Tình Yêu Đau Thương: Tổng Tài là Kẻ Cuồng Ngược

Chương 6: Ba năm trước




#BooMew

Lệ Thiệu Hoa hung hăng trừng Lâm Như Tiên, thầm nói nhất định anh Ngọc Thiên sẽ bênh vực cô, nhưng đợi hồi lâu người bên cạnh vẫn im lặng. Cô cau mày nhìn, hiển nhiên anh ta đang nhìn chằm chằm Lâm Như Tiên, cô tức giận, cầm lấy ly nước, hung hăng đập xuống. Tiếng ly vỡ làm cho hai người Dương Ngọc Thiên và Lâm Như Tiên hoàn hồn lại. Lúc nảy hiển nhiên bọn họ nhìn chằm chằm đối phương mà không hay biết.

Hai người đang trong suy nghĩ của riêng họ thì Lệ Thiệu Hoa lớn tiếng nói: “Ngọc Thiên, không lẽ anh quên chuyện ba năm trước sau? Không lẽ anh lại lấy một người phụ nữ leo lên giường người khác làm vợ?” Lệ Thiệu Hoa hung hăng trừng Lâm Thiên Y nói.

Mỗi lần nghe ba từ “Ba Năm Trước” thì lúc nào Dương Ngọc Thiên cũng mất bình tĩnh, anh nắm chặt tay lại, cố kiềm nén lửa giận của mình. Anh gằn giọng nói với Lệ Thiệu Hoa “Cô về đi”. Đang định xoay người về phòng thì Lâm Như Tiên lên tiếng.

“Anh ở lại đây, dằn tiện tôi muốn nói vài chuyện”

Dương Ngọc Thiên nhíu mày nhìn cô, nhưng cũng không rời đi mà ngồi xuống.

“Chuyện ba năm trước...” Chưa nói dứt câu, Dương Ngọc Thiên đã đập vỡ ly nước đứng dậy định rời đi lại nghe “Anh định đi mà không muốn biết phía sau chuyện đó là chuyện gì sao?” Lâm Như Tiên giữ chặt tay anh lại.

Dương Ngọc Thiên dừng bước nhưng không xoay lại. Lệ Thiệu Hoa cười mỉa mai. Lại nghe Lâm Như Tiên nói.

“Lệ Thiệu Hoa cô không định giải thích sao?” Lâm Như Tiên nhìn chằm chằm Lệ Thiệu Hoa, ánh mắt đó chứa bao nhiêu là sát khí, bao nhiêu là sự phần nộ! Đúng, cô vô cùng muốn giết chết Lệ Thiệu Hoa!
Lệ Thiệu Hoa bị điểm tên, tim đập lộp bộp lo sợ nhưng chốc lát bình tĩnh trở lại trào phúng nói: “Ồ giải thích gì! Hay kể cô nghe lại chuyện cô ăn nằm với đàn ông bị người ta bắt gian được hả?” Cô trợn to mắt nhìn chằm chằm Lâm Như Tiên như muốn nuốt chửng cô ta.

Ánh mắt mờ mịt hoảng loạn lúc nảy của Lệ Thiệu Hoa, đã bị rơi vào tầm mắt Dương Ngọc Thiên, khiến anh không ngừng cảm giác chuyện này có gì đó phía sau, chưa suy nghĩ xong lại nghe tiếng cười to của Lâm Như Tiên.

“Haha hay cho câu ngủ cùng đàn ông, nếu không phải tại cô thì làm sau có chuyện như vậy?” Lâm Như Tiên giống như nổi điên cười đến ứa nước mắt mà nói. Cô hận Lệ Thiệu Hoa, nếu không phải tại cô ta cô đã không bị... Cô càng không bị người cô yêu khinh thường như thế này!

“Cô nói bậy, cô đừng ngậm máu phun người” Lệ Thiệu Hoa hoảng sợ trả lời, hai tay cô không ngừng run rẩy!

Lâm Như Tiên nhìn cô ta cười lạnh, vốn cô không định vạch trần nhưng do cô ta muốn, cô cũng không ngại giúp cô ta một bước. Lâm Như Tiên đi đến bàn phòng khách, mở túi văn kiện vừa được chuyển phát nhanh hôm qua tới, mở ra, đập thẳng lên bàn ăn tinh xảo kia. Trên bàn hơn một ngàn tắm ảnh, từ những cuộc gặp mặt đến những giao dịch lén lút của Lệ Thiệu Hoa với đám côm đồ kia, cả cảnh cô bị bỏ thuốc, bị ném trong phòng xxx... Tất cả đều đấy rẩy khắp nơi!? Lệ Thiệu Hoa nhìn những bước ảnh đó không tự chủ được run rẩy sợ hãi! Tại sao nhiều tắm ảnh như vậy? Sao sao bây giờ lại xuất hiện nhiều như vậy!?

Dương Ngọc Thiên xoay người cầm từng bức ảnh xem, cau mày lại, ánh mắt chứa đầy hận ý và sự lạnh lẽo! Anh luôn không tin Lâm Như Tiên là người như vậy, nhưng khi thấy được, anh không thể suy nghĩ giu thêm, còn cái người nói yêu anh nguyện ý vì anh lại làm ra chuyện hại bạn gái anh!? Dương Ngọc Thiên nắm chặt tay lại nhìn chằm chằm Lệ Thiệu Hoa.

Lệ Thiệu Hoa bị ánh nhìn của Dương Ngọc Thiên làm hoảng sợ, vội khóc lóc nói: “Ngọc Thiên em bị oan do cô ta bịa do cô ta bịa huhu, anh phải làm chủ cho em phải làm chủ cho em!” Vừa khóc vừa nắm lấy tay của Ngọc Thiên.

Dương Ngọc Thiên không hất tay cô ra, mà cứ đứng đó nhìn chằm chằm Lệ Thiệu Hoa, Lâm Như Tiên nhìn tình cảnh trước mắt, tim không khỏi xoắn lại đau đớn, thì ra dù có biết được sự thật hay không không còn quan trọng nữa... Cô cười lạnh cái định bỏ đi thì chiếc điện thoại của Dương Ngọc Thiên vang lên thanh âm nghe rất quen thuộc, nhưng càng nghe, nắm tay cô càng nắm chặt thêm bấu vào da thịt...

Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển sang chương mới đọc nha