Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 28: Sáng Thế Chi Thần Câu Chuyện - Kẻ Thần Bí Ngoài Vũ Trụ



Hồn lực ngày càng phát huy được giá trị vô giá của chúng, tất cả sinh linh nhờ vào nó mà không ngừng tiến hóa, Sáng Thế Chi Thần phát hiện được lợi ích to lớn đó, hắn liền triệu tập hai đại cường giả lúc này và cũng là cánh tay đắc lực của hắn: Nhân Thần - người có sức mạnh to lớn nhất cũng là lãnh đạo của Nhân tộc và Long Thần - kẻ mang thể chất tối cao và quyền năng khống chế nguyên tố tối thượng cũng là lãnh đạo toàn bộ Hồn thú.

Ba người tranh luận ngày đêm và cùng nhau thống nhất đẩy mạnh và củng cố hồn lực. Họ quyết định tập trung phần lớn tài lực vật lực tạo thành một tổ chức nguyên cứu và đẩy mạnh gia tăng chất lượng hồn lực.

Lấy Nhân Thần cùng Long Thần làm chủ, càng ngày càng phát triển và đạt đến đỉnh cao, họ dần nghiên cứu ra cấp bậc hồn hoàn, hồn cốt, cấp bậc hồn lực của hồn sư,...Việc nghiên cứu ban đầu rất suôn sẻ mọi người đều đồng lòng với nhau cho đến khi các giả thuyết đối lập nhau xuất hiện mà phần lớn đều xuất phát từ hai phía nhân loại và hồn thú..

Nhân loại đưa ra ý kiến muốn thí nghiệm trên thi thể các hồn thú đã mất, họ lấy lí do cần nghiên cứu thêm về hồn hoàn và hồn cốt để ép buộc phía còn lại, còn bên phía hồn thú họ phản đối kịch liệt về việc đó, họ cho rằng ý kiến đó chạm đến tôn nghiêm của đồng loại đã khuất.

Mâu thuẫn cứ như thế mà dần dần xuất hiện nhiều hơn, cho đến khi sự kiện kia diễn ra, đó cũng là lúc viện nghiên cứu trở nên sụp đổ hoàn toàn. Khi đó, nhân loại trong việc nghiên cứu càng ngày càng trở nên điên cuồng và bất chấp mọi thủ đoạn, họ lén lút âm thầm bắt nhốt nhiều loại hồn thú để phục vụ cho thí nghiệm, sự việc này cũng dần dần bị điều tra ra. Đến ngày kia, hệ thống thí nghiệm này trở nên rối loạn do sự bạo động của những hồn thú bị bắt nhốt, cả viện nghiên cứu bỗng dưng nổ tung, vụ nổ đó cũng đã đưa nền văn minh rực rỡ nghìn năm tại đây trở bên hoang tàn. Cũng trong vụ nổ đó, tiểu hài tử mà Long Thần yêu thương nhất cũng đã ra đi mãi mãi.

Do sự mất mát đó, Long Thần trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết, hắn bất chấp hòa bình giữa nhân loại và hồn thú, bỏ qua khuyên can của Sáng Thế Chi Thần, Long Thần tụ hợp tất cả hồn thú phát động chiến tranh với nhân loại.

Trận chiến giữa hồn thú và nhân loại diễn ra rất ác liệt, Nhân Thần tìm mọi cách xoa dịu và trấn an Long Thần mối thù quá lớn nên hắn cũng không cách nào bình tĩnh lại được.

Trận chiến diễn ra rất lớn, những vụ nổ hồn lực phá hủy khắp nơi, ảnh hưởng ra  cả bên ngoài Địa Cầu.

Vào lúc đó, ở nơi xa xăm bên ngoài vũ trụ có thứ gì đó bị trận chiến này hấp dẫn,nó bùng phát năng lượng và phóng đến nơi đây với tốc độ cực nhanh.

Trận chiến kéo dài rất lâu, cho đến lúc trận chiến gần đi vào hồi kết, nguồn năng lượng ngoài vũ trụ đó đâm thẳng vào trung tâm trận chiến, nó phóng ra một luồng uy áp khiến Long Thần và Nhân Thần bị đánh bay qua hai phía.
Lúc hắn định ra tay với cả hai thì đằng xa vang lên giọng nói đầy uy nghiêm.

" Đã đến rồi, thì trực tiếp đến trước mặt ta mà khiêu chiến, còn ra tay với đám tiểu bối, ngươi không cần sĩ diện sao?"

Trong luồng năng lượng khổng lồ kia, bai bọc bởi màn hắc ám hủy diệt lấn áp cả thiên địa , trung tâm nguồn năng lượng đó từ từ xuất hiện một bóng dáng mờ, kẻ đó khoác trên mình một bộ hắc sắc y phục, mái tóc dài đen óng phủ cả bờ vai.

Tất cả mọi người khi nhìn thấy hắn đều không khỏi trợn mắt há mồm tỏ vẻ đầy kinh ngạc, tướng mạo của hắn và Sáng Thế Chi Thần giống nhau như đúc, nhìn như cả hai là một vậy.

Tuy nhiên, khi mọi người nhìn kĩ lại họ nhận ra có chút khác biệt. Trên người Sáng Thế Chi Thần, tỏa ra một loại bạch sắc quang mang rất ấm áp, tạo cho người khác có cảm giác thanh thản và dễ chịu. Ngược lại, kẻ hắc bào kia trên người tỏa ra một luồng hắc sắc quang mang khiến người khác cảm thấy sợ hãi, làm cho họ có cảm giác đau khổ vô cùng vô tận.

Kẻ hắc bào kia hướng Sáng Thế Chi Thần chậm rãi bay đến

"Biết ta tìm ngươi mà còn phát ra năng lượng lớn như vậy, ngươi đang cố ý thách thức ta sao?"

Nhìn vẻ mặt không hài lòng của hắn, Sáng Thế Chi Thần khó chịu đáp lại:

"Ngươi nhanh chóng rời khỏi đây đi, ta có sự nhẫn nại của ta, chuyện lúc trước ngươi làm ta cũng chưa có quên đâu, đừng để ta nổi điên vì ngươi".

Nghe Sáng Thế Chi Thần nói vậy, kẻ kia vẻ mặt biến đổi, cảm giác khó chịu làm hắn cáu gắt:

"Hừ, ngươi đây là hù dọ con nít sao, nếu ngươi có bản lĩnh đó thì đã giết ta từ trăm tỷ năm trước rồi, người đó cũng không vì việc đó mà chết!!!"
Đăng bởi: