Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 32: Vận Mệnh Chi Thần



Sáng Thế Chi Thần vừa dứt lời, Hồng Miêu than thở nói:

"Thì ra Thượng Tam Tông ra đời vào lúc đó, huynh cũng bị cái việc kia mà tổn hao bản nguyên, nhưng theo ta thấy sự việc đó không trầm trọng đến nỗi huynh lưu lạc đến đây".

Sáng Thế Chi Thần vẻ mặt rầu rĩ, buồn rầu nói:

" Đáng lẽ không nghiêm trọng đến vậy, nhưng lúc đó có một việc ta không nở nên dùng nguồn sức mạnh bản nguyên còn lại giúp chúng, còn lưu lạc đến đây là do ta muốn tìm người truyền thừa mà thôi, nếu ở đây không có ta cũng sẽ đến đến nơi khác thôi, nhưng cái kia vận mệnh vẫn còn niệm tình xưa, lại an bài cho ta tìm được Hạo Thần. Hắc hắc!"

Hồng Miêu nghe không hiểu, hỏi lại:

"Vận mệnh? Tình nghĩa? Huynh càng nói ta càng không hiểu, huynh càng nói vậy ta càng cảm thấy huynh càng không tầm thường a, không lẽ huynh có quen biết với vị đại năng nào dính dáng đến vận mệnh đó?"

Sáng Thế Chi Thần nhếch miệng cười:

"Chỉ có huynh là hiểu ta thôi, vận mệnh gì đó thì ta đúng thật là không liên quan, nhưng cái kẻ thao túng vận mệnh lại có quen biết với ta, hắn còn rất bá đạo đó".

"Bá đạo sao, hắn có bá đạo như huynh không"

"Nếu như lúc ta còn ở trạng thái đỉnh cao, thì hắn không là gì, nhưng hiện tại nếu đem ra so sánh, ta lại không sánh được một phần của hắn, đó là hiện tại vận mệnh của ta là do hắn nắm giữ".

Sáng Thế Chi Thần bỗng nhiên không nói gì, vẻ mặt suy tư, ánh mắt hắn tràn đầy cảm xúc, cho đến một lát sau, lại nói tiếp:

"Hắn cũng giống như là, cũng là một vị thần, hắn thần vị gọi là Vận Mệnh Chi Thần, tại thần giới hắn không có bất ràng buộc nào, cũng vì vậy thần vị của hắn không thể được phân loại vào các cấp bậc thần chi(tóm lại là hắn không phải thần vương, nhất cấp thần hay bất kì cấp nào khác), thần vị của hắn là một tồn tại đặc biệt có thể xem là độc nhất bởi vì trong tất cả thần giới thì chỉ có thần vị của hắn mới có quyền thay đổi vận mệnh, hắn tuy sở hữu thần vị vận mệnh nhưng hắn không thể thay đổi vận mệnh của chính mình, nhưng hắn có thể thay đổi vận mệnh của kẻ khác".

Hồng Miêu há hốc mồm kinh ngạc, la lớn:

"Như vậy cũng quá bá đạo rồi đi, nếu ai chống đối hắn chắc kết cục cũng không tốt đẹp gì".

Sáng Thế Chi Thần đưa tay lên miệng, khẽ nói:

"Nhỏ thôi, có vẻ tiểu tử nhà chúng ta đang lĩnh ngộ điều gì đó, không nên làm phiền hắn".
Hồng Miêu thấy vậy, khẻ giọng nói:

"Tên Vận Mệnh Chi Thần gì đó, thật bá đạo quá đi".

Sáng Thế Chi Thần nhìn Hồng Miêu ngạc nhiên như vậy,cười nói:

"Nói vậy chứ không phải hắn muốn làm gì thì làm đâu, muốn thay đổi vận mệnh của một người, thì cần dựa vào nhiều yếu tố lắm, nếu hắn muốn sửa đổi thì hắn phải tính toán về nhân quả của người đó nữa, nếu hắn cưỡng éo sửa đổi thì hắn cũng bị ảnh hưởng một phần nhất định. Nhưng việc gì cũng có ngoại lệ, nhiều người cũng chịu không ít thiệt thòi khi đắt tội với hắn".

Nghe vậy, vẻ mặt Hồng Miêu còn tỏ ra ngạc nhiên hơn:

"Vậy thì cũng đúng bá quá đi, nhưng hắn lợi hại vậy thì không có cách gì khắc chế hắn sao".

Sáng Thế Chi Thần thản nhiên nói:

"Huynh yên tâm đi, việc gì cũng có cách khắc phục, nếu như có người chưởng khống vận mệnh thì sẽ có người không bị khống chế bởi vận mệnh,  những người như vậy được gọi là Vô Mệnh Giả. Nếu như hắn dùng vận mệnh để đảo lộn nhân quả tuần hoàn, thì những Vô Mệnh Giả kia sẽ trừng phạt hắn".

Hồng Miêu suy tư một hồi, ánh mắt lóe lên, hắn liền nói với Sáng Thế Chi Thần:

"Vô Mệnh Giả thì ta cũng có nghe qua, tại nơi của ta lúc trước cũng có vài người được gọi là Vô Mệnh Giả".

Sáng Thế Chi Thần nghe Hồng Miêu nói vậy, liền lắc đầu:

"Như ta được biết, với nơi xuất thân của huynh thì lại khác hẳn chỗ bọn ta. Vô Mệnh Giả mà ta nói khác hẳn với Vô Mệnh Giả ở chỗ huynh, Vô Mệnh Giả ở nơi của huynh chắc là loại không bị vận mệnh khống chế nhưng có một khuyết điểm chính là kẻ đó lại bị vận mệnh của những người xung quanh ảnh hưởng. Vận Mệnh Giả chân chính chẳng những không bị người khác ảnh hưởng mà còn có thể bảo hộ họ khỏi sự quản chế của vận mệnh nữa đấy. Theo như ta nhớ thì Vô Mệnh Giả chân chính từ khi hư vô hình thành, thiên địa được lập, chỉ xuất hiện đúng mười người".

Hồng Miêu ngạc nhiên hỏi:

"Từ đó đến giờ mà chỉ có mười người sao, như vậy cũng quá ít đi, huynh có nhớ nhầm không đấy".

Sáng Thế Chi Thần lắc đầu, vẻ mặt hắn hiện lên ánh mắt kiên định, tỏ ra ý nói rất chắc chắn:

"Không thể nhầm được đâu, ta lại chắc chắc là đằng khác, bởi vì nếu như một Vô Mệnh Giả khi vừa ra đời, tên của hắn sẽ xuất hiện ngay trên Vô Mệnh Bảng mà Vô Mệnh Bảng lại nằm trong không gian Vô Mệnh Giới. Vô Mệnh Giả tuy rất ít nhưng bọn hắn nếu như xuất hiện sẽ đẩy lùi một đại tai kiếp nào đó hoặc sẽ đem thế giới này đến một tầm cao mới, chính vì vậy bọn họ xuất hiện cũng là một điềm báo tốt nhất dự báo về một đại tai kiếp".
Đăng bởi: