Tình Yêu Đau Thương: Tổng Tài là Kẻ Cuồng Ngược

Chương 16: Theo Đuổi




#BooMew

Dương Ngọc Thiên đọc tin nhắn mà hai tay bấu chặt đến rớm máu. Anh lại nhìn Lâm Như Tiên đang ngủ say đấy nhíu chặt mày thầm nói rốt cuộc em có còn yêu anh không Tiên? Sống với anh khổ sở em như vậy sao?

Sáng hôm sau.

Lâm Như Tiên dậy chuẩn bị đi làm.

Đạp xe cả một đoạn đường dài tới công ty, đối diện với bao nhiêu ánh mắt soi mói của mọi người, Lâm Như Tiên xem như không thấy mà đi vào chỗ ngồi.

Vài người thân thiết với Lâm Như Tiên hỏi:

“Hôm qua nghe nói em bệnh, có làm sao không?”

“Đúng đó. Em có làm sao không? Thấy không khỏe thì nên đi bệnh viện khám đi!”

“...”

Lâm Như Tiên được quan tâm cười tươi rói nói: “Dạ không sao, hôm qua em có đi bệnh viện bác sĩ bao suy nhược tý thôi hihi.”

Mọi người cũng yên tâm, làm việc đến chiều được ra sớm. Nên rũ nhau đi ăn, cô viện cớ còn mệt về sớm.

Nhà cô khác khu của mọi người nên dù nói dối cũng không ai biết.

Đang đi trên đường thì Trương Tấn Phi theo sau, dường như đã là thói quen nên cô cũng mặc kệ. Anh ta nào chịu lên tiếng nói.

“Hôm qua sao anh nhắn tin em không trả lời?”

“Bệnh thì làm sao trả lời!” Lâm Như Tiên khó chịu nói. Bà đây có không bị Dương Ngọc Thiên kia dày vò, bà cũng không trả lời có được không?

Trương Tấn Phi không để ý giọng điệu khó chịu của cô mà tiếp tục nch.
“Hôm nay trời rất đẹp.”

“Đúng vậy.” Lâm Như Tiên dừng xe lại, nhìn ngắm bầu trời bao la kia hồi lâu mới nói. Cô ước mình như chim, có thể bay nhảy khắp nơi mà không bị gò bó một chỗ, vô tình ánh mắt cô lộ ra tia bi thương.

Trương Tấn Phi vốn nhìn chằm chằm cô nên cũng chỉ là vô tình nhìn thấy tia bi thương đó, anh muốn đến bên cô, ôm cô vào lòng, thay cô gánh vác những bi thương đó trong đời.

Chỉ để cô tươi cười như những nụ hoa xinh đẹp kia.

Anh không rõ, tại sao anh lại xao động cảm xúc như vậy, nhưng anh biết rõ là vì cô anh có thể làm mọi thứ. Suy nghĩ cái gì đó hồi lâu. Anh nói:

“Lâm Như Tiên!”

Lâm Như Tiên nghe gọi, dây thun bị đứt, tóc bay theo gió, đường nét khuôn mắt đẹp xoay người lại khiến Trương Tấn Phi đứng hình nhìn không chớp mắt.

“Sao đó?”

“À... Thì Như Tiên có... Có người yêu chưa?” Trương Tấn Phi vất vả lắm mới nói hết câu, trong mắt chứa chan hy vọng mong chờ thì lại nghe Lâm Như Tiên nói.

“Người yêu thì không có...” Lâm Như Tiên cố ý dừng lại rồi nói tiếp: “Nhưng có chồng rồi nha hihi.” Tuy cuộc sống hôn nhân không quá hạnh phúc nhưng cô vẫn không muốn giấu người khác, cô là phụ nữ có chồng nha.

Trương Tấn Phi từ vui mừng chuyển sang kinh ngạc thầm nói chắc chắn chỉ là nói đùa thôi, bất quá Lâm Như Tiên nhiều lắm cũng mới hai mươi hai thôi, ai đâu lại cưới sớm như vậy.

Trương Tấn Phi cười to nói: “Đừng nói đùa nữa! Không có vui đâu!”

Lâm Như Tiên bĩu môi lại nói: “Nói thật đấy không đùa đâu!”

Nhưng Trương Tấn Phi vẫn không tin hai người lãng sang chuyện khác nói chuyện ngắm cảnh hồi lâu Trương Tấn Phi đứng mặt đối mặt với Lâm Như Tiên nói.

“Bắt đầu từ hôm nay, Anh chính thức theo đuổi em đo!” Lâm Như Tiên kinh ngạc định nói lại bị Trương Tấn Phi chặn lại nói: “Em không cần nói gì hết! Tôi sẽ vẫn theo đuổi em đến khi em có thể chấp nhận mới thôi.” Dứt câu xoay người đi nhanh, như chạy trôi chết lên xe lái đi. Bỏ lại Lâm Như Tiên đứng ngơ ngác nhìn người vừa rời khỏi.

Đừng bỏ rơi Boo nha ^^ hãy LIKE và VOTE (bỏ phiếu) ủng hộ Boo để Boo nhanh ra chương mới nè!