở đó triệu tập độc xà đại mãng trong trăm dặm, tất nhiên có sự việc quái dị xuất hiện, e rằng bọn sư tỷ lỗ mãng động thủ, lại thành cơ hội cho nó đào tẩu. Cho nên người sai muội đến để cùng sắp đặt kế hoạch."

Đám Linh Vân nghe xong rất mừng, vội mời Chu Mai ngồi xuống chuyện trò cho rõ ràng.

Sau khi bốn người ngồi yên vị liền thương lượng kế bắt yêu, hỏi rõ ràng cách dùng pháp bảo. Chu Mai nói: "Muội tuổi còn nhỏ nên nghe theo sự điều khiển của sư tỷ. Lúc gia sư sai muội đến đã từng chỉ cho biện pháp, đợi muội nói xong thì xin sư tỷ tham khảo lại."

Linh Vân đáp: "Sư muội nói ra việc đó đi. Đã có mệnh lệnh của đại sư, đương nhiên chúng ta cứ chiếu theo kế mà hành động. Xin sư muội phân phó."

Chu Mai ngó Kim Thiền cười hi hi: "Ngươi mượn pháp bảo của gia sư đó nhé?"

Kim Thiền vội vàng lấy ra chuyển cho Chu Mai, rồi nói: "Mai tỷ, đệ còn quên chưa hỏi thăm tỷ. Hôm đó tỷ gấp rút giúp đệ, đệ thật tình cảm tạ bất tận. Lúc sau lại ngại rằng đại sư biết được sẽ quở trách tỷ nên rất lấy làm hối hận, cứ nghĩ muốn đem trả nhưng không có cơ hội. Vừa nghe tỷ tỷ nói đại sư đã biết chuyện này, người có từng trách phạt tỷ không?"

Chu Mai đáp: "May là người chỉ nói ta mấy câu thôi, đa tạ đệ quan tâm."

Linh Vân thấy hai người họ nói chuyện thân mật như những đứa trẻ, không kìm được đưa mắt ngó Tôn Nam cười. Chu Mai hãy còn chưa phát giác, Kim Thiền đã hiểu rõ, e tỷ tỷ của nó cười chê, vội vàng nói: "Đại sư không trách mắng tỷ, vậy thật là quá tốt. Đệ định hôm khác sẽ đến nhận tội thay Mai tỷ. Bây giờ xin tỷ nói cách sử dụng pháp bảo đó đi."

Chu Mai đáp: "Việc ngày hôm nay, chúng ta nên đề cử sư tỷ làm thủ lĩnh, còn ta coi như là quân sư, do ta thay đại sư xuất kế được không?"

Kim Thiền kêu: "Hay quá đi, xin tỷ mau nói ra, không cần phải e ngại gì."

Chu Mai phì cười: "Đệ vẫn là người tính tình nóng nảy. Bây giờ bất quá mới cuối giờ Sửu đầu giờ Dần, còn cách giờ Ngọ xa lắm, đệ vội cái gì? Hãy từ từ nghe ta nói đã."

Rồi nàng lấy viên Thiên Hoàng châu ra giao qua cho Linh Vân nói: "Viên châu này được luyện thành từ thiên niên hùng hoàng, chuyên để khắc chế xà yêu. Lúc phóng ra sẽ có vạn đạo hoàng quang bao trùm chu vi mấy dặm.


Lần này yêu xà dẫn dụ rất nhiều đồng loại, chuẩn bị sau khi đi ra sẽ tiến đến quý động, trong đó có rất nhiều loại độc mãng lợi hại. Xin sư tỷ lấy viên châu này mang bên mình, tìm một chỗ đứng tốt ở trên đỉnh cao. Đợi khi yêu xà phá động lao ra, những độc xà còn lại tụ tập một chỗ tấn công bọn muội thì cùng phóng ra hạt châu này và kiếm quang của sư tỷ, tự nhiên sẽ có diệu dụng."

Nói xong nàng lại lấy ra ba nhánh dược thảo, dài ước chừng ba bốn tấc, có một thân với chín bông, mình hồng nhuận tươi tốt và trong suốt, kỳ hương nức mũi. Nàng đưa một nhánh qua cho Kim Thiền.

Chu Mai nói: "Cái này được gọi là Chu thảo, còn có tên là Hồng Tịch Tà, ngậm ở trong miệng thì bách độc không thể xâm nhập. Yêu xà đó vào giờ Ngọ mỗi ngày dùng tiếng kêu ù ù kỳ dị của nó để triệu tập đồng loại. Chúng ta phải lấy một trăm lẻ tám ngọn tiên đao này đem cắm cứ ba bước một cái ở bên ngoài cửa động yêu xà. Trước giờ Ngọ cần phải hoàn tất việc cắm đao. Chỗ cắm đao ở rất gần xà động nên cần ngậm Chu thảo để phòng độc xâm nhập . Đây là chuyện rất nguy hiểm lại cực khổ, đệ có dám cùng ta đi làm không?"


Kim Thiền nghe xong trong lòng rất lấy làm mừng, vội vã đáp: "Đệ đi, đệ đi! Đã muốn cắm đao xong trước khi nó xuất động, vậy sao bây giờ chúng ta không đi sớm một chút?"

Chu Mai đáp: "Đệ chỉ toàn là nóng nảy như thế, ta còn chưa nói xong nè."

Rồi nói với Linh Vân: "Trong bọn tỷ có người nào sinh vào năm Ngọ, tháng năm, ngày Đoan Ngọ, giờ Ngọ không?"

Linh Vân trả lời: "Đó chính là Tôn sư đệ đây."

Tôn Nam trông thấy vẻ mỹ lệ trưởng thành của Chu Mai, lại có bản lĩnh cỡ đó, còn đầy vẻ anh hùng hào hiệp nên hâm mộ phi thường.


Rồi nghĩ tới mình cứ tự cho là đã có nhiều khổ công, ai dè sau khi hạ sơn mới biết mình sai lầm. Không cần nói đến các bậc lão tiền bối, chỉ nói đến các sư huynh đệ người nào cũng vượt trội, nên trong lòng gã cảm thấy rất xấu hổ. Gã lại thấy Chu Mai cùng với Kim Thiền đối đáp, dáng điệu hồn nhiên ngây thơ, hứng thú phi thường, nên dấy lên trong lòng cảm tưởng đặc biệt, không thể nào nói rõ được. Đang lúc suy nghĩ đến xuất thần, đột nhiên nghe Chu Mai hỏi gã, liền đứng dậy đáp: "Tiểu đệ đúng là sinh vào lúc đó, chẳng biết có gì sai khiến?"

Chu Mai đáp: "Con rắn đó tu luyện mấy ngàn năm, lợi hại phi thường. Từ sau khi nó ăn Nhục Chi xong, toàn thân đầy vảy giáp như một thứ thép ròng đã tôi luyện. Thứ tiên kiếm tầm thường quyết không có có khả năng làm thương tổn được nó mảy may. Chỗ trí mạng của nó chỉ có hai nơi: Một chỗ là ở cái thất thốn của rắn; một chỗ là ở chỗ có đường chỉ chạy màu trắng phân ranh giới ngay giữa bụng. Nhưng nó đã có công phu thoát cốt mượn thân, cho dù có khả năng làm nó bị thương ở hai chỗ trí mạng cũng bất quá chỉ làm giảm hơn nửa uy thế. Sau cùng lại phải trông chờ vào viên châu và kiếm ấy của sư tỷ mới có thể xong được trọn vẹn công việc."


Vừa nói nàng vừa trao cho Tôn Nam một nhánh Chu thảo, rồi đưa tay lấy ra từ bên mình một đoản mâu kim quang sáng rực. Nàng đem tất cả đều giao hết cho Tôn Nam rồi nói tiếp: "Tôn sư đệ, đợi lát nữa khi ta đến đó, đệ ngậm Chu thảo này, tay cầm Như Ý Thần Mâu chạy đến phía trên xà động ở Túy Tiên nhai, không được rời mắt xem xét tình hình xà động ở bên dưới. Xà yêu ấy giảo hoạt phi thường. Trước khi nó xuất động, có thể sẽ sai khiến con rắn khác đi ra khỏi động trước chưa biết chừng. Không nên mất bình tĩnh rồi sử dụng mâu này không thích đáng sẽ gây ra chuyện sai lầm. Khi nó đi ra sẽ nhanh như gió, vì thế cần đặc biệt chú ý. Ngay tại trên đầu yêu xà có một đám lông dài rất dễ nhận ra. Khi đó đệ ngắm kỹ chỗ thất thốn của nó rồi hô to Như Ý Thần Mâu, đồng thời phóng nó ra."

Mới hay

Yêu xà ngàn năm sắp xuất động
Lũ trẻ học đạo quyết ra công

Muốn biết lũ trẻ chinh phục yêu xà thế nào mời xem hồi sau sẽ rõ.



Hết hồi thứ 18
~*~*~*~*~*~*~*~*~ ngantruyen.com