Cửu Thiên Thần Đế

Chương 47: Hẹn ước


Lăng Thiên nguyên lai muốn đẩy nàng ra nhưng không sao đẩy được, hắn gắt gao bị Lăng Kinh Hồng giống như bạch tuộc chăm chú cuốn lấy hắn, lại dùng một đôi môi son điên cuồng hướng loạn hôn!

Kháo! Lại bị cưỡng hôn!

Không đúng!

Lăng Thiên đột nhiên nghĩ đến, Lăng Kinh Hồng lúc vừa rồi có gọi to hợp hoan tán, mà lại hí thể hồng nhạt trên người nữ nhân này cùng lúc trước Ngân Huyết Địa Long Xà sắp chết phun ra đồng dạng! Khí thể hồng nhạt khẳng định có hiệu quả mê loạn thần trí, mới khiến cho nữ nhân này xuất hiện tình trạng này!

Từ trí nhớ của Huyền Minh Lão Quỷ, Lăng Thiên cũng biết về hợp hoan tán va cách giải độc.

Vừa rồi cũng không phải nàng tự cao tự đại, mà là nàng đã ý thức được mình trúng hợp hoan tán đôc, lại cộng thêm lần trước mới áp chế được xà độc, nàng sợ mình sẽ bị vật kỳ dâm khống chế tâm thần, lúc này mới vội vã bảo Lăng Thiên rời đi.

Càng là nữ nhân lãnh diễm, nếu là khởi xướng tình dục, so với người thường còn muốn nhiệt tình gấp trăm lần! Lăng Kinh Hồng giống như một xà nữ, ở trong lòng Lăng Thiên không ngừng vặn vẹo, tựa hồ hận không thể tan ra tiến vào thân thể của hắn, cùng hắn hợp làm một thể!

Lăng Thiên có thể hoàn toàn cảm nhận được bộ ngực sữa của nàng đè ép trên lồng ngực của mình, hai luồng cao phong bị chen chúc đến biến hình, mềm mại rồi lại không thiếu co dãn kinh người! Mà bụng của nàng cũng liên tục ma sát hạ thân của hắn, làm cho hắn kìm lòng không được có phản ứng!

Lăng Thiên cũng không muốn mơ hồ cùng nàng ở dưới tình dục chi phối phát sinh quan hệ thân mật nhất! Hắn cũng không ngờ dưới tình huống như vậy, lực lượng của Lăng Kinh Hồng cường đại đến kinh người, hắn quả thực là không có thể tránh ra!

Xuy lạp! Xuy lạp!

Lăng Kinh Hồng ngạnh sanh cởi sạch quần áo của hai người, muốn làm việc "cầm thú"!

Lăng Thiên kịp phản ứng, tâm niệm vừa động trong lúc đó, Toái tinh lập tức không có căn cứ hiển hiện, kỳ hàn khí trong nháy mắt bao phủ cả sơn động!

Bản thân hàn khí có hiệu quả thanh tâm, huống chi đây là Nhật Nguyệt Tiên Linh luyện chế mà thành tiên binh.

Theo nhiệt độ bỗng giảm xuống, ánh mắt của Lăng Kinh Hồng cũng hiện ra một tia thanh minh, nhưng rất nhanh lại bị xà độc cùng hợp hoan tán dược lực trong cơ thể ngạnh sanh áp chế xuống dưới!

Cơ thể Lăng Kinh Hồng không ngừng vặn vẹo trên cơ thể Lăng Thiên, như đang tìm kiếm cái gì.

Chỉ mất một lúc, như tìm được cái gì đó, Lăng Kinh Hồng phần mông hơi trùng xuống, miệng phát ra tiếng thở dài thoải mãn.

“Ân!”

Một dòng máu đỏ chảy ra, cáo biệt cuộc đời xử nữ của Lăng Kinh Hồng. Nó như một đóa mân côi giữa rừng.

Phá thân đối với võ giả mà nói chỉ như muỗi đốt, rất nhanh Lăng Kinh Hồng ở trên người Lăng Thiên vận động, trong hang động cũng vang lên những tiếng thở gấp, cảnh xuân bốn phía.

Thẳng đến hai tiếng sau, tiếng động cũng dừng lại.

Nhìn nhìn quần áo trên người rách nát, trên người còn hiện rõ vài vết móng tay, điều này chứng tỏ lúc vừa rồi Lăng Kinh Hồng điên cuồng đến mức độ nào. Lăng Thiên không khỏi lắc đầu liên tục, vội vàng từ trong giới chỉ lấy ra quần áo thay. Về phần đang ngủ Lăng Kinh Hồng, Lăng Thiên đảo mắt liếc qua, không khỏi khuôn mặt đỏ bừng.

Nàng cùng hắn đồng dạng, quần áo đã bị xé thành rách tung toé, hiện ra da thịt giống như ngà voi điêu khắc của nàng, bóng loáng như gấm, có địa phương còn hiện lên dấu vết bàn tay, còn có hương thơm làm cho người ta tâm kinh động phách, mê người cực kỳ!

Lăng Thiên từ trong giới chỉ lại lấy ra một bộ y phục, choàng ở trên người Lăng Kinh Hồng, miễn cho nhìn bộ dạng nàng một hồi sẽ làm cho người ta huyết mạch sôi trào, câu dẫn hắn làm chuyện xấu!

Hơn nửa canh giờ sau, Lăng Kinh Hồng lại lần nữa sâu kín tỉnh lại, mở hai mắt ra nhìn một chút, rồi lập tức đóng lại.

Mặc dù là bị xà độc cùng hợp hoan tán mê loạn tâm trí, nhưng cũng không có nghĩa là nàng sẽ không nhớ rõ chuyện đã xảy ra lúc trước! Nàng biết rõ là chính mình chủ động quấn lên Lăng Thiên, Lăng Thiên đã cố hết sức tránh thoát nhưng dưới sức lực của nàng hai người đã sớm thành chuyện tốt!

Đối với Lăng Thiên, Lăng Kinh Hồng rất là mâu thuẫn!

Lăng Thiên đành phải cho Thiết Giáp Cương Nha đi ra động phủ.
Lăng Thiên vào trong động phủ, Sau đó nhìn thấy Lăng Kinh Hồng đang thay quần áo nói.
“Kinh Hồng, thực xin lỗi, ta không nghĩ tới chuyện này biến thành như vậy!”
Lăng Thiên phi thường chân thành nói xin lỗi.
Lăng Kinh Hồng thay xong quần áo, mới nhàn nhạt nói.
“Ta cũng có không trách ngươi, nếu không phải nhờ ngươi thì ta chẳng sống tới bây giờ, mới lại mọi chuyện cũng là do ta gây ra.”

Lăng Thiên thấy Lăng Kinh Hồng nói thế cũng không giải thích thêm. Nhưng mà hắn cảm giác được mình và Lăng Kinh Hồng sinh ra ngăn cách vô hình, làm cho hắn không dám đi lên đùa giỡn khinh bạc nàng như lúc trước.

“Đi thôi, có lẽ chúng ta cũng nên rời đi.”

Lăng Thiên thấy không còn gì để nói thì nói sang chuyện khác.
Lúc này Lăng Kinh Hồng xoay người lại nhìn qua Lăng Thiên, đôi mắt dễ thương không hề chớp mắt nhìn vào Lăng Thiên nói:

“Rời khỏi tại đây, duyên phận của chúng ta dừng ở đây!”

Lăng Thiên chỉ cảm thấy trong lòng đau đớn, hắn cảm thấy nữ nhân này rất thiện biến, rõ ràng vì cứu nàng thì nàng động tâm với hắn, nhưng bây giờ khôi phục lực lượng thì trở nên cao cao tại thượng, chẳng thèm ngó tới hắn, làm cho hắn cực kỳ khó chịu, có một loại cảm giác bị lừa.

“Tốt!”

Lăng Thiên giả bộ như không sao cả, trên mặt hắn tươi cười gượng ép.

“Vậy đi thôi, ở đây lâu sẽ rất nguy hiểm!”

Lăng Kinh Hồng không có ngờ tới Lăng Thiên tiêu sái như thế, tâm hồn thiếu nữ của nàng hít thở không thông khó hiểu.

“Như vậy ah, nếu không ngươi rời đi trước đi, ta muốn ở chỗ này thêm vài ngày, ta cảm thấy được phong cảnh nơi này không tệ.”

Lăng Thiên nhìn chung quanh, giả bộ như thưởng thức cảnh đẹp.

Ai cũng nhìn ra được hắn đang tránh né.

Trong này trừ vách đá và vách đá thì có gì là phong cảnh?

Trong mắt của Lăng Kinh Hồng hiện ra thần thái phức tạp, ngay sau đó gật đầu nói:

“Tốt, ta đây đi trước.”

Dứt lời Lăng Kinh Hồng đi ra ngòi động.

Nhìn thấy thân ảnh của Lăng Kinh Hồng rời đi, gương mặt Lăng Thiên bắt đầu vặn vẹo, hai tay nắm chặt nhưng trong lòng đang cổ vũ chính mình.

“Lăng Kinh Hồng, một ngày nào đó ngươi sẽ hối hận vừa lựa chọn này.”

Lúc Lăng Kinh Hồng đi tới cửa động, nàng dừng bước lại thản nhiên nói:

“Nếu như ngươi thực yêu thích ta, vậy hãy dùng năng lực chứng minh đi, trong vòng năm năm ngươi có thể vượt qua ta, có lẽ... Ta sẽ thực cân nhắc ở cùng với ngươi.”

Dứt lời Lăng Kinh Hồng rời khỏi cửa động.

Lăng Thiên nhìn qua bóng lưng Lăng Kinh Hồng, hai tay nắm chặt môt chút.

Lúc này nghe được giọng của Lăng Kinh Hồng từ xa truyền vào.

“Lúc đó nhớ tới Thánh Mộ Sơn tìm ta!”

“Thánh Mộ Sơn sao? Ta sẽ đi!”

Lăng Thiên mắt hổ sáng ngời, phi thường tự tin lẩm bẩm.

Nghe Lăng Kinh Hồng nói thì hắn biết rõ Lăng Kinh Hồng cũng không phải có ý quên tất cả, có lẽ nàng cũng có khổ tâm của nàng, mà thực lực của hắn kém xa nàng, cho dù nàng chịu buông mặt mũi ở cùng chỗ với hắn, chỉ sợ thế lực sau lưng của nàng tuyệt đối không cho phép như vậy.

Trên vách đá dựng đứng, Lăng Kinh Hồng nhìn qua hướng động phủ, trong đôi mắt đẹp dịu dàng mang theo thần sắc không muốn, lẩm bẩm.

“Lăng Thiên, ta làm như vậy cũng vì tốt cho ngươi, nếu trong năm năm ngươi thật tới Thánh Mộ Sơn tìm ta, tu vi có thể đuổi tới kịp ta, bằng không thì ngươi chỉ chọc họa sát thân, cũng trong năm năm này ta sẽ cố gắng để mình thích ngươi, gặp lại, hy vọng ngươi có thể nhanh chóng tới Thánh Mộ Sơn tìm ta.”

Dứt lời thân ảnh Lăng Kinh Hồng rời đi.

Trong hang động, Lăng Thiên lấy một tấm bản đồ, đây là tấm bản đồ lấy từ giới chỉ của thủ lĩnh Mạc Lâm dong binh đoàn trước kia Lăng Thiên chưa kịp xem.

Phi tốc nhìn lướt qua, không có gì đặc biệt phát hiện, vừa mới chuẩn bị đem địa đồ khép lại, Lăng Thiên sững sờ, đem ngồi lật lên, một loạt chữ nhỏ xuất hiện tại Lăng Thiên trước mắt. “Một năm về sau, Thương Sơn chi đỉnh sẽ có dị bảo hiện thế, mời các lộ anh hùng tiến về cùng nhau đoạt bảo.”

“Đây là...” Lăng Thiên thật nhanh đem địa đồ lật lên, địa đồ tin tức trong nháy mắt bị Lăng Thiên phân tích thấu triệt, cái này địa đồ chính xác tới nói là một cái cục bộ đồ, đồ chính là theo một cái gọi sương lạnh trấn thành trấn, trên đường cách rất xa nhau, điểm cuối cùng thì là ở phía sau văn tự tự thuật bên trong nâng lên Thương Sơn.

“Dù sao nơi này cách Thương Sơn chi đỉnh còn có rất xa xôi khoảng cách, từ giờ trở đi, mỗi ngày ngoại trừ tu luyện bên ngoài, liền bắt đầu hướng Sương Hàn trấn phương hướng đi thôi. Nơi này tu luyện cũng kém không nhiều nên đã qua một đoạn thời gian.” Lăng Thiên quay đầu đối Thiết Giáp Cương Nha nói, rồi quay người rời đi.

Đăng bởi: