Cửu Thiên Thần Đế

Chương 42: Tử Dương Kim Tâm Liên (1)


Nếu có một Võ Đế Cảnh, Võ Thánh cao thủ có thể liên tục không ngừng cung cấp Yêu hạch cho Lăng Thiên mà nói, vậy hắn không cần lo lắng tốc độ tu luyện!

Thương thế của Hoàng y nữ tử đã chuyển biến tốt, miễn cưỡng có thể đi đi lại lại đi ra phơi nắng mặt trời. Nàng có không gian pháp khí tự nhiên sẽ không lo không có quần áo đổi, sớm đã đổi lại một thân váy dài màu vàng nhạt, nhan sắc càng thêm lãnh diễm xinh đẹp.

Nhìn thấy Lăng Thiên dùng Ngân Huyết Địa Long Xà mà nàng giết chết dụ bắt mãnh thú, nàng không khỏi hận đến ngứa răng, thầm mắng Lăng Thiên thật đúng là da mặt dày, không công lại hưởng! Nhưng đối với tại Lăng Thiên công pháp tu luyện, nàng cũng không khỏi khuôn mặt có chút động dung.

Nàng chí ít so sánh với Lăng Thiên cao hơn năm đại cảnh giới, liếc mắt liền thấy tu vi chân thật của hắn ở trước mặt nàng căn bản không chỗ nào che dấu. Vậy mà tốc độ hấp thu nguyên khí của hắn lại kinh khủng như vậy, chí ít cũng gần bằng tốc độ tu luyện của nàng. Nhưng cũng chính là như thế, nàng mới có thể kinh ngạc, một nhân loại võ sĩ tam trọng lại có thể chém giết cấp bốn huyền thú, tuy chỉ là cấp bốn huyền thú một hai giai nhưng cũng đủ làm cho nàng cảm thấy kinh dị.

Tuy Lăng Thiên mượn pháp khí chi lực, nhưng nàng thầm nghĩ nếu là mình cùng Lăng Thiên trao đổi thoáng cái mà nói, là tuyệt không có năng lực chém giết mãnh thú so với mình cao hơn cảnh giới quá nhiều.

Nàng cũng không có cách nào rời đi sơn động quá xa, bởi vì xà độc trong cơ thể nàng căn bản không có thanh trừ, chỉ là tạm thời bị trấn áp, phải ở phụ cận Toái tinh được dung luyện từ Nhật Nguyên Tiên Linh mới có thể để cho nàng bảo trì thần trí thanh tỉnh.

Chí ít khi thương thế nàng tận phục, mới có thể dựa vào tu vi của mình ngạnh sanh ngăn chặn xà độc, sau đó đi tìm biện pháp thanh trừ xà độc! Nếu không, nàng cả đời đều bị xà độc làm phiền, biến thành kỹ nữ dâm tính mười phần.

Chính là bởi vì như thế, Lăng Thiên căn bản là sẽ không vào sơn động, chỗ đó bày đặt toái tinh, hắn muốn vào thì phải hỏi trước mới có thể đi vào, nếu không nàng lập tức muốn giết hắn.

Thước chiếm ổ a!

Bốn ngày sau, thương thế của hoàng y nữ tử lại tốt lên vài phần, thực lực cũng tùy theo tăng lên rất nhiều.

Ông!

Lăng thiên đang nướng thịt, đột cảm giác một cổ hàn khí đánh úp! Cổ cảm giác này làm cho lông mao toàn thân hắn dựng đứng, tựa hồ huyết dịch toàn thân muốn ở trong nháy mắt cứng lại, cũng không có suy nghĩ, hắn lập tức câu thông hắc tháp, tế ra toái tinh gọi ra Thiết Giáp Cương Nha!

Nhưng công kích cũng không có đánh úp!

Lăng Thiên quay đầu lại, chỉ thấy hoàng y nữ tử đang đứng bên ngoài cách hắn năm trượng, tay cầm thanh trường kiếm sáng loáng, vẻ mặt nghiêm túc.

Trên mặt của nàng âm tình bất định, tựa hồ là làm lấy đấu tranh tư tưởng cự đại, thật lâu mới quyết định nói:

- Ta nợ ngươi một mạng, sau này chắc chắn sẽ hồi báo ngươi! Ngươi đi đi, nếu không ta sẽ nhịn không được... giết ngươi!

Lăng Thiên xem nàng như trần truồng, lại ôm chầm thân thiết qua, mỗi lần nàng chứng kiến Lăng Thiên đều là trong nội tâm nổi giận, thời gian dài thực sự sẽ không cách nào khắc chế vẻ xấu hổ này, mà một kiếm làm thịt Lăng Thiên!

- Hồi báo?

Lăng Thiên cười lạnh lên, hắn cứu người đương nhiên không phải là muốn có thể có bao nhiêu hồi báo. Nhưng đối phương nói như vậy, ngược lại khơi dậy cơn giận của hắn:

- Ngươi làm sao hồi báo? Ngươi lại không biết ta là ai, ta cũng không biết ngươi là ai, thiên hạ to lớn như thế, ngươi tìm ta báo ân, hoặc là ta nên đi đâu tìm ngươi yêu cầu thù lao?

Hoàng y nữ tử sững sờ, nàng tự nhiên là nhất ngôn cửu đỉnh, cư nhiên nói muốn hồi báo Lăng Thiên thì nhất định sẽ làm được! Chỉ là nàng cùng Lăng Thiên trong lúc đó thật sự xấu hổ, hiện tại thầm nghĩ vĩnh viễn đừng có lại chứng kiến lẫn nhau, về phần thù lao, nàng tự nhiên sẽ sai người đưa đi.

Không hỏi tính danh Lăng Thiên xác thực là nàng dưới sự nổi giận đã quên, nhưng nếu là thật thoại thật thuyết mà nói, hiện tại ngược lại thành đùn đỡ.

- Ngươi đã muốn báo đáp ta, hiện tại là được!

Lăng Thiên hướng Thiết Giáp Cương Nha hạ mệnh lệnh:

- Đem nàng bắt lại!

- Ngươi dám!

Lăng Kinh Hồng vừa sợ vừa giận.

Thiết Giáp Cương Nha cũng sẽ không bất kể nàng nói cái gì, trung thực chấp hành mệnh lệnh của Lăng Thiên, hướng về Lăng Kinh Hồng vọt tới.

Tuy cảnh giới chân thật của Lăng Kinh Hồng vượt xa Thiết Giáp Cương Nha, nhưng thương thế của nàng còn không có phục hồi như cũ, tuy có thể áp chế Lăng Thiên, nhưng so với Thiết Giáp Cương Nha lại kém một đoạn!

Không có qua mấy chiêu, hai cánh tay của nàng đã bị Thiết Giáp Cương Nha kẹp ở sau lưng, chỉ còn hai đùi ngọc lớn lên đẹp kinh người mới có thể bất đắc dĩ đá động lên.

Lăng Thiên cười ha ha, đi qua thoáng cái tháo đi giới chỉ của nàng, đây là không gian pháp khí, trên người đối phương nếu có gì đó quý trọng, khẳng định đều ở bên trong.

- Trả lại cho ta, ngươi cái kẻ trộm này!

Lăng Kinh Hồng phẫn nộ quát.

Khó được gặp bộ dáng nàng bối rối như thế, Lăng Thiên không khỏi có chút cảm giác mới lạ, xóa đi tinh thần lạc ấn của Lăng Kinh Hồng ở trong giới chỉ, ngược lại đem tinh thần ấn ký của mình đánh lên, do đó có thể đem vật phẩm trong không gian giới chỉ thấy nhất thanh nhị sở.

Quần áo, đủ loại quần áo chiếm hơn phân nửa không gian, căn bản là dùng hoàng sắc là chủ, mà trừ lần đó ra thì một ít đan dược, phần lớn là chữa thương cùng hồi phục công lực.

Cuối cùng thì là một đống lớn Tử Nguyên tinh, hơn nữa còn là cực phẩm Tử Nguyên tinh!

Không gian giới chỉ của cô gái này lại có nhiều cực phẩm Thiên tinh thạch như vậy.

Đáng tiếc, những cái này đối với Lăng Thiên mà nói đều không có ý nghĩa quá lớn gì, hắn chán nản thở dài, đem giới chỉ ném cho Lăng Kinh Hồng, bỉu môi nói:

- Nghèo thật!
Lăng Kinh Hồng tức giận đến bộ ngực sữa phát run, đối với nàng mà nói, chỗ trân quý của cái không gian pháp khí này không ở tài nguyên tu luyện trong đó, mà là những quần áo kia! Đây chính là tư ẩn của nàng, lại trần trụi như vậy hiện lên ở trước mắt Lăng Thiên, há có thể không cho nàng xấu hổ đến muốn tự sát!

Hơn nữa, ngươi cướp đi thì cướp đi a, sau khi nhìn thoáng qua lại ném một câu "Nghèo thật", điều này làm cho Lăng Kinh Hồng vừa thẹn vừa giận!

Tiểu tử đáng giận!

Nàng là người ân oán phân minh, tuy phẫn nộ lại ngạnh sanh đè ép xuống nói:

- Ngân Huyết Địa Long Xà kia trông coi một cây Tử Dương Kim Tâm Liên, ta đem cây Thần quả này tặng cho ngươi đi!

Vẻ mặt Lăng Thiên không khỏi biến đổi, Tử Dương Kim Tâm Liên một cây trăm hạt, mỗi một hạt đối với võ giả đều có chỗ tốt, nhưng nhiều nhất chỉ dùng 3 khỏa, nhiều hơn nữa tựu không có hiệu quả gì.

Cái này ở trong Luyện Đan Thủ Trát có ghi lại, tuy trên mặt không nói đối với võ giả có bao nhiêu trợ giúp, nhưng cư nhiên ngay cả cao thủ như Lăng Kinh Hồng cũng ra tay cả hai chết đi, có thể thấy được giá trị thứ này là thật lớn!

Bất quá mặc dù nàng là nói như vậy, nhưng cây Tử Dương Kim Tâm Liên này ở chỗ càng sâu trong Thiên Lạc sơn mạch, dùng thực lực trước mắt của bọn họ còn không cách nào đi qua!

Đây chính là địa bàn của Ngân Huyết Địa Long Xà, theo Lăng Kinh Hồng nói chỗ đó ẩn hiện ít nhất là mãnh thú Vương thú, Hoàng thú, dùng thân thể Lăng Kinh Hồng hiện tại trọng thương chưa lành, hai người qua đó là đi làm lương thực cho mãnh thú!

Lăng Thiên nhìn xem nàng nói:

- Ngươi sẽ không phải đến lúc đó đem ta diệt khẩu chứ?

Lăng Kinh Hồng lập tức nói:

- Ta hiện tại nếu liều mạng thụ một lần trọng thương, đồng dạng có thể giết ngươi!

Lăng Thiên ha ha cười nói:

- Vậy là tốt rồi, ta chỉ là xác nhận thoáng một cái!

Lăng Kinh Hồng không khỏi hơi bị chán nản, trước còn có chút thưởng thức Lăng Thiên ngồi trong lòng mà vẫn không loạn cùng thiên phú võ đạo, hiện tại lập tức chỉ còn lại có chán ghét thật sâu, chỉ cảm thấy người này thật sự quá ghê tởm!

Nửa tháng sau, thương thế của Lăng Kinh Hồng ở dưới đại lượng linh đan diệu dược rốt cục khỏi hẳn, mà tu vi Lăng Thiên cũng có không nhỏ tiến bộ thình lình phá tan bước vào tầng năm võ sĩ, hai người bắt xuất phát hướng chỗ Tử Dương Kim Tâm Liên đi tới.

Theo càng thêm xâm nhập ma thú sâm lâm, cái hệ số nguy hiểm này đúng là càng ngày càng cao. Võ giả đi săn giết mãnh thú, đó là bởi vì mãnh thú toàn thân là bảo, mà mãnh thú cũng đồng dạng cũng đi săn giết võ giả, huyết nhục đan hạch của võ giả cao giai đồng dạng là vật đại bổ của mãnh thú!

Lẫn nhau là con mồi, giúp nhau chém giết!

Khá tốt, Lăng Kinh Hồng cũng đủ cường đại, sau khi phóng xuất ra khí tức bản thân nàng, cơ bản không có mãnh thú gì dám can đảm tiếp cận.

Bảy ngày sau, bọn họ rốt cục đi tới một sơn cốc nhỏ.
Lăng Thiên không khỏi kỳ quái nói:

- Nơi này cách biên cảnh Thiên Phong đế quốc cũng không xa, tại sao có thể có mãnh thú cường đại như Ngân Huyết Địa Long Xà?

Mãnh thú như vậy chí ít là tồn tại ở ma thú sâm lâm ở cảnh nội mới đúng?

Đế thú cũng không phải từ nhỏ chính là đế thú, nếu là thời điểm nó ở Huyền Thú bên ngoài chạy đến trong quần ma thú Đế Thú cảnh, không phải sớm bị gặm ăn đến xương cốt không còn sao?

Lăng Kinh Hồng dùng ngữ khí mang theo một tia hèn mọn nói ra, cố ý dùng Huyền thú làm ví dụ, cũng có ý tứ đem Lăng Thiên so sánh với mãnh thú.

Nàng vốn là người trời sinh lạnh lùng, nhưng thời điểm trả lời Lăng Thiên, loại tỉnh táo thong dong này sẽ không giải thích được thất thố, giống như không đả kích Lăng Thiên sẽ rất khó chịu.

Lăng Thiên đối với nàng tễ mi lộng nhãn cười cười, làm Lăng Kinh Hồng tức giận đến thở phì phì, hắn ừ ân gật đầu:

- Thời điểm Ngân Huyết Địa Long Xà còn đang phát triển vừa vặn chiếm giữ sơn cốc này, phát hiện cây Tử Dương Kim Tâm Liên, bởi vậy cho dù về sau thực lực đại trướng cũng không chịu rời đi!

Lăng Kinh Hồng khó chịu thì khó chịu, nhưng không thừa nhận cũng không được Lăng Thiên nói rất có đạo lý, bởi vì nàng cũng cho là như vậy. Nàng nhẹ hừ một tiếng, trước kia là bị thương, hiện tại tu vi nàng tận phục, tự nhiên chiếm cứ địa vị cường thế.

Cường giả tự nhiên có đặc quyền của cường giả!

Có người mới Võ đế cảnh đã không coi ai vào đâu, hoành hành vô kị, ngay cả thủ hạ của hắn cũng dám mượn thế của hắn tùy ý giết người!

So sánh xuống dưới, mặc dù Lăng Kinh Hồng là tu vi Võ Đế cảnh, cái tính tình này quả thực có thể nói ôn nhu!

- Đã trải qua nhiều ngày như vậy, cây Tử Dương Kim Tâm Liên kia sẽ không bị hung thú khác ăn đi chứ?

Lăng thiên có chút ít lo lắng nói ra.

- Sẽ không!

Lăng Kinh Hồng cũng không quay đầu lại.

- Thứ nhất, Ngân Huyết Địa Long Xà ở sơn cốc này chờ đợi chí ít trăm năm thời gian, nơi này có lưu khí tức mãnh liệt của nó, chí ít trong ba bốn năm không có hung thú khác dám tới gần! Thứ hai, Tử Dương Kim Tâm Liên cách thành thục còn có một tháng thời gian, hiện tại ăn đi cũng vô dụng!

Đăng bởi: