Trời xanh, mây trắng

Chương 2: Trời xanh, mây trắng Chương 2


__________1 năm sau__________
Hôm nay chính là ngày cô bé Phùng Thanh Vy bước vào lớp 1. Không như ngày đầu tiên đi học, lần này cô bé đã cho mẹ đưa đi.
- Thanh Vy, con làm lớp trưởng nhé? - Cô giáo nhìn sơ qua đám học sinh mới rồi bất ngờ dừng lại tại Thanh Vy
- Không, con không muốn làm! - Thanh Vy nhăn mặt
- Sao vậy? Sao con không muốn làm? - Cô giáo cố gặng hỏi, mục đích vẫn là muốn cô bé nhận
- Con không thích
- Con nhìn xem, các bạn ai cũng quý con, có phải con nên làm lớp trưởng không? - Cô giáo vẫn không buông tha, ngon ngọt dụ dỗ
- Mẹ! Con muốn chuyển trường! - Cô bé quay sang mẹ, khó chịu nói
- Thôi được rồi, không ép con làm nữa. - Nói rồi cô quay sang một bạn nam gần đó - Sơn, con làm lớp trưởng nhé?
- Vâng ạ! - Bạn nam đó gật đầu đồng ý ngay lập tức
5 năm tiểu học, Thanh Vy như viên ngọc lục bảo của trường, liên tục tham gia các cuộc thi văn hóa, văn nghệ, thể thao và giành những giải thưởng cao quý, đáng ngưỡng mộ nhất. Giáo viên trong trường không ai không biết đến cô bé Phùng Thanh Vy, một nhân tài không thể bỏ lỡ. Cô bé có khí chất cao ngạo, điềm tĩnh, lãnh đạm của một nhà lãnh đạo. Lại hay cười hay nói, lúc nào cũng tạo tiếng cười cho mọi người. Có nhiều người quý cũng không phải là chuyện lạ.
____________________
Thời gian thấm thoát trôi, thoắt cái cô bé Vy ngây thơ ngày nào giờ đã là một học sinh lớp 8 xinh đẹp giỏi giang, được bao chàng trai theo đuổi.
- Thanh Vy, thầy tìm mày kìa! - Nhật Lam hớt ha hớt hải chạy lại chỗ Vy
- Hử? Thầy nào? - Vy quay lại nhìn Lam, tiện đưa cho cô bé một chai nước lọc
- Thầy Nhân, thầy nói có việc gấp. Thầy đang ở văn phòng tổ đấy - Lam không ngần ngại cầm lấy chai nước tu một hơi rồi mới nói
- Ok, tao đi ngay - Nói rồi Vy rảo bước nhanh về phía dãy nhà chuyên môn, tìm đến văn phòng tổ Toán - Tin
Vy dừng lại trước cửa văn phòng tổ, đưa tay lên chuẩn bị gõ cửa thì cánh cửa bật mở.
- Vy à? Vào đây giúp thầy chấm bài đi, mấy hôm nay bận quá thầy chưa kịp chấm bài học kì - Nói xong thầy quay người lại chỗ bàn làm việc, cúi đầu chấm bài tiếp
- Vâng ạ! - Vy lách người đi vào, nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi ngồi xuống một cái bàn khác rồi lặng lẽ chấm bài
Cả căn phòng chìm trong im lặng. Lâu lâu vang lên tiếng thở dài khe khẽ, tiếng đặt tách trà nhẹ nhàng nhưng lại như xé tan bầu không khí im ắng này.
Vy liếc mắt nhìn thầy. Thầy vẫn như ngày đầu tiên cô gặp. Thầy là một giáo viên trẻ vừa mới ra trường nhưng lại vô cùng giỏi. Nếu nói về quãng thời gian ở trường này thì thầy không bằng Vy. Thầy đẹp trai lắm! Ngũ quan cân đối, đôi mắt sắc bén nhanh nhạy, giọng nói ấm áp, cuốn hút người nghe và một trí tuệ đáng ngưỡng mộ.
Vy cũng đáng để xem xét. Mọi người trong trường thường rỉ tai nhau bàn tán về mối quan hệ giữa thầy và Vy. Một cô học trò giỏi giang được nhiều người yêu quý, một thầy giáo trẻ đầy nhiệt huyết với nghề, không đáng để bàn tán sao?
____________________
Thời gian thoi đưa, kì thi tốt nghiệp THCS và tuyển sinh vào 10 đã đến gần. Vy ngày ngày đến trường ôn luyện, khi về nhà lại cắm đầu vào học quên trời quên đất. Đây cũng là thời gian cô bận rộn với mớ hồ sơ lằng nhằng.
Hôm nay đã là ngày thi đầu tiên, Vy hồi hộp đi đi lại lại trước cửa phòng thi.
- Thanh Vy, bình tĩnh làm bài em nhé! - Thầy hiệu trưởng xoa đầu Vy, nhẹ nhàng trấn an - Vâng ạ! - Vy cười nhẹ, vừa lúc giám thị gọi đến tên cô, cô quay người đi vào phòng thi ngay lập tức
Hết 120 phút làm bài thi Văn, Vy bước ra khỏi phòng thi với tâm trạng không mấy vui vẻ gì. - Con kia! Làm bài tốt chứ? - Một cậu bạn ở phòng thi bên cạnh chạy sang
- Không tốt lắm, mày thì sao? - Vy mệt mỏi thở dài
- Mày nhìn mày với tao đi, đứa nào học tốt Văn hơn mà hỏi câu đấy? - Cậu bạn đặt tay lên đầu Vy vỗ vỗ
- Nài! Cứ vỗ đầu tao thế này thì kiến thức tao bay hết mất! - Vy gạt gạt tay cậu bạn ra
- Ghê ghê! - Một nhóm nam đi ngang, nhìn nhìn cười cười trêu chọc cậu bạn kia - Tú nhà mình thì ghê rồi!
- Ghê cái gì?! Về thì về đi! Hóng hớt cái gì? - Tú trừng mắt nhìn mấy thằng bạn của mình
- Đi về với chúng nó đi. Tao về! - Vy đá Tú một cái rồi rảo bước ra cổng trường
Ngày thứ 2 thi Toán. Lần này Vy bước ra khỏi phòng thi với tâm trạng cũng không khá hơn hôm trước là bao.
- Vy! Đừng nói hôm nay cũng không làm được bài nhá? - Tú đi ngang, vỗ vỗ đầu Vy
- Câu cuối làm vớ vẩn - Vy ủ rũ
- Này thì vớ vẩn! Được 10 mày chết với tao! - Tú mạnh tay xoa đầu Vy như muốn vò nát đầu Vy luôn
- Cút về với thế giới của mày đi! - Vy đạp Tú một cái không thương tiếc, tay đưa lên vuốt vuốt lại mớ tóc vừa bị Tú làm rối
Vy ủ rũ ra đến cổng trường. Một giọng nói chợt vang lên bên tai Vy.
- Vy! Bài thi sao rồi? - Là thầy Nhân
Mọi người ai đi qua cũng ngoái lại nhìn vị thầy giáo trẻ tuổi đẹp trai kia. Tò mò muốn biết anh đang đợi ai.
- Em làm câu cuối vớ vẩn - Vy ủ rũ bước đi
- Không sao. Như vậy là tốt rồi - Thầy đưa tay xoa đầu Vy rồi sánh bước cùng cô trong dòng người tấp nập đó
Ngày thứ 3. Kết thúc ngày thứ 3, Vy trở về nhà trong trạng thái vô cùng mệt mỏi. Thật sự bây giờ cô chẳng muốn làm gì khác ngoài ngủ. Cô đi thẳng lên phòng và lăn ra ngủ, trong lòng mong sao kết quả được thông báo càng sớm càng tốt.
_____________________
Cuối cùng ngày công bố kết quả cũng đến. Vy đứng thứ hai trong toàn huyện, người đứng đầu không ai khác chính là Tú. Lần lượt bạn bè của Vy đều nhận được giấy báo nhập học. Vy hồi hộp chờ đợi. Nhưng đến cuối tháng 7 rồi vẫn chưa có giấy báo nhập học gửi về. Cô hơi lo lắng. Tú đã được nhận vào trường cậu ấy mong muốn. Còn Vy thì vẫn chưa.
Giữa tháng 8, bầu trời chuyển biến thất thường. Mới thoáng trước cái nắng gay gắt vẫn đốt cháy mặt đường, đốt cháy mọi thứ trên con đường của ánh mặt trời, chỉ một lúc sau, trời lại đổ cơn mưa rào, cơn mưa gội rửa mọi thứ, gội rửa mọi lớp bụi mà cái nắng đem lại. Tại một góc của thư viện trung tâm huyện, Vy ngồi im lặng đọc sách, cô tập trung tới mức như cô đang ở một thế giới khác vậy. Chợt, điện thoại cô rung lên.
- Alo ạ? - Vy cầm điện thoại ra ngoài nghe
- Phùng Thanh Vy đúng chứ? Ra bưu điện trung tâm nhận bưu phẩm nhé. - Tiếng của nhân viên bưu điện vang lên
- Vâng ạ! - Vy nói rồi cúp máy luôn
Cô quay lại thư viện cất sách lên giá rồi phi xe ra bưu điện ngay lập tức. Nhân viên bưu điện đưa cho cô một phong thư. Là giấy báo nhập học! Vy chạy xe về nhà trong niềm vui sướng tột cùng. Cô đỗ rồi. Cô trúng tuyển trường cô mong muốn rồi!
Đăng bởi: