Trọng Sinh Thành Một Bán Thú Nhân

Chương 2: Trọng Sinh Thành Một Bán Thú Nhân Chương 2:


Bỗng ngoài của phòng có một giọng nói đanh đá vang lên:

- Này đồ ngu kia, hôm nay là ngày khai giảng sao chưa dậy?! Hại tao bị mỗ ba bắt lên đây kêu xuống!!

Dịch Tử Mao nghĩ đây hẳng là em trai cậu đi, một giống cái trân CMN quý. đáp:

- Ra liền.

- Hừ, mau nhanh đi.

Dịch Tử Mao thấy tiếng bức chân đi thì đi vào WC để VSCN. Dịch tử Mao mặc một chiếc áo sơ-mi trắng, mang một chiếc quần tây ôm lấy đôi chân dài thon gọn, xong Dịch Tử Mao mới đi xuống bàn ăn. Trên bàn bày ra điều là những món sơn hào hải vị nhưng Dịch Tử Mao tuy thích nhưng cậu lại rất biến ăn và lười nga. Dịch Tử Mao chào mọi người rồi rất an an phận phận mà ngồi vào chỗ của mình.

Dịch Tử Mao âm thầm quan sát đánh giá gia đình nguyên chủ. Phụ thân gương mặt trông rất nghiêm nghị tướng mạo ưa nhìn, mỗ ba này tên là...Nhiếp Khê đi? Ân tướng mạo không tệ cũng xem như thanh tú, mà đứa em trai bên cạnh chẳng đáng yêu chút nào cừ liềm Dịch Tử Mao nãy giờ. Hắn tên Dịch Hoa đi? Hừm, đẹp thì đẹp mà tính cách xấu cũng không ai thèm ưa.

Bữa ăn diễn ra khá yên bình ngoại trừ đôi nào đó người đút người ăn. Dịch Tử Mao ăn được một chén thì ngừng đứng lên nói:

- Con no rồi, xin phép đi trước

Nói rồi Dịch Tử Mao quay lưng rời đi không chút luyến tiếc. Bây giờ công nghệ thật tiên tiến a! Đi học thôi mà cũng dùng cơ khí đi cho được. Vừa lên, Dịch Tử Mao như không xương mềm nhũn dựa vào ghế an nhàn thư thái, tuy rất thích ngủ nhưng vẫn phải chống đỡ để tới trường.

Tới nơi Dịch Tử Mao cứ theo trí nhớ mà đi đến dãy phòng học được phân. Vừa ngồi xuống Dịch Tử Mao liền liêm diêm mà thiếp đi. Có lẽ dịch Tử Mao đã quên nhưng cả trường vãn chưa phân lớp nên chập phải đi đối kháng để có thể xếp lớp.

Chương reo, một thú nhân tóc vàng kim bước vào nói:

- Ra sân đối kháng xếp hạng phân lớp, nhưng người được tôi chọn sẽ vào lớp khác còn những người không được chọn thì ở lớp này học.

Nói xong vị giáo sư như thấy gì đó mà bước xuống đừng ngay bên cạnh Dịch Tử Mao. Cảm thấy có người nhìn mình Dịch Tử Mao ngẩn đầu dậy nhìn qua bên cạnh thấy một thú nhân tóc vàng kim đang nghiêm nghị nhìn cậu. Duỗi người Dịch Tử Mao nói:

- Có chuyện gì sao?

Nhìn người trước mặt đang hắc tuyến nhìn cậu rồi nhìn xung quanh cũng thấy mọi người đang nhìn mình Dịch Tử Mao cuối cùng cững tỉnh nhưng vẫn không hiểu đây rốt cuộc là tình huống gì...
- Tôi sẽ là người giám sát các cậu thi đấy, vị bạn học này cậu nên lo cho mình đi coi chừng bị nhằm vào đấy - Vị thú nhân tóc vàng kim tốt bụng cho lời khuyên rồi đi ra ngoài

Dịch Tử Mao nhớ lại hình như phải đấu cái gì đấy để xếp lớp...Rồi Dịch Tử Mao cũng lủi thủi đi ra sân đối kháng.

Hình thức bốc xăm để quyết định đối thủ sau đó người thắng đấu tiếp người thua ra ngoài, đây là quy tắc của những kẻ mạnh. Mà Dịch Tử Mao vừa ra sân đã bị chú ý ở đây chỉ có Dịch Tử Mao là bán thú nhân nên cực kì dễ đối phó. Ai cũng mong mình sẽ bóc trúng cậu trong khi người bị nhắm vẫn không hề hay biết là mình bị nhắm đến đi.

Đối thủ cùng số sẽ đấu với nhau, Dịch Tử Mao cậu vậy mà cư nhiên bóc trúng số một, chẳng khác nào phải lên đầu sao? Dịch Tử Mao chỉ muốn ngủ một giấc thôi mà cũng không được sao trời. một thú nhân khác tên Trạch Tây bóc trúng số một lên đài nhìn Dịch Tử Mao cười:

- Gặp tôi là cậu không may rồi, sức chiến đấu của tôi là cấp B đấy! Không muốn bị đâu thì nhận thua đi

Dịch Tử MAo nghe xong cũng không cảm thấy gì, ánh mắt của Dịch Tử Mao bỗng trở nên sắc bén nói:

- Không cần nhân nhượng, lên đi

Đùa gì vậy, Dịch Tử Mao cậu tuy kiếp trước là một nhà thiết kế nhưng cậu có một khoảng thời gain dài đi lính và là đặc chủng với những nhiệm vụ khó khăn, và Dịch Tử Mao cũng rát ghét bản thân mình thua người khác.

- Hahaha...Ngữ khí cao thật vậy tôi đây sẽ đánh cho cậu tỉnh.

Nói rồi Trạch Tây xông lên, đánh một cú đấm móc về phía Dịch Tử Mao, Dịch tử Mao nhẹ nhàng né tránh rồi tung một cước lên ngay thái dương Trạch Tây. Trạch Tây là thú nhân phản ứng rất nhanh nhạy lền né di bắt đầu đánh sáp lad cà với cậu. kéo dài khoảng 10 phút Trạch Tây ngạc nhiên khi một bán thú nhân yếu đuối lại đứng vững không những vậy những đòn tung ra càng ngày càng hiểm hóc khiến cho Trạch Tây phải sởn tóc gáy.

Những thú nhân khác cũng bất ngờ khi một bán thú nhân có thể trụ lâu như vậy. nhưng rất nhanh họ chỉ nghĩ rằng Trạch Tây đang chơi đùa với Dịch Tử Mao nên rất nhanh hô:

-Sao đùa giỡn hòi vậy? Mau hạ gục phế vật Dịch Tử Mao đi!

- Phải đấy phải đấy!!

Trên sàn đấu chỉ có Trạch Tây biết dduocj mình không hề đùa giỡn mà còn bị đùa giớn ngược lại. Cảm thấy tôn nghiêm mình bị xúc phạm Trạch Tây nổi gân xanh hóa về hình thú là một con trâu hung mãnh cao 2 mét.


Đăng bởi: