Giải mã hạnh phúc

Chương 12: Giải mã hạnh phúc Chương 12


Vừa bước ra khỏi thang máy, Quỳnh Nhi liền thấy cửa vào căn hộ của anh, hỏi ra mới biết thì ra nơi này mỗi tầng chỉ có một căn hộ , vì là chung cư cao cấp nên người ở đây họ cũng không thích ồn ào, thiết kế như vậy cũng sẽ thu hút không ít người đến đây thuê.
Khi đến cửa , Quỳnh Nhi nghĩ là anh sẽ đưa giỏ thức ăn cho cô cầm rồi sau đó sẽ lấy chìa khoá mở cửa nhưng anh lại dùng một tay cầm hết hai chiếc túi khá to, sau đó anh dùng ngón tay cái đặt lên phần thiết kế mở bằng dấu vân tay nằm dưới dãy số mã khoá, ngay lập tức cô nghe tiếng “ ting” một cái cánh cửa liền mở ra, thì ra cánh cửa này không phải mở bằng chìa khoá, vì đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy cách mở cửa như vậy nên có chút bất ngờ, hai mắt tỏ vẻ hiếu kỳ nhìn anh, thấy vậy anh liền mỉm cười nhìn cô “ cánh cửa này có ba cách để mở, mật mã, vân tay và chìa khoá..vì anh cảm thấy vân tay là đơn giản nhất nên hay dùng nó để mở, còn mật mã và chìa khoá chỉ là để dự phòng”
Nghe anh nói vậy Quỳnh Nhi bỗng giật mình, thầm nghĩ sao anh lại hiểu ý cô đến vậy mặc dù cô vẫn chưa mở miệng hỏi nhưng anh đã trả lời hết rồi
“ em chỉ là có chút hiếu kỳ thôi vì trước giờ em chưa thấy cách mở như vậy ..ừm mà như vậy lại rất an toàn nhỉ , nếu bị mất chìa khoá cũng không sợ không vào nhà được”
Nói xong cô liền mỉm cười nhìn anh , bắt gặp ánh mắt anh cũng đang nhìn cô chằm chằm, bỗng cảm thấy có chút ngại ngùng, lại nghĩ người như anh sao lại có thể đánh rơi vật gì được chứ..thế là cô vội chuyển sang chuyện khác “ anh không định mời em vào sao ?”
Vừa dứt lời chỉ thấy anh cười một cái “ em vào đi”
Sau đó cô liền mỉm cười bước vào trong với anh, đánh giá đầu tiên là nơi này quá sạch sẽ, sàn nhà toàn bộ được lót bằng thảm, tuy không quá dày nhưng đi rất êm chân , phòng khách được thiết kế rất tao nhã với một tấm bàn trong suốt và bộ ghế sa lông màu nâu nhìn rất sang trọng, phía đối diện còn có một chiếc ti vi rất to, đây cũng là chiếc to nhất mà cô từng thấy ,được đặt ở bên trong một ngôi nhà thế này , lại còn có thể đứng ở nơi này nhìn ra toàn bộ khung cảnh bên ngoài thông qua một tấm cửa kính trong suốt, nhìn căn phòng có vẻ khá đơn giản nhưng lại vô cùng sang trọng ,lịch thiệp.
Lúc này vì lo ngắm nhìn xung quanh nên Quỳnh Nhi không có chú ý thấy ánh mắt của anh đang nhìn mình, đến khi vô tình quay sang mới nhận thấy điều đó, cô vội cúi đầu hỏi anh
“ ừm.. nơi này là do anh thiết kế sao, nhìn đẹp quá”
“Ừm..em thích không ?” anh liền gật đầu hỏi lại cô
Nghe anh hỏi vậy Quỳnh Nhi liền không giấu giếm gật đầu “ thích lắm, căn hộ này thật sự rất đẹp , đây là lần đầu tiên em được bước vào một nơi như thế nên có chút hào hứng ..anh đừng cười em nhe”
Những lời sau cô cố ý nói nhỏ một chút nhưng cũng đủ để anh nghe được, anh chỉ cười cười lắc đầu “ không đâu , anh thích em như vậy, rất đáng yêu”
Nghe vậy Quỳnh Nhi liền mắc cỡ , vội chuyển sang đề tài khác “ ừm..vậy chúng ta đến phòng bếp đi , chắc anh đã đói rồi đúng không ?”
Anh liền gật đầu , dẫn cô đi đến phòng bếp nằm ở phía tay phải cạnh phòng khách, nơi này không gian khác to, với một bộ bàn ghế ăn uống màu trắng nhìn rất trang nhã, phần bếp nhìn vô cùng sạch sẽ , có lẽ thường ngày anh rất ít sử dụng đến chúng nên mới có thể sạch đến vậy , ở đây cũng có một chiếc ti vi tuy không to bằng chiếc lúc nãy nhưng thiết kế như vậy thật sự rất ấm cúng và đẹp mắt. Thấy anh đặt hai chiếc túi lên bàn , Quỳnh Nhi cũng đi đến , nhanh tay soạn thực phẩm đã mua ra, nào là cà rốt, bắp cải, nấm hương , nấm kim châm, thịt bò, sườn heo ... cô nghĩ với bao nhiêu loại thực phẩm thế này chắc sẽ nấu được khá nhiều món đây, Quỳnh Nhi khẽ mỉm cười , thầm nghĩ đây là bữa cơm đầu tiên cô nấu cho anh ăn không biết anh sẽ nghĩ thế nào, tuy bình thường cô rất ít xuống bếp vì mỗi khi làm về là Mẹ cô đã chuẩn bị hết rồi nhưng lúc trước khi còn đi học , ở ký túc xá cô cũng thường nấu cho các bạn cùng phòng ăn nên tính ra tài nấu ăn của cô cũng không đến nỗi tệ, khẽ mỉm cười nhìn sang anh, thấy anh cũng đang soạn túi trái cây ra đặt vào đĩa , thấy vậy Quỳnh Nhi liền bước lại
“ ừm..lúc nãy chúng ta đã quên mua gạo , nhà anh có không hay là cần phải đi mua ?”
“ nhà anh có một ít, vì anh thường xuyên ăn bên ngoài nên rất ít dùng đến, có lẽ là sẽ đủ”
Anh nhìn cô trả lời sau đó đi đến xem xét trong ngăn tủ cạnh bếp, lấy ra một túi gạo khá to, Quỳnh Nhi nghĩ như vậy mà anh nói là một ít đó sao, bao nhiêu đó cũng đủ cho mười người ăn nữa là, mỉm cười nhìn anh , cô liền đi lại nhận lấy túi gạo, nhưng lại cầm không nổi nên chỉ có thể để anh giữ thì hơn
“ ừm ..nồi cơm điện ở đâu để em lấy một ít gạo rồi nấu”
“ ở đây..” anh liền mở ngăn tủ phía trên lấy ra một cái nồi màu trắng , Quỳnh Nhi không nghĩ anh sẽ lấy ra từ đó liền hỏi “ bộ anh rất ít nấu ăn ở nhà hả, sao đến nồi cơm điện cũng sạch thế này”
“ ừm..trước giờ anh chỉ ăn ở ngoài thôi , hôm nay là lần đầu tiên anh sử dụng đến bọn chúng đó”
Nghe anh nói vậy Quỳnh Nhi có vẻ thắc mắc, thức ăn bên ngoài tốt đến vậy sao, vì nhìn anh không chỉ rất cao mà thân hình cũng vô cùng rắn chắc , lại không hề mập như người em họ hay ăn đồ Mỹ của cô ,thế là Quỳnh Nhi liền nói thêm “ vậy để từ nay em sẽ thường xuyên đến đây nấu cơm cho anh ăn nhe , như vậy anh sẽ không cần ra bên ngoài ăn nữa rồi”
Vừa nói xong cô mới chợt nhận ra bản thân đã nói lỡ lời nữa rồi, vội chớp mắt nhìn sang hướng khác “ ý em là..là em thấy thức ăn bên ngoài không có nhiều dinh dưỡng nên chỉ muốn anh..”
Chưa nói hết câu thì đã bị anh chặn lại “nếu em thường xuyên đến đây anh thật sự rất vui”
Nghe anh nói vậy Quỳnh Nhi liền mỉm cười gật đầu “ vậy được , chỉ là sợ anh sẽ phiền thôi..”
Thế là ngày hôm đó , Quỳnh Nhi đã nấu tổng cộng ba món , gồm một món canh , một món xào , và một món kho , khi thấy anh ăn khá nhiều , cô cảm thấy rất vui không ngờ anh lại thích ăn món Việt như vậy, cứ nghĩ anh lớn lên ở nước ngoài nên những muốn như vậy chắc anh sẽ không thích cho lắm , hỏi ra mới biết khi còn ở chung với Ba Mẹ, anh thường xuyên được Mẹ anh nấu cho ăn những món như vậy , vì bà là người Việt nên rất yêu thích các món ăn Việt Nam , bây giờ anh ít về nhà nên những món thế này khiến anh rất thích nên ăn cũng khá nhiều..

Đăng bởi: