Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 36: Hồn Hoàn Song Sắc



Chương 36: Hồn Hoàn Song Sắc

"Nếu như huynh ấy dung hợp hồn linh với đệ thì sinh mệnh của huynh ấy cũng song song tồn tại với đệ, đệ cũng không cần áy náy vì nó, đó là sứ mệnh duy nhất của huynh ấy , nếu đệ bận tâm thì chỉ cần cố gắng trở thành cường giả, đến khi đó tái tạo lại cơ thể cho huynh ấy cũng không muộn".

Hạo Thần nghe vậy, nội tâm hắn có chút rung động, nếu như thực lực hắn đủ mạnh thì có thể tái tạo lại cơ thể sao? hắn trong lòng khơi dậy lòng quyết tâm trở thành cường giả, có vậy thì hắn có thể giúp cho Hồng Miêu, cũng có thể đi tìm cha của hắn.

Hồng Miêu và Sáng Thế bàn bạc một lát, sau đó Sáng Thế thân thể bỗng trở nên chân thực, hắn điều khiển đồ vật bên trong căn phòng tạo thành một khoảng trống ở giữa, sau đó hắn lướt xung quanh căn phòng một lúc, bên ngoài bỗng không còn cảm thấy chút âm thanh nào, kết giới dần bao phủ cả căn phòng, hắn bước đến trung tâm căn phòng, dưới chân lục tinh pháp trận hiện lên rực rỡ đầy màu sắc, vòng tròn xung quanh lục tinh pháp trận nổi lên những văn tự kì quái.

Sáng Thế ra hiệu cho Hồng Miêu và Hạo Thần đứng vào trung tâm pháp trận, hai người vừa bước vào thì trong trận xuất hiện hai cột sáng kim sắc, dưới chân lại xuất hiện thêm một luồng sáng màu lam kéo dài từ chân Hồng Miêu đến chân Hạo Thần, những văn tự kì lạ xung quanh trận pháp lúc này cũng tự nhiên lơ lửng trên không trung, bao phủ cả hai.

Hồng Miêu quan sát xung quanh pháp trậm, nhìn có chút quen quen "Đây chẳng phải là những thứ của Truyền Linh Tháp sao, ngươi sao lại có được?".

Sáng Thế đắc ý cười "Không phải ta có được mà là thông qua những hiểu biết về Hồn Linh cùng vài tư liệu mà tự thân ta cải tạo lại đấy".

Cả hai nghe Sáng Thế nói mà vẻ mặt tỏ ra vẻ bất ngờ "Ngươi tự cải tạo mà lại đem thực hành trên chúng ta, như vậy chẳng phải đem chúng ta làm thí nghiệm của ngươi sao?".

Sáng Thế vẻ mặt vẫn cười, ngón tay để lên miệng ra vẻ như muốn bọn hắn im lặng "Hai ngươi yên tâm đi, nếu ta đã đem ra sử dụng thì chắc chắn không thể thất bại rồi, hai người các ngươi nên tin  tưởng ta, nên nhớ ta vậy mà là Sáng Thế Chi Thần đấy, nếu nói về những việc khác thì ta còn e ngại, nhưng nói về những việc như sáng tạo hay cải tiến thì nếu ta xưng thứ hai thì không ai dán xưng thứ nhất đâu, hắc hắc!".
Nói xong, hắn ra hiệu cho hai người chuẩn bị, xung quanh căn phòng dần dần phát sáng, hai tay Sáng Thế vươn ra phía trước, trên tay hắn hắc bạch quang mang từ từ thôi động, hắn dùng sức mạnh của mình truyền vào trận pháp.

Sáng Thế nhắc nhở hai người thêm một lần nữa "Các ngươi nhớ kĩ, khi đã khởi động thì không dừng lại được nữa, điều quan trọng nhất là hai ngươi dù bất cứ việc gì cũng không được có nửa điểm bài xích nhau, nếu không hậu quả khó lường, các ngươi cố gắng chịu đựng một chút, nếu lần này thành công thì thành quả sau này là vô hạn lượng".

Nói xong, trận pháp cũng vừa vặn khởi động, những cơn gió không biết từ đâu xoay quanh cả hai, những văn tự kì lah lúc trước dần dần dung nhập vào bên trong pháp trận, bên dưới nền nhà lục tinh trận bắt đầu xoay vòng, không khí xung quanh dường như mờ mờ ảo ảo.

Cơ thể Hồng Miêu bắt đầu nhạt dần, một luồng năng lượng màu cam dần tập trung quanh cơ thể Hạo Thần.

Cơ thể Hạo Thần dường như cảm giác được luồng năng lượng đang tiếp cận liền ra sức bài xích, sau một hồi lâu khi thấy luồng năng lượng đó không có ác ý thì buông lỏng tiếp nhận và hấp thu luồng năng lượng đó.

Khi luồng năng lượng đó được triệt để hấp thu, trên người Hạo Thần đệ nhất hồn hoàn lặng lẽ xuất hiện, đó là một hồn hoàn màu vàng niên hạn khoảng chừng ba trăm năm.

Hồn hoàn của hắn lúc này cũng không giống như hồn hoàn trăm năm thông thường, xung quanh vòng hồn hoàn đó được phủ một lớp màu cam sắc, hồn hoàn đang lẳng lặng xoay quanh cơ thể hắn thì đột nhiên màu vàng hồn hoàn mờ dần đi, sau đó thân thể Hạo Thần bỗng dưng chấn động, luồng năng lượng màu cam lúc nãy dung nhập vào cơ thể hắn liền trào ra bên ngoài, nhanh chóng dung hợp vào đệ nhất hồn hoàn của hắn.

Thân thể hắn run rẩy kịch liệt, mặc dù lúc nãy hắn đã có phần nào chuẩn bị nhưng cơn đau vừa xuất hiện đã vượt xa sự tưởng tượng của hắn. Cơn đau tràn ngập cả tâm khảm, đây có thể xem như vượt qua sự chịu được của loài người, trong phút chốc gân cốt ,kinh mạch, nội tạng ,tinh thần tất cả đều như bị xé toạc, khiến hắn dường như không thể thở được. Có lẽ nếu như được chọn thì thà bị xé thành trăm mảnh còn dễ chịu hơn đấy.

Hạo Thần trong lòng không ngừng nhắc nhở bản thân, chịu đựng, chịu đựng, phải cố gắng chịu đựng, bất kể có như thế nào đều phải cố gắng vượt qua.
Đăng bởi: