Giải mã hạnh phúc

Chương 11: Giải mã hạnh phúc Chương 11


Thế là sau khi hai người cùng nhau đi mua ít thực phẩm, bây giờ cô và anh đang đứng trước toà nhà nơi anh ở, ngước mắt nhìn từ dưới lên ,nơi này chẳng khác nào một khách sạn năm sao cả, Quỳnh Nhi thầm nghĩ , đây mà là chung cư sao, có phải anh đã quên không thêm vào hai chữ cao cấp rồi chăng..
“ anh ở tầng mấy vậy” đứng trong thang máy Quỳnh Nhi ngước mắt nhìn anh hỏi, ngay cả thang máy cũng rất đẹp ,sạch sẽ và rộng lớn thế này.
“ tầng cao nhất..” anh đang nhìn số thứ tự tăng dần trước mắt, nghe cô hỏi anh liền quay sang trả lời , ánh mắt lại có chút dịu dàng như thế.
Thấy vậy Quỳnh Nhi vội cúi đầu, thật không ngờ đến bây giờ cô vẫn không thể làm quen với hành động đó của anh, vì mỗi lần anh nhìn cô như vậy, anh thật sự thật sự vô cùng đẹp trai , đẹp đến nỗi khiến cô như ngừng thở , nên cô liền giả vờ hỏi qua chuyện khác “ ừm không phải nói là hôm nay sẽ để em đãi anh một bữa sao, thế mà lúc nãy đi mua thực phẩm anh lại còn trả tiền cho em là sao”
Nghĩ đến lúc nãy khi ở trong siêu thị, lúc lại đứng tính tiền , anh liền không nói hai lời , cầm thẻ thanh toán cho cô, nhanh đến nỗi cô còn chưa kịp phản ứng thì anh đã ký tên mất rồi, nghĩ lại chuyện này , cô liền phùng má trách vấn anh.
Thấy cô tỏ vẻ đáng yêu như vậy, anh liền nghiêng người gần cô một chút rồi cúi đầu thì thầm bên tai cô “ đừng tính toán với anh như vậy, nếu em còn đối với anh thế nữa thì anh sẽ nghĩ ra biện pháp trừng phạt em đó”
Nghe anh nói vậy Quỳnh Nhi liền trợn mắt nhìn anh, không ngờ một người đàn ông có vẻ ngoài lịch thiệp , ưu tú như thế này mà lại có thể nói ra những lời mang tính chọc ghẹo như thế , tuy nghĩ vậy nhưng Quỳnh Nhi cũng có chút sợ , liền đưa mắt nhìn anh “ nhưng em chỉ nói sự thật mà , đây đâu phải là tính toán chứ”
Khi vừa nói xong câu này anh liền nhanh như chớp đẩy cô về vách tường chỉ bằng phần ngực trước của anh vì lúc này hai tay anh đã bận cầm hai giỏ thức ăn rồi, Quỳnh Nhi không ngờ anh lại có khí thế bức người như thế này, liền cúi đầu bối rối lắp bắp hỏi “ anh..anh làm gì vậy ?”
“ trừng phạt em, không phải anh đã có nói trước rồi sao” anh chỉ trả lời cô ngắn gọn như vậy mà không nói mình sẽ làm gì, chỉ là khi vừa nói xong anh cố ý cúi đầu thật thấp, mặt đối mặt với cô , lúc này hơi thở của hai người dường như sắp hợp thành một , Quỳnh Nhi cảm giác như bản thân không thể thở nỗi nữa, vội xoay đầu qua hướng khác , hơi thở có chút nhanh “ em..em xin lỗi , lần sau em sẽ không nói vậy nữa, anh hãy rộng lượng bỏ qua cho em nhe”
Nghe cô nói vậy anh liền mỉm cười , nhìn chằm chằm vào phần gò má đã ửng hồng của cô sau đó liền cúi đầu đặt môi lên đó hôn nhẹ một cái , hai mắt Quỳnh Nhi bỗng mở to hơn , không tin nổi là anh lại hôn cô ở nơi này , vì không nhìn cũng biết rõ nơi này đầy Camera ghi hình , thế mà anh lại , anh lại làm như vậy với cô.
Sau đó chỉ nghe anh thì thầm bên tai một câu “ cái này chỉ là một sự trừng phạt nhỏ , nếu có lần sau anh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho em như vậy đâu”
Nói xong anh liền tỏ vẻ đứng đắn, cách xa cô một chút , thái độ hết sức bình thường nhìn cô, Quỳnh Nhi cảm thấy bản thân chắc chắn đã bị người đàn này thu gọn mất rồi, đến nỗi ngay cả phản ứng tức giận cô một chút cũng không có, trái lại ánh mắt chỉ nhìn anh lo lắng nói “ nơi này có camera đó, anh không sợ sẽ bị người khác thấy sao”
Anh liền mỉm cười từ tốn đáp “ chỉ một nụ hôn sẽ không có ai quan tâm đâu”
“ nhưng em quan tâm..” chỉ vừa nói đến đó Quỳnh Nhi liền im bặt không dám nói nữa, vì sợ là bản thân sẽ lại lỡ lời như những lần trước nữa thì lại rất mất mặt .
Sau đó chỉ nghe tiếng cười trầm thấp của anh vang “ đi thôi em , đến rồi..”



Đăng bởi: