Thiên Tôn Chi Thiên Kiếp

Chương 1: Thiên Thạch Bí Ẩn


Thiên Vũ đại lục rộng lớn mênh mông ngàn ngàn dặm, yêu thú hung nguy ngàn vạn lần, tộc nhân uy phong ngàn năm vững, chung quy một khắc đối thiên kiêu.

Đây là nơi võ giả có thể thỏa sức tung hoành ngang dọc, đại lục rộng lớn đến mức nhân loại và những tộc khác cũng không biết nơi đây rộng tới mức nào.

Họ chỉ biết nơi này có nhân tộc, yêu tộc, ma tộc, quỷ tộc và một số siêu cấp cổ tộc đang lánh đời.

Ở đại lục này, nhân loại lấy võ đạo làm căn cơ, thực lực vi tôn, nếu ngươi không có chút thực lực thì chỉ có thể làm con sâu cái kiến, mặc cho người khác dẫm đạp.

Cũng vì lấy nắm đấm làm vương đạo, cho nên đức tính cũng như nhân cách con người nơi đây rất tà ác. Nếu ai đó ra yêu cầu giết một người để đổi lấy một khỏa đan dược, cho dù không thù không oán với nhau thì vẫn có người sẵn sàng ra tay.

Trong đại lục đương nhiên có quy củ không cho giết người, nhưng luật sinh ra là để lách, cho nên cũng không khắc chế được bao nhiêu tên võ giả ngông cuồng.

Sở dĩ có nhiều võ giả không kính sợ luật lệ, là vì bọn hắn tin rằng chỉ cần bản thân có thực lực, cho dù là ông Trời cũng không dám làm gì mình!

Hơn nữa trong đại lục rộng lớn, sơn mạch chiếm đến sáu phần, giết người rồi chạy vào bên trong sơn mạch ẩn trốn. Cho dù là tuyệt đỉnh cường giả cũng đừng mơ mà tìm được bọn họ, chuyện này không khác nào mò kim dưới đáy biển.

Cho nên việc gì phải kính sợ quy củ, cái gì là quy củ? Thực lực chính là quy củ trong thế giới này!

Bởi vậy thường dân trong đại lục thường nói đùa với nhau rằng: “Sức mạnh mới là chân lý!”.

. . .

Nam Phong Thành, Thiên Cấm Sơn!

Thiên Cấm Sơn kéo dài hàng ức dặm, tổng cộng có sáu ngọn núi bao quanh, hùng vĩ bao la vô cùng. Đỉnh núi cao chọc trời xanh, lúc nào cũng bị bao phủ trong đám sương mù dày đặc, để cho nhân loại khó lòng tiến vào bên trong.

Sương mù kết hợp với rừng cây rậm rạp, cùng địa hình khó đoán đã biến nơi này thành một Mê Huyễn Trận vô cùng khổng lồ. Số người đi vào bên trong thám hiểm nhiều vô số kể, nhưng mười người đi vào thì chỉ có một hai người là rời khỏi được.

Tuy nhiên những người rời khỏi được thì tâm tình cũng không được bình thường, một năm sau liền lâm bệnh nặng rồi qua đời, cho dù là Thần Y cũng khó lòng mà cứu chữa.

Chính vì nguyên nhân đó mà nơi đây bị Tiên Đế hạ lệnh cấm không cho mọi người tiến vào, về sau nơi đây được gọi là Thiên Cấm Sơn!

Kể từ đó Thiên Cấm Sơn trở thành một vùng sơn lâm tràn đầy bí ẩn và mê hoặc, tuy hung nguy vạn phần nhưng hằng năm cũng có không ít gia tộc cho người lén vào bên trong thám hiểm, nhằm tìm kiếm linh dược trân quý, cho đến nay cũng chưa người nào có thể tiến vào bên trong quá một dặm.

Cho nên, bí ẩn bên trong Thiên Cấm Sơn trùng trùng điệp điệp, phàm là nhân loại thì khó lòng mà giải thích được.

. . .

Góc tây, ngoại biên sơn mạch Thiên Cấm Sơn, nơi đây hoang vu vắng vẻ vô cùng, xung quanh chưa từng xuất hiện vết tích của nhân loại tiến vào, để cho linh thú cùng dã thú mặc sức tung hoành.

Lúc này, phía trên bầu trời đột nhiên có một khối thiên thạch đang rơi xuống. Xung quanh khối thiên thạch bốc lên ngọn lửa màu đen kỳ dị, do trời đã tối nên khối thiên thạch này không nổi trội trước thiên địa, để cho rất ít người chú ý tới.

Mà nhìn hướng thiên thạch đang rơi, chính là hướng vào phía tây Thiên Cấm Sơn.

Ầm! Đùng!

- Grào grào. . .

- Ắc ắc ắc. . .

Trong thiên địa vang lên một tiếng va chạm nhức tai, làm vô số yêu thú bị kinh động, mãnh thú chạy tán loạn khắp nơi.

Chỉ thấy nơi bị thiên thạch kia rơi trúng đã tạo thành một cái hố sâu hai trăm thước, miệng hố rộng hơn trăm thước, xung quanh miệng hố vẫn còn bị ngọn lửa màu đen dị thường thiêu đốt.

Một số yêu thú phát hiện chấn động nên chạy lại, chúng đứng cách xa miệng hố hơn mười thước, sau đó cẩn thận đưa mắt nhìn vào trong dò xét.

Phát hiện bên trong chỉ là một khối đá, tuy có phần tò mò nhưng cảm thấy bên trong có một tia nguy hiểm nên chúng liền tản đi.

- Grào!!!
Bỗng nhiên có một con yêu thú gan dạ khác chạy tới, xung quanh thân yêu thú đang bốc lên ngọn lửa màu vàng. Nó cao ngạo không thèm quan tâm đến ngọn lửa màu đen, liền trực tiếp nhảy vào bên trong hố thiên thạch.

Xèo!

Một tiếng động lạ vang lên, chỉ thấy đầu yêu thú ngu ngốc kia không kịp rống liền bị ngọn lửa màu đen kỳ dị thiêu đốt đến xương cốt cũng không còn.

Những đầu yêu thú khác nhìn con yêu thú ngu ngốc kia làm gương, nên bọn chúng lập tức rời xa khối thiên thạch.

Đến nửa đêm, cuối cùng ngọn lửa màu đen kỳ dị kia cũng đã tắt hẳn, để cho màn đêm che phủ khắp sơn mạch, hàn khí cũng bắt đầu tràn tới khắp nơi, mọi thứ lại rơi vào yên lặng đến đáng sợ.

Rầm rầm rầm. . .

Trên bầu trời bắt đầu vang lên từng đợt sấm chớp, bầu trời tối sậm kèm theo vài đường lóe sáng chói rọi thiên khung, nhiệt độ trong không khí liền hạ xuống, đám mãnh thú cũng nhao nhao chạy đi tìm chỗ trú mưa.

Rào rào rào. . .

Từng hạt mưa nặng kịch rơi xuống bề mặt lá cây, theo từng phiến lá rơi xuống dưới đất tạo ra nhiều tiếng “bịch bịch”, lâu lâu cuồng phong thổi ngang mang theo khí tức lạnh buốt làm người ta phải rùng mình một cái.

Mọi chuyện vẫn tĩnh lặng như thế, ngày lại qua ngày, viên thiên thạch vẫn không có chút động tĩnh. Đám Linh Hầu cũng đua nhau trèo lên đó chơi đùa, về sau bọn chúng xem khối thiên thạch kia chỉ là một khối đá bình thường.

Bên ngoài sơn mạch, đã có không ít người chú ý tới khối thiên thạch mới vừa rơi xuống kia. Bên trong thiên thạch ẩn chứa rất nhiều tinh kim quý hiếm, dùng để chế tạo vũ khí là sắc bén vô cùng, cho dù là xương cốt của linh thú cũng không thể sánh bằng.

Chỉ có điều, thiên thạch kia lại rơi đúng vào Thiên Cấm Sơn, để cho mọi người chùn bước, không muốn tiến tới nhặt lấy khối thiên thạch kia.

- Đáng tiếc, nếu nó mà rơi bên ngoài Thiên Cấm Sơn, ta nhất định sẽ cho người đi tới đó lấy về, ài!

Trong một toàn phủ điện, một lão nhân hơn tám mươi đang nhìn về phía tây Thiên Cấm Sơn mà thở dài, trong lòng tràn đầy tiếc nuối.

Thời gian thấm thót thoi đưa, thoáng cái mà một tháng đã trôi qua trong tĩnh lặng, phía trên thiên thạch cũng đã bị một lớp cây cỏ bao phủ.

Xẹt xẹt!

Lúc này trên bầu trời không chút gợn mây, bỗng nhiên lại xuất hiện vài đường lôi điện, để cho những người khác phải chú ý tới dị tượng này.

Oành!

Một tiếng nổ lớn lại vang lên, lôi điện kia vậy mà trực tiếp đánh xuống khối thiên thạch bí ẩn, bất quá thiên thạch cũng không có bị vỡ nát.

Đám yêu thú sợ tới vỡ mật, lập tức không còn con nào dám ở lại chỗ này, một mực chạy ra thật xa. Thiên lôi này không phải thứ bọn chúng có thể chịu được, chỉ cần một tia cũng dư sức biến bọn chúng thành một nhúm tro tàn.

Oành oành oành...

Một tia lôi điện không thể làm gì khối thiên thạch, trên bầu trời lại mang tới hàng trăm tia lôi điện cùng lúc đánh xuống, làm hủy hoại cả một vùng sơn mạch rộng lớn.

Không quá một canh giờ sau, bề mặt thiên thạch liền xuất hiện nhiều vết nứt đang lan rộng.

Răn rắc, răn rắc...

Oành!

Cuối cùng, khối thiên thạch bị nổ thành hai mảnh, đất đá bay tứ tung, bụi mù bao phủ khắp nơi.

Không quá năm phút sau, khi cát bụi đã tiêu tán, bên trong đống đất cát ló ra một cổ thi thể tóc bạc tinh kim, thân mặc bạch bào pháp y đang bị che lấp bên dưới.

Mãnh thú: là thú bình thường như hổ, sư tử,...

Edit: Nguyễn Hoàng Ngọc Vy

Đăng bởi: