Giải mã hạnh phúc

Chương 6: Giải mã hạnh phúc Chương 6


Bàn của hai người ngồi nằm cạnh tấm cửa kính nhìn ra bên ngoài, ở góc độ này có thể nhìn ra khung cảnh nhộn nhịp , dòng xe đông đúc , lại còn có cả những ánh sáng lấp lánh trên bầu trời đêm của thành phố..thật đúng là rất lãng mạn .
Lúc người phụ vụ mang thực đơn ra, thật lòng Quỳnh Nhi đã chẳng biết gọi món gì khi nhìn vào cuốn sổ đó, bởi vì trong toàn là những món mà cô chưa từng ăn qua, lại nhìn qua bảng giá bên cạnh, trời ạ sao lại đắt đến vậy chứ..
Đang chần chừ thì nghe giọng anh hỏi “ em muốn ăn món nào..ở đây nổi tiếng về các món bò, nếu em không thích bò thì cũng có các loại thịt khác”
Nghe anh nói vậy Quỳnh Nhi liền nhìn anh “ thật ra em chưa bao giờ ăn những món này nên cũng không biết nên chọn loại nào hay là anh gọi món nào thì em sẽ chọn giống như vậy ..có được không ?”
Vừa nói xong liền thấy anh nhìn cô gật đầu “ ừm ..nhưng anh sẽ chọn món bò sốt rượu vang, món này sẽ có chút rượu trong đó, em có thể ăn được không ?”
Quỳnh Nhi liền lắc đầu “ dạ không sao, nếu chỉ cho vào một ít thì em ăn được”
“Ừm..” sau đó anh gọi hai phần bò, thêm một ly rượu đỏ cho anh, còn cô thì một ly nước cam với mật ong..
Sau khi người phục vụ rời đi , anh liền nhìn cô từ tốn nói “cho anh xin lỗi vì đã không nói với em là sẽ đưa em tới đây”
Nghe vậy Quỳnh Nhi vội lắc đầu “ không sao đâu ạ..chỉ tại từ trước giờ em chưa bao giờ đến những nơi thế này nên có chút không kịp thích ứng”
“ ừm..vậy hôm nay em hãy dùng thử món ăn nơi này nếu em thích sau này chúng ta sẽ thường xuyên đến đây” anh nhìn cô mỉm cười nói
Nghe vậy Quỳnh Nhi liền nghĩ thầm ..thường xuyên sao, vậy giữa hai người chắc sẽ có thể đi xa hơn một chút nữa sao.
“ ừm..mà anh rất thường đến đây sao ?” Quỳnh Nhi có chút thắc mắc về chuyện này nên liền mở miệng hỏi
Thấy anh không cần suy nghĩ hay chần chờ nhìn cô “ ừm, khi vừa tới tiểu bang này anh cũng không biết nhiều chỗ để đi, lại thấy nơi đây không gian khá tốt , món ăn cũng rất hợp khẩu vị nên đã thích và cũng thường đến đây”
“ à..thì ra là vậy” ngưng một chút Quỳnh Nhi liền nhìn anh, thật ra đối với người đàn ông này cô có khá nhiều thắc mắc nên rất muốn tìm hiểu lại sợ anh sẽ cho cô là người nhiều chuyện nên có chút chần chờ.
Dường như nhận thấy điều đó từ cô nên anh khẽ nói “ em muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi, anh không ngại đâu”
Nghe vậy cô liền cúi đầu mắc cỡ “ thật ra em thấy anh có vẻ không giống người Việt lắm..”
Nói đến đó giọng cô càng nhỏ dần khiến anh không thể nghe rõ được hết những từ phía sau nhưng phần nào cũng đoán được suy nghĩ của cô, thật ra lúc đầu cô cũng không để ý lắm nhưng hôm trước khi ngồi đối diện với anh cô thấy mắt anh có màu xanh nhạt nên đoán là có thể anh không hẳn là người Việt giống cô.
“ ừm..thật ra ba anh là người Anh lai Hoa còn Mẹ anh là người Việt nên trong người anh có cả ba dòng máu” Anh nhìn cô chậm rãi trả lời, Quỳnh Nhi liền có chút ngạc nhiên , thầm nghĩ chả trách sao anh lại có nhiều nét đẹp đến vậy thì ra anh là con lai.
“ ồ..thì ra là vậy, mà cho em xin lỗi vì đã hỏi những chuyện như vậy chỉ tại em cảm thấy có chút thắc mắc vì nhìn anh rất đẹp”
Lời vừa nói ra Quỳnh Nhi liền trợn mắt , biết là mình đã nói lỡ lời nhưng cũng là lời thật lòng của cô , Quỳnh Nhi liền không biết làm sao liền cắn cắn môi cúi đầu không dám nói tiếp, thấy biểu cảm đó của cô anh liền mỉm cười vì không ngờ cô lại đáng yêu như vậy, lời thật lòng nào cũng dám nói với anh nên liền suy nghĩ chọc ghẹo cô một chút .
“ nhìn anh rất đẹp sao ?” anh đưa mắt nhìn cô chằm chằm, trong ánh mắt mắt còn chứa ý cười chọc ghẹo của anh.
Nghe anh hỏi câu đó Quỳnh Nhi liền ngẩng đầu ngại ngùng vì không biết phải trả lời sao bây giờ ,vừa lúc đó người phục vụ cũng mang thức ăn ra , đó là hai phần bò sốt vang mà anh đã gọi , Quỳnh Nhi liền thở nhẹ một hơi , thật là may mắn không ngờ lại đúng lúc cứu cô khỏi tình huống ngại ngùng như vậy.
Thấy cô thở phào , anh lại mỉm cười , cô gái trước mặt anh đây đúng là vô cùng thú vị, lại thẳng thắn như vậy, từ trước giờ anh chỉ lo học , không hề có ý kết giao với bất cứ cô gái nào, cho đến bây giờ đã gần ba mươi mà cũng chưa có bạn gái, hôm đó tình cờ gặp cô trên đường , lúc đầu cũng chỉ định sẽ để cô đi, thật ra đối với anh những loại va chạm như vậy cũng không cần phải làm phiền phức nhưng lại không hiểu sao chỉ vừa thấy cô anh đã có chút yêu thích , thế là anh đã không ngần ngại theo đuổi cô gái này nhưng anh cũng chỉ là người mới tập tành yêu nên vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm , bây giờ lại thấy nhiều điểm đáng yêu của cô lộ ra thật khiến cho anh càng thêm yêu thích.
Quỳnh Nhi liền giả vờ đánh trống lãng , xem như chưa nói gì cũng giống như chưa nghe anh hỏi gì “ món này nhìn đẹp mắt quá ,chắc rất ngon nhỉ ?”
Như hiểu ý của cô anh cũng không làm khó mà chỉ mỉm cười “ em ăn thử đi , có thể em sẽ thích”
Quỳnh Nhi liền ừm một tiếng nhưng cách ăn thế nào cô cũng không biết, thấy trên bàn có một chiếc dao và nĩa, nhớ lại lúc trước có lần cô cũng từng đi ăn nhà hàng Mỹ với em họ mình nhưng lúc đó cô lại không ăn món bò mà chỉ gọi một đĩa mì xào nên bây giờ phải dùng những dụng cụ này như thế nào , thật lòng cô cũng không biết.
Thấy cô có vẻ chần chờ , anh liền chậm rãi cầm lấy đĩa thức ăn của cô đặt trước mặt mình sau đó một tay cầm cái nĩa giữ lại miếng thịt , một tay cầm con dao cắt ra thành từng miếng vừa ăn, sau đó từ tốn cầm đĩa thức ăn đưa lại cho cô .
Lúc này Quỳnh Nhi mới hiểu ý tứ của anh , sau đó cô liền nói cảm ơn nhưng không vội ăn liền mà chờ anh cũng cầm nĩa và dao cắt phần thịt trong dĩa của anh xong rồi hai người cũng thưởng thức.
Đúng là anh nói không sai món này thật sự rất ngon, Quỳnh Nhi không biết là loại thịt bò gì nhưng ăn vào rất mềm, lại cộng thêm phần nước sốt thơm ngon nên mùi vị của món này không chê vào đâu được.





Đăng bởi: