Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 23: Sáng Thế Chi Thần Câu Chuyện - Tạo Thế Giới


Truyện: Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 23: Sáng Thế Chi Thần Câu Chuyện - Tạo Thế Giới

"Nếu như đệ đã có cái kia cảm ứng, ta cũng không muốn giấu diếm nữa, như đệ đã biết võ hồn mà ta mang đến cho đệ được gọi là Sáng Thế Thời Không Bút nó là vật chứng nhận đệ đã đủ tư cách để nhận truyền thừa của ta, dù bây giờ nó còn yếu kém nhưng nếu như đệ đạt đến Tứ Hoàn Hồn Tông hoặc Ngũ Hoàn Hồn Vương, những đối thủ cùng cấp không thể là đối thủ của đệ, và điều đặc biệt là võ hồn này từ xưa đến nay chỉ xuất hiện hai lần, mà lần xuất hiện trước đó là rất lâu về trước có thể nói là khi cái tinh cầu này được hình thành, vì vậy có thể nói nó là độc nhất vô nhị đấy".

"Rất lâu về trước, ở một hành tinh xa xôi kia, nơi đó chỉ là một mảnh hoang sơ, cả không gian tối mù mịt, không có chút ánh sáng nào, lúc đó trên hành tinh ấy không có bất cứ sinh vật nào tồn tại, nhìn xung quanh khung cảnh ấy chỉ thấy một mảnh đất bao la hoàn toàn trống trải. Có một điều kì lạ là trong cái không gian trống trải ấy, phía xa xa kia lại có một dãy núi tồn tại, dãy núi đó hình dạng rất quái dị, đỉnh núi đâm thẳng tới trời, thân hình của nó như một cái hình chóp, xung quanh nó nhẵn bóng, điều đặc biệt là có đến bốn ngọn núi như thế, chúng chụm đầu lại với nhau, ở trung tâm bên dưới mặt đất bốn ngọn núi đó, một vật màu trắng phủ khắp mặt đất, trông rất mịn, điều đặc biệt là nó rất sạch sẽ, chúng tạo thành một hình dạng như cái tổ chim, ở giữa cái tổ ấy, một thân hình bé bé nhấp nhô, một đứa bé nhỏ nhắn đang nằm im trong đó, cậu bé lúc ấy khoảng 1 tuổi, xung quanh nó ánh sáng bảy sắc mập mờ làm xung quanh tối mịt cũng sáng lên rực rỡ, điều kì lạ là phía bên trái cậu bé thời gian cứ như ngừng, cảnh vật chuyển động rất chậm chạp giống như đứng im vậy, phía bên phải cũng không kém, bên phải nó cảnh vật như một mớ hỗn độn, không gian bị bóp méo lạ thường".

"Cậu bé đó một lúc sau liền tỉnh giấc ngủ, bất chợt điều khiển cơ thể lơ lửng bay lên không trung, nó nhìn cảnh vật xung quanh, nhìn thấy xung quanh hoang sơ và trống vắng và tối tâm ấy, vẻ mặt có chút buồn bực, trong vô thức hắn đưa tay phải hướng về phía trước, ánh sáng bảy sắc trước kia liền tập trung trước tay phải, đôi mắt cậu ấy chuyển dần sang màu đen và lóe lên, trên bầu trời và cả khung cảnh xung quanh, ánh sáng bắt đầu lấp lóe, muôn màu muôn vẻ cứ thế hiện lên, màu sắc cứ thế nhuộm lên khắp hành tinh, không chỉ có ánh sáng được tạo ra, trong những mãnh đất và không khí trong không gian kia, những vi khuẩn li ti cũng bắt đầu xuất hiện, sau khi những thứ ấy được tạo ra, cậu bé kia có vẻ như chưa được hài lòng, hai mắt lại sáng bừng lên lần nữa, nhưng lần này không chỉ màu mắt chuyển sang màu đen mà là một trắng một đen, trên đôi tay kia cậu bé nắm chặt lại đấm mạnh xuống mặt đất, mặt đất từ từ nứt ra, cả lục địa lúc này đều chấn động, sau khi đấm xuống nhìn lại cậu bé hình như có chút mệt mỏi, cậu bé vẫn cố gắng dồn một chiêu tiếp theo, ánh mắt lại sáng lần nữa nhưng lần này cả hai mắt đều màu trắng, không gian xung quanh cứ như tia chớp, thời gian chạy nhanh một cách kì quái. Sau khi thực hiện một loạt hành động, cậu bé cũng đã chìm vào giấc ngủ sâu, thân thể từ từ hạ xuống chỗ cậu bé ngủ lúc trước".

"Thời gian cũng thấm thoát thôi đưa, bốn trăm triệu năm cứ thế mà trôi qua, lúc này toàn tinh cầu đã thay đổi rất rõ rệt, lúc trước do sự chấn động của cậu bé kia gây ra, toàn đại lục đã trải qua một đợt kiến tạo lớn, trên mặt đất đã xuất hiện đồi núi, nguồn nước cũng đã được hình thành, đại dương và sông ngòi cũng đã lan rộng khắp nơi, nhưng trong cái thành công đó vẫn luôn kèm theo hiểm họa, những vi khuẩn kia sinh trưởng lại cực kì mạnh mẽ nhưng đa phần vi khuẩn có hại lại chiếm cao nên môi trường ngày càng bị hủy hoại, nhiều vi khuẩn độc hại lại được sinh ra, điều may mắn là trong tình trạng nguy hiểm ấy, nhận thức được hiểm họa tiềm tàng, cậu bé kia lại một lần nữa thức giấc, điều lạ là qua nhiều năm như vậy cậu bé bộ dạng lại như cậu bé 4 tuổi, trông cậu bé có phần lạnh lùng hơn, khi thấy tình trạng xung quanh như vậy, hắn đôi mắt có phần lo lắng, thở dài, tay phải kia giơ lên, một lần nữa cái ánh sáng kia lại tiến đến tay phải, kèm theo đó lại tiến tay trái, cả hai tay đồng loạt giơ đến phía trước, không gian và thời gian hòa trộn lại với nhau, một tia sáng nhỏ từ mi tâm bắn tới hai cái năng lực đang hòa trộn, tạo thành một vụ nổ khổng lồ, vụ nổ dần biến mất, xung quanh không khí trong lành trở lại, những vi khuẩn kia đã giảm rõ rệt, nhìn kĩ thì chỉ còn những vi khuẩn có lợi mà thôi, vừa thi triển vụ nổ ấy, không dừng lại ở đó, hắn nhanh chóng dùng tay phóng ra một luồn khí màu xanh lục nhạt, không khí xung quanh lại trong lành hơn nữa, nhưng thoáng chốc từ mặt đất đến đồi núi, từ đại dương đến bầu trời, từ chỗ rải luồng khí ấy, những mảnh băng nhỏ nhanh chóng đông kết, từ từ lan rộng, phút chốc đã lan rất nhanh, bao phủ cả tinh cầu".

Cậu bé kia vẻ mặt bất đất dĩ, có chút khổ não " Haizzz, lần sau phải cẩn thận chút mới được, không nên gấp gáp, lần này không biết ngủ bao lâu đây a".
Đăng bởi: