Vũ Khúc Chi Vương

Chương 9: Vũ Khúc Chi Vương Chương 9


Sau khi thỉnh an Thái Hậu, Nạp Lan Đoá liền nhanh chóng rời đi quay về tẩm cung, bởi vì khi đứng trước mặt người nam nhân đó , nàng cảm thấy rất không được tự nhiên , chỉ muốn nhanh chóng rời đi.
“ công chúa người sao vậy..sắc mặt của người dường như không được tốt lắm” Lục Nhi thấy chủ tử , sắc mặt bỗng thay đổi nên liền quan tâm thăm hỏi.
Nạp Lan Đoá vừa chậm rãi bước đi vừa lắc đầu “ ta không sao..muội đừng lo”
Nghe vậy Lục Nhi cảm thấy không tin cho lắm, nhưng lại không hỏi tiếp mà chỉ gật đầu “ vậy để muội đi đến Ngự Thiện Phòng bảo người làm cho công chúa vài món tẩm bổ có được không ?”
“ không cần đâu..hiện tại chúng ta đã không còn ở trong hoàng cung của Mãn Vương Triều nên đừng làm phiền người khác” Nạp Lan Đoá hiểu bây giờ bọn họ chỉ là những người khách ở đây nên cũng phải biết phép lịch sự nên có.
Lục Nhi nghe bậy liền gật đầu “ vậy để muội đến đó tự tay nấu cho người vài món nhe”
Nói rồi nàng liền nhanh như chớp chạy đi, không đợi Nạp Lan Đoá nói thêm lời nào..
Thấy vậy Nạp Lan Đoá chỉ còn biết lắc đầu, muốn mở miệng ngăn cản cũng không kịp, nhìn theo bóng lưng Lục Nhi khuất dạng sau hàng cây, Nạp Lan Đoá liền chậm rãi bước đi về tẩm cung mà nàng được Thái Hậu sắp xếp ở lại..
Đi được một đoạn nàng liền cảm thấy dường như có người đi phía sau, nhưng chưa kịp xoay người lại xem là ai , đằng sau đã có một giọng nam nhân vang lên “ xin Nạp Lan công chúa dừng chân”
Giọng nói này...ngay lập tức nàng liền xoay người nhìn lại , đúng như nàng nghĩ người đó không ai khác mà chính là Đại Hoàng Tử Nam Cung Phong.
Lúc này nàng liền giả vờ bình tĩnh , miệng khẽ mỉm cười “ thì ra là Đại Hoàng Tử...không biết ngài có chuyện gì tìm đến ta sao ?”
Giọng nàng vô cùng mềm mại, nhẹ nhàng , vừa lọt vào tai Nam Cung Phong liền khiến chàng không khỏi hài lòng , nhếch môi cười khẩy một cái “ thật ra cũng không có gì..chỉ là muốn hỏi Nạp Lan Công Chúa một chuyện”
Nạp Lan Đoá liền giả vờ khó hiểu , đưa mắt nhìn Nam Cung Phong “ không biết là chuyện gì..xin ngài cứ nói”
“ chẳng qua ta cảm thấy nàng rất quen , dường như chúng ta đã gặp qua rồi thì phải” tuy hỏi vậy nhưng chàng cũng thừa biết câu trả lời từ nàng, chỉ là cố ý hỏi để xem thái độ của nàng mà thôi.
Ngay lập tức hai mắt nàng tỏ vẻ ngạc nhiên, nhìn Nam Cung Phong nhỏ giọng “ ta nghĩ chắc Đại Hoàng Tử đã lầm ta với ai rồi ..vì từ nhỏ đến giờ ta chưa hề rời khỏi Mãn Vương Triều thì làm sao mà từng gặp qua ngài được chứ”
Nghe vậy Nam Cung Phong liền nhếch miệng cười “ ồ...vậy sao..” ngưng một chút , ánh mắt nhìn nàng đăm đăm rồi lại tiếp “ nhưng không hiểu sao ta lại cảm thấy Nạp Lan công chúa thật sự rất giống với người nữ nhân đó..nhưng cũng có thể là ta nhìn lầm thật rồi”
Nghe vậy Nạp Lan Đóa liền thở phào nhẹ nhõm, thì ra người nam nhân này cũng không đáng sợ lắm , ánh mắt đảo qua nhìn người trước mắt “ không sao..chỉ là nhận nhầm người cũng là lẽ thường..vậy ta xin phép được về nghỉ ngơi trước”
Nói rồi nàng liền xoay người rời đi, lòng nhẹ nhõm không thôi, thì ra chỉ là do nàng lo nghĩ quá nhiều mà thôi ..
Đứng phía sau nhìn theo bóng lưng của nàng, lòng của Nam Cung Phong cũng âm trầm suy nghĩ..miệng liền nhếch lên một nụ cười khó hiểu..
Đăng bởi: