Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 24: Sáng Thế Chi Chi Thần Câu Chuyện - Kỷ Băng Hà


Hàng tỷ năm trôi qua, thời kì đóng băng cũng dần kết thúc, trên hành tinh bây giờ nước chiếm cứ một phần lớn, nhờ sự thanh lọc của "cậu bé" vào những tỉ năm trước, dưới nước những loài động vật li ti cũng dần xuất hiện. Cho đến khoảng bốn trăm sáu mươi lăm triệu năm về trước, thực vật dần xuất hiện và phát triển nhanh chóng, chúng từ dưới đáy biển sinh sôi nảy nở dần dần xâm chiếm mặt đất, thực vật ngày càng trở nên phong phú và đa dạng hơn, trên đất liền hay dưới đáy biển, thực vật dần thay đổi cấu tạo và thích nghi với môi trường, là sự tồn tại hữu ích trên hành tinh này.

Tuy nhiên, sự phát triển đó không kéo dài được bao lâu thì lại đứng trước đợt tuyệt chủng to lớn. Vào khoảng 500 triệu năm trước, nhiệt độ trên hành tinh này giảm xuống nhanh chóng, băng từ hai cực từ từ bao phủ khắp hành tinh. Chính vì vậy hàng loạt động thực vật trên hành tinh lâm vào tình trạng tuyệt chủng, chỉ riêng các loài sinh vật biển đã có đến 85% số loài bị xóa sổ. Do ảnh hưởng lớn của nó, nà nhân loại sau này đặt cho đợt đóng băng lần này là Kỷ Băng Hà.

Nhiều năm trôi qua, màu tuyết trắng vẫn cứ bao lấy tinh cầu này, nhận thấy mối đe dọa tìm tàng này có thể gây bất lợi cho hắn, "đứa trẻ " kia cuối cùng cũng chịu tỉnh giấc, ngọn núi mà hắn ở lúc trước cũng đã bị bao phủ đầy tuyết, xung quanh một mảng trắng xóa. Hắn cứ ung dung từ từ bay lên cao, hắn quan sát tỉ mỉ xung quanh, sau đó hắn thở dài một cái "Haizzz, vốn định thêm mấy nghìn năm nữa mới tỉnh giấc, không ngờ tình trạng này lại đến nhanh như vậy, lại còn kéo dài đến tận bây giờ, không biết cái vật kia có bị ảnh hưởng hay không, đành phải chờ thêm nhiều năm nữa mới dùng được a.

Vừa dứt lời, hắn từ trên cao chậm rãi giơ hai tay ra trước, thứ ánh sáng bảy sắc lúc này đã khác lúc trước, nó chuyển thành chín màu ánh sáng rực rỡ, nhìn cậu ấy trông trưởng thành hơn trước, hiện tại hắn giống như một thiếu niên mười tám tuổi vậy, hắn bây giờ anh tuấn hơn lúc trước rất nhiều, vẻ mặt cũng lạnh lùng cao ngạo hơn trước, trên người hắn đã xuất hiện một bộ y phục cổ trang, trông rất sắc sảo,che khắp cơ thể hắn chỉ để lộ phần ngực và bụng, sau lưng hắn xuất hiện một vòng quang luân, hai bên trái phải của cái vòng đó có hai lỗ trống, bên trong nó chứa hai viên tinh thể hình cầu một trắng một đen, những cái ánh sáng chín màu lúc trước kia đều từ đó mà có, những luồng ánh sáng kia theo hành động của hắn mà lay động, từ từ tập trung vào lòng bàn tay, sau đó đôi mắt cũng vì thế mà sáng lên, hắc bạch song nhãn lần nữa xuất hiện, nhưng hiện giờ hình như so với lúc trước có chút khác, hai luồng ánh sáng đó đi kèm ánh sáng màu bạc mập mờ, hắn giơ tay sang hai bên hai viên hình cầu tinh thể lẳng lặng bay đến nằm gọn trên tay, liền đẩy chúng về phía trước không xa lắm, liền đem những thứ ánh sáng chín màu nhập vào hai quả cầu.

Chín màu ánh sáng kia từ từ dung nhập vào hai tinh thể cầu, nó từ từ biến hóa, hai cái tinh thể kia ung dung hấp thu luồng năng lượng mà chúng mang lại, hai quả cầu bắt đầu hòa làm một tạo thành một cái cột ánh sáng rực rỡ, hắn lẩm nhẩm đọc thần chú "Vạn vật thế gian, lấy thời gian - không gian cùng sự sáng tạo làm gốc, hiệu lệnh cho tất cả sự sống trên hành tinh này nhanh chóng tiến hóa, dùng tất cả sức mạnh của ta ban cho sinh linh, dùng sinh mệnh của ta nuôi dưỡng tất cả sinh vật. Nhân danh ta - Sáng Thế Chi Thần, vạn vật mau chóng thi hành, nhận ban phúc mà thực hiện, tất cả theo đó nhanh chóng kiến tạo lại thế giới này.

Thần chú vừa dứt, không gian và thời gian liền trở nên hỗn loạn, những ngọn núi dòng sông, đại dương bỗng dưng chấn động không ngừng, mặt đất một lần nữa trải qua quá trình kiến tạo, theo đó thiên tai cũng theo đó mà hiện hữu khắp nơi, quá trình này kéo dài hàng nghìn năm, cho đến khi một vật xuất hiện đặt bước tiến cho sự tiến hóa vượt bậc sinh vật, đó là sự xuất hiện của loài lưỡng cư,....

Sau khi tập trung tất cả sinh mệnh cùng sức mạnh để tạo ra những loài sinh vật mới, Sáng Thế Chi Thần năng lực cạn kiệt, hắn dùng phần sức lực còn lại nhanh chóng tiến về Thiên Môn Sơn (ngọn núi lúc trước hắn ở, do hắn tự đặt tên), đến trước Thiên Môn Sơn hắn dừng lại, hắn quan sát xung quanh, nhìn thấy một nhóm cây cổ thụ thật lớn, hắn nhanh chóng tiến nơi ấy, xung quanh cảnh vật tĩnh mịch lạ thường, những cây cổ thụ xung quanh to lớn che phủ cả khu vực này, trung tâm vùng này ở phía cây cổ thụ to lớn nhất, có một thạch đài trông không lớn lắm, nhìn nó rất cũ kĩ nhưng lại hết sức vững chắc, dưới nền một hình trận pháp rất quái dị, quanh đó có chín thạch trụ nhỏ, trung tâm những thạch trụ đó có một lỗ trống, chính giữa pháp trận cũng có một thạch trụ, trên mặt thạch trụ đó cũng có lỗ trống nhưng nó có thêm một vết lỏm trông như hình cây bút.
Đăng bởi: