Đoản Văn Ký Lục

Chương: Đoản Văn Ký Lục Mộng • Thế giới này vì ngươi mà đổi thay...


Hắn cao lãnh tự phụ đều vì trải chăn đem ta bắt được.
Hắn cùng hai người tầm đó đem ta cùng những thứ khác bán ngoài ý muốn được 7 tỷ.
Trong giọng nói hắn không có gì là để tâm ta.
Quả thật là lúc đó ta tâm lẫn linh hồn đều nát.

Ta là một người bình thường, bị kéo vào nhiệm vụ.
Kẻ đó - hệ thống nói, ta chỉ cần xác nhận thân phận ta thực sự là XX tiểu thư và trở về là được. Cùng với một nhiệm vụ gì đó nữa ta nghe không rõ.
Ta được thả vào thế giới này.
Được hai người nam nhân kéo về.
Tại căn biệt thự ấy, ta gặp hắn. Ta gặp kẻ mà phải nói là ông trời đối ta thương sót sủng ái cùng với lạnh băng vô tình.
Ta quá thượng phu nhân sinh hoạt.
Đại khái, đó là quãng thời gian hạnh phúc vui sướng nhất ta từng có.
Cảm giác như trong mơ vậy, vui sướng đến muốn phiêu lên trời cao.
Trên bờ biển, ta gặp hắn biểu muội, người mà hắn bảo là bị nam bồn hữu quăng vì lí do thiếu văn hoá.
Ta nhìn hắn như kiểu do nhà ngươi quá chiều chuộng người đến người ta chẳng còn hiểu biết gì nữa chứ gì.
Hắn nhìn ta chỉ cười không nói.
Ta từng tưởng, nếu như ma hợp thêm 1-2 năm mà còn vẫn rất thích hợp nói, ta sẽ cùng hắn đề nghị kết hôn hành trình.
Hắn như thế cao lãnh, lại như thế tự phụ, không phải ta tự mình đa tình, mà sau những gì ta thấy thì chỉ có ta mới bao dung được hắn xú tính tình.
Hắn nhan hảo, tiền nhiều, lại còn rất trẻ tuổi, tuy ta không phải là một trong đội quân hiện thực thì ta vẫn cảm thấy không nên từ bỏ hắn đi.
Nói nhiều thế mục đích chỉ cho các ngươi thấy ta đã rơi vào hắn 'vòng vây'.

Mọi thứ sẽ rất ổn nếu đêm đó ta không bị bệnh, ta không ngất đi, ta không tỉnh lại, thì ta vẫn có thể sẽ vẫn tự lừa mình pháp.
Hắn, cùng hai nam nhân từng có ân mang ta về hắn biệt thự, thật ra là một nhóm buôn người trái pháp luật.
Bọn họ còn đang tìm kiếm cơ hội xuống tay bán ta đi thì ta lại tự dâng lên cơ hội tới, bọn họ liền liên lạc bán gia và đưa ta đến chỗ hẹn.
Lúc ta lờ mờ tỉnh thì nghe thấy hắn nói rằng, hắn cảm thấy ta thật ngu xuẩn vô trị liệu.
Thời khắc ấy, ta dường như đã phá tầng tầng tục khí, thăng lên làm tiên nhân chỉ chờ phi thăng xé rách hư không đến không gian khác.
Cùng lúc đó bán gia nói, vận khí bọn họ không tồi, bán liền bán được Tiểu thư đài các bị lưu lạc, giá trị bản thân của ta rất cao, với vài món đồ tục vật kia thì tổng giá là 7 tỷ.
Còn đơn vị là gì ta không biết, lúc ấy ta hoàn toàn bị đóng băng. Bán gia đã làm buôn người, thì sẽ không đưa ta về lại nơi ta nên về, mà hắn ta đã biết ta thân phận, thì lại càng không thả ta ra.
Ta cảm thấy xong rồi, toang hết rồi, không phải từ phàm nhân lên tiên nhân, mà là từ phàm nhân đến tù nhân.
Không còn tự do nữa, không còn nhiệm vụ gì tất, cũng chả cần làm gì cả. Ta chỉ cần chờ thế giới của ta buông xuống, và mọi thứ sẽ chấm hết.
Ta mở mắt ra, hướng về hắn nhìn, ta thị lực vẫn luôn hảo như vậy, cùng chất lượng 1080p liều mạng, ta thấy được trong mắt hắn, ta hướng hắn cười, như nụ cười ta từng hướng hắn cười quá hàng ngàn lần, lúc mà ta vẫn còn vô tri.
Thì ra, đến cuối, ta vẫn luyến tiếc hận hắn như vậy...
Đăng bởi: