Giải mã hạnh phúc

Chương 4: Giải mã hạnh phúc Chương 4


“ em muốn ăn gì ?”
Đó là câu hỏi đầu tiên mà anh hỏi cô lúc này, mặt cô có chút do dự , tay lật cuốn thực đơn màu xanh trên bàn “ ừm .. cho em một phần hủ tiếu xào kiểu Thái và một cốc trà nhe..” chần chờ một lát cô mới đưa mắt nhìn anh “ còn anh ?”
“ Giống vậy đi..” anh liền không chút chần chờ trả lời cô sau đó liền nói lại với người phục vụ, Quỳnh Nhi cảm thấy hơi bất ngờ, lại nghĩ chắc đây là lần đầu tiên anh đến đây nên không biết nhiều món ăn , chuyện gọi cùng món với cô cũng là lẽ tự nhiên.
Sau khi đợi người phục vụ mang nước uống đặt lên bàn , Quỳnh Nhi liền nói cảm ơn với anh ta sau đó quay lại nhìn người đàn ông trước mặt , vẻ mặt có phần quan trọng “ ừm ..chuyện chiếc xe ..anh đã sửa xong chưa, hết bao nhiêu tiền xin anh hãy cho em biết em sẽ gửi lại”
Nghe cô hỏi vậy , anh không trả lời liền mà chỉ nâng ly trà màu cam trên bàn uống một ít sau đó mới từ tốn đáp “ em Tên gì ?”
“ hả ?” Quỳnh Nhi có chút bất ngờ khi nghe anh hỏi vậy, nhưng rất nhanh liền mỉm cười “ dạ em Tên là Quỳnh Nhi ..còn anh?”
Nghĩ cũng đúng ngày hôm ấy sau khi hai người gặp nhau rồi đến lúc từ biệt cũng hơn một tiếng đồng hồ mà đến cả Tên của anh là gì cô vẫn chưa biết , hôm nay nghe anh hỏi vậy Quỳnh Nhi chợt nhận ra bản thân đã có chút thiếu sót.
“ anh tên Thắng..” anh nhìn cô trả lời bằng một giọng khá nhẹ nhàng
“Ừm..” Quỳnh Nhi gật gật đầu sau đó lại nhớ hình như anh vẫn chưa trả lời câu hỏi lúc nãy của cô liền ngập ngừng “ vậy..vậy chuyện lúc nãy”
Chắc có lẽ vì nghe cô cứ nhắc đến chuyện này hoài nên anh có vẻ không vui nhíu mày nhìn cô “ chuyện chiếc xe sao ?” thấy cô gật đầu nhanh chóng , anh lại tiếp “ vậy em định trả thế nào ?”
Quỳnh Nhi ngây thơ lại không hiểu ý tứ lời nói anh “ thì xe anh sửa bao nhiêu em sẽ trả lại cho anh”
“ Mười nghìn” anh nhìn cô thẳng thắn đáp “ sao..sao nhiều vậy ?” Nghe anh nói Quỳnh Nhi không khỏi bất ngờ , vẻ mặt bối rối xen lẫn lo lắng cắn cắn môi nhìn anh.
Thấy vậy anh liền khẽ cười , anh mắt lộ vẻ thú vị nhìn cô “ anh chỉ nói đùa thôi, chuyện đó em không cần lo”
“ Hả..vậy mà làm em ..” vừa định nói vế sau chợt thấy nụ cười trên môi anh , Quỳnh Nhi liền cúi đầu thì thầm “ vậy rốt cuộc anh muốn thế nào xin anh cứ nói”
“ em nghĩ anh muốn thế nào ?” Anh nhìn cô ánh mắt cũng có ý cười mở miệng hỏi lại
Nghe vậy Quỳnh Nhi liền lắc đầu trả lời “ em không biết”
Nghe cô trả lời thật thà đến vậy anh liền nhổm người , gần cô một chút khẽ nói “ làm bạn gái anh thì thế nào ?”
Hai mắt cô mở to hơn thì nghe anh nói vậy, thật không ngờ anh lại mở miệng hỏi câu này, huống hồ anh vẫn chưa hỏi cô đã có bạn trai hay chưa mà đã nói vậy, có lẽ nào cái sự ế ẩm của cô nhìn bề ngoài là liền biết được hay sao.
Lúc này trong đầu óc cô toàn là những suy nghĩ vớ vẫn , chợt nhận ra anh vẫn nhìn cô chằm chằm , hai má Quỳnh Nhi liền ửng hồng “ chúng ta ..chúng ta chỉ mới quen biết nhau , như vậy xem ra hình như không được tốt lắm”
“ ừm..anh cũng không nghĩ là em đồng ý, thật ra đây là lần đầu tiên anh muốn kết giao bạn gái , nếu em vẫn chưa có bạn trai thì chúng ta hãy thử tìm hiểu , em thấy thế nào?”
Ý anh như vậy đã quá rõ ràng, nhưng sao cô lại có cảm giác không giống như thật thế này..mà lúc nãy anh vừa nói cái gì, “ đây là lần đầu tiên anh kết giao bạn gái” không phải chứ , một người đẹp trai như anh mà lại chưa từng có bạn gái sao, chuyện này có tin được không đây, đưa cặp mắt khó tin nhìn anh , đánh giá một lần nữa, bây giờ Quỳnh Nhi lại cảm thấy có gì đó không đúng, sao một người hoàn hảo như anh lại để ý đến cô chứ , vì cô lúc nào cũng cảm thấy bản thân không được đẹp, không được cao , mặt lại còn nổi lốm đốm mụn, đánh giá từ trên xuống dưới, cô chỉ chấm được năm mươi điểm cho bản thân mình, nhưng anh lại nói có ý muốn bọn họ tìm hiểu nhau sao, chuyện này thật khó tin mà.

Đăng bởi: