Chân Linh Cửu Biến

Chương 1004: Lực chém Tu La




Dịch giả: Titan

Đả tự: Sơn Lão Ma

Ầm!

Linh xà khôi lỗi quanh thân nổ tung, tích cốt của một cây Thương Liễu thụ kia hóa thành mười hai cái cốt thứ bắn tới huyết tu la. Sắc mặt của Cơ Huyền Hiên trắng nhợt, một cổ nghịch huyết phún trên lưng khôi lỗi đại điểu dưới chân.

Kinh Chập đảo rốt cục gần rồi, nhưng không đợi Cơ Huyền Hiên trên mặt lộ ra chút nào sắc mặt vui mừng, huyết tu la kia cũng đột nhiên xông phá mười hai cái cốt thứ ngăn cản. Nó đuổi tới địa phương xa hơn trăm trượng sau lưng Cơ Huyền Hiên, trong tay bạn sinh linh bảo rời tay bay ra, hóa thành một đạo phi luân chém tới sau lưng Cơ Huyên Hiên.

- Yêu nghiệt, nhận lấy cái chết!

Thiên Khang lão tổ mặc dù không cách nào trong nháy mắt nhận ra được Sở Hải Lan cùng chân, nhưng mới vừa khí thế của Sở Hải Lan bộc phát tán phát ra yêu khí ngất trời lại chắc là sẽ không sai. Thiên Khang lão tổ mặc dù phát giác Cơ Huyền Hiên nguy sớm chiều, nhưng lúc này trong Kinh Chập đảo đột ngột xuất hiện một cỗ yêu khí này cũng làm Thiên Khang lão tổ giữa Cơ Huyền Hiên cùng Kinh Chập đảo sinh ra do dự, nhưng cuối cùng Thiên Khang lão tổ còn không thể không lựa chọn giữ Kinh Chập đảo.

Kinh Chập đảo, đó là một khối đặt chân ở Vẫn Lạc bí cảnh mà Chân Linh phái mấy đời tu sĩ kinh doanh mới giữ được, cũng là tượng trưng trong ích lợi phân chia của mấy tòa linh thạch quáng mạch cho Chân Linh phái ở Vẫn Lạc bí cảnh.

Khai Sơn việt đánh xuống với uy thế khai sơn liệt hải, đem Sở Hải Lan bị dọa sợ đến mặt mày thất sắc.

Sở Hải Lan mặc dù ra đời ở Hỏa Xà nhất tộc, nhưng yếu nhất nếu so sánh với những bộ lạc khác của Bích Hải linh xà, nhưng thực lực bản thân của Sở Hải Lan lại thật tốt. Nếu không nàng cũng không thể chống lại cùng Thủy Tinh cung đích truyền tu sĩ, nhưng trước mặt Thiên Khang lão tổ có Khai Sơn việt cũng không đủ nhìn.

Một đạo hỏa quang từ dưới chân của Sở Hải Lan dâng lên, vô số đạo hỏa diễm hoặc làm hỏa xà trạng độn tới bốn phương tám hướng, lại như cũ bị Thiên Khang lão tổ một búa chém tới hai phần ba.

- Hỏa linh độn, ngươi là Bích Hải linh xà nhất tộc sao?

Thiên Khang lão tổ dù sao kiến thức rộng rãi, lại từng mấy lần ở Đông Hải dừng lại, ánh mắt hiển nhiên là có, lập tức liền nhận ra Sở Hải Lan thi triển chính là bí thuật độn thuật một loại truyền thừa trong Bích Hải linh xà nhất tộc, trong tay công kích không khỏi liền dừng lại.

Nếu là người khác, Thiên Khang lão tổ giết cũng chính là giết, nhưng người trước mắt là Bích Hải linh xà,...

Lúc này Thiên Khang lão tổ mới nghĩ tới người lúc trước truyền tống tới xem ra có ba mới đúng, trước mắt cũng chỉ có hai cô gái, mà khí tức người đó rất tinh tường cũng không thấy.

Thiên Khang lão tổ thần niệm quét ngang, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Các ngươi là đi theo Thiên Bình tới đúng không?

Còn thừa lại hỏa xà ở mười mấy trượng bên ngoài lần nữa tụ tập, Sở Hải Lan một cuộc thảm hại xuất hiện ở nơi đó, nói:

- Tiền bối chậm tức giận đã, vãn bối là theo Lục Thiên Bình cùng nhau mà đến.

Thiên Khang lão tổ lúc này mặc dù có lòng nhanh chóng chạy tới bên ngoài đảo đi tiếp ứng Cơ Huyền Hiên, nhưng trên đảo này đột nhiên chạy tới một con Bích Hải linh xà, hơn nữa còn từ Chân Linh phái Truyền tống trận nhà mình mà tới. Điều này làm cho Thiên Khang lão tổ dưới tình huống không rõ ràng, như thế nào dám từ trong Kinh Chập đảo đi ra ngoài.

Ầm! Ào! Ào!

Đấu pháp ba động kịch liệt rất nhanh liền hấp dẫn lực hút của mọi người. Cơ Huyền Hiên rốt cục khoảnh khắc bị phi luân chém chết đã được cứu. Cơ Huyền Hiên hiểm tử hoàn sanh bất chấp đối với một đối phi kiếm quen thuộc kia sinh ra chút ý mừng rỡ nào. Hắn đối mặt chân nguyên khô kiệt miễn cưỡng chống đỡ khôi lỗi mộc điểu dưới chân ngoan quạt cánh mấy lần, rồi sau đó mộc điểu khôi lỗi kia liền lao đảo lắc lư một đầu hạ xuống Kinh Chập đảo.

Hoa lạp!

Không đợi tu sĩ trên Kinh Chập đảo chạy tới tiếp ứng, toàn bộ mộc điểu lợi dụng tốc độ cực nhanh đụng vào trên mặt đất, sau đó toàn bộ rã ra.

Chân Linh phái tu sĩ chạy tới tiếp ứng chính là mấy người Diêu Dũng, Đỗ Phong, Huyền Linh. Mấy người bọn hắn ban đầu là phụng bồi Diêu Dũng cùng nhau tới tham gia Huyễn Linh thành bán đấu giá đại hội. Nguyên vốn ý đồ là muốn nhìn một chút có thể tìm được phương pháp làm bản nguyên của Thiên Thành lão tổ khôi phục hay không, cuối cùng mặc dù không thu hoạch được gì, nhưng Diêu Dũng lại kiên trì ở lại Đông Hải, vẫn không từ bỏ hy vọng, Đỗ Phong cùng Huyền Linh cũng ở lại chỗ này tiếp hắn.

Ba người thấy Cơ Huyền Hiên khoảnh khắc mộc điểu tiếp cận mặt đất thì cả người bị bắn bay đi, sau đó không hình tượng chút nào lăn lộn một vài vòng trên mặt đất, tới cuối cùng cũng nằm trên mặt đất không đứng lên nổi nữa.

Đám người Diêu Dùng trong bụng nhất thời trầm xuống, vội vàng chạy tới, lại nghe được Cơ Huyền Hiên nằm trên mặt đất đang không hình tượng chút nào rên rỉ “ai nha, ai nha”. Hiển nhiên hắn cũng không bị thương thế quá lớn, chỉ là bởi vì chân nguyên hao hết mà vô lực chống đỡ lên các loại hộ tráo hộ thân pháp thuật.

Diêu Dũng tức giận:

- Mau dậy đi, trên đảo cũng không ít Tứ đại đệ tử, nếu để cho bọn họ thấy đường đường nhân vật cấp khôi lỗi tông sư của bản phái, không ngờ lại không hình tượng chút nào nằm trên mặt đất như vậy, không biết có bao nhiêu đệ tử phải ngã bể nát con ngươi. Đặc biệt là những thứ nữ đệ tử kia, Cơ Huyền Hiên người trong ‘Chân Linh mười sáu chân truyền’ lại được xung phong lưu tuấn tú thứ nhất, cũng đừng làm cho bọn họ thất vọng!

Những lời này quả nhiên tác dụng, Cơ Huyền Hiên bất chấp đau nhức trên người, một cổ não từ dưới đất bò dậy, biến đổi sửa sang lại y quan. Hắn vừa nhìn bốn phía, lại phát hiện lúc này đệ tử trên đảo bị kinh động đều ở đây ngước cổ nhìn Lục Bình trong bầu trời đại chiến cùng đầu huyết tu la kia đuổi mình, làm gì có người sẽ chú ý tới mình.

Cơ Huyền Hiên mới vừa cổ tinh khí thần nổi lên nhất thời thư sướng đi xuống, nói:

- Ta cứ nói đi, chỗ nào có người này cũng chưa chúng ta có ngày nổi danh a, tướng mạo thứ nhất thật so ra kém thực lực thứ nhất!

Đỗ Phong thấy Cơ Huyền Hiên chạy trốn tới Kinh Chập đảo thảm hại như vậy hiển nhiên là có vô chuyện cùng trọng yếu, nhưng người này bây giờ kéo đông kéo tay không làm chuyện nghiêm túc gì cả, vì vậy lạnh lùng nói:

- Nói chuyện chính đi!

Cơ Huyền Hiên bị một tiếng quát lạnh này của Đỗ Phong bị dọa sợ đến sửng sốt, lúc này mới thu hồi sắc mặt cười đùa lúc trước, nói:

- Thính Đào đảo bị ma la vây công, nguy cơ sớm chiều, nguyên vốn ta tới nơi này là cầu viện binh, nhưng mà bây giờ tựa hồ không cần.

Vừa nói, Cơ Huyền Hiên cũng đưa mắt nhìn về phía Lục Bình cùng huyết tu la cuộc chiến.

Lục Bình một đôi phi kiểm trước sau giao kích, giống như hạt mưa vậy đánh trên mặt phi luân. Phi luân này trong tay huyết tu la mặc dù có thể phát huy ra uy lực linh bảo, nhưng Tế Thủy Trường Lưu kiếm song kiếm hợp bích cũng có thể cùng linh bảo ganh đua dài ngắn. Huống chi một đôi phi này hôm nay còn chưởng khống trong tay của Lục Bình.

Từ vừa mới bắt đầu, Lục Bình liền sử dụng kiếm thuật cuốn lấy bạn sinh linh bảo của huyết tu la. Hai thanh phi kiếm tản ra hơn mười vạn kiếm quang, mỗi một ngàn hai trăm chín mươi sáu kiếm quang liền ngưng tụ thành một cái kiếm giao. Tổng cộng một trăm cái kiếm giao ở trên trời chức thành một đạo lưới kiếm thật lớn, đem thanh phi luân này vậy trong võng kiếm, mặc nó tả xung hữu đột nhưng thủy chung không cách nào đột phá sự trói buộc của võng kiếm.
Huyết tu la kia dưới tình thế cấp bách muốn tiến thân lên xé hủy võng kiếm, lại bị kiếm khí trên lưới kiếm kia bắn tán loạn bức lui trở lại.

Hơn phân nửa bản lĩnh của huyết tu la đều rơi vào trên bạn sinh linh bảo, lần này bị Lục Bình khốn trụ linh bảo. Đầu huyết tu la này có thực lực của bản thân cũng bất quá chính là so với pháp tướng sơ kỳ tu sĩ bình thường hơi mạnh một ít thôi. Mặc dù lúc này Lục Bình cũng vứt bỏ Tế Thủy Trường Lưu kiếm, nhưng bản thân Lục Bình lại từ không thừa nhận qua mình là một tên kiếm khách thuần túy.

Bàn tay của Lục Bình một phồng, năm đạo dòng nước đỏ ngầu thành hình giữa không trung, quẩn quanh mà đi về phía huyết tu la.

Huyết tu la hiển nhiên không ngờ Lục Bình thi triển thần thông có thể vây khốn bạn sinh linh bảo của nó, vẫn có thể tùy ý thi triển ra thần thông mạnh mẽ như vậy, lúc này đã rõ ràng có chút bối rối, nhưng vẫn là hai tay chà một cái. Mấy chục đạo canh kim tinh mang bắn ra bốn phía, trảm phá năm đạo dòng nước đỏ ngầu này của Lục Bình.

Nhưng trong tay Lục Bình một khi trải qua thi triển thường thường chính là liên miên không dứt. Dòng nước đỏ ngầu kia bị đánh tan đột nhiên lần nữa phân hóa, mưa phùn đầy trời đâm vào trên người của huyết tu la.

Đầu huyết tu la này chính là một con Kim tu la, cả người đột nhiên dâng lên một đạo quang tráo đồng sắc. “Hành Vân Bố Vũ quyết” mặc dù công kích kín mít, nhưng thủy chung không cách nào đâm thủng tầng hộ thân quang tráo này.

Nhưng đầu huyết tu la này không nhìn thấy, mưa phùn đầy trời này mặc dù không cách nào đâm thủng hộ thân pháp thuật của nó, nhưng lúc những thứ mưa phùn này rơi vào dưới chân nó cũng từ từ thành một than giọt nước.

Lúc này đầu huyết tu la này đã có một ít kinh hãi đảm chiến rồi. Nó đã từng mấy lần cùng nhân tộc pháp tướng tu sĩ giao thủ, nhưng lúc càng pháp tướng sơ kỳ tu sĩ đại chiến thường thường là không chỗ nào bất lợi. Cho dù là gặp gỡ pháp tướng trung kỳ tu sĩ khó đeo bám, nó cũng có thể toàn thân trở lui.

Mà lúc này người trước mắt cùng mình đối chiến, chỉ bản mệnh đại thần thông đều thi triển mấy loại?

Huyết tu la có chút sợ hãi, một loại bản năng khiến cho nó ý thức được mình lúc này tựa hồ rơi vào trong bẫy rập của người trước mắt. Trong thoáng chốc nó cúi đầu nhìn, lúc này mới đột nhiên thấy giọt nước dưới chân cũng không bởi vì chỗ sâu giữa không trung của nó mà rơi xuống, mà là càng để lâu càng nhiều, đã tạo thành một cái hồ không trung nho nhỏ.

Trong lòng của huyết tu la nguy cơ càng lúc càng nguy nặng. Từng đạo một canh kim tinh hoa từ trên người tán dật ra, phi luân bị vây trong võng kiếm đột nhiên đại chấn, bốn phía trong võng kiếm đánh ra, liên tiếp chém bể nát bốn năm đầu kiếm giao, thiếu chút nữa muốn xông pha võng kiếm đi ra.

Nhưng lúc này đã có chút chậm, Lục Bình song chưởng vừa nhấc. Cái hồ không trung kia nhất thời dâng lên cơn sóng thần, lấy thể thái sơn áp đỉnh đập tới trên đầu huyết tu la.

Bích Hải Triều Sinh quyết!

Huyết tu la không nghĩ đem canh kim tinh hoa tự thân tán dật ra như vậy, cố gắng bổ ra sóng lớn trước mắt, lại không thấy hai tay sóng lớn sau lưng Lục Bình lần nữa bấm ra mấy đạo pháp quyết, rồi sau đó đột nhiên đẩy một cái. Nguyên vốn sóng lớn ngập trời kia đột nhiên tăng cao ba trượng, uy năng tích chứa trong đó lộ vẻ cực lớn hơn.

Thôi Ba Trợ Lan quyết!

Đại thần thông pháp thuật ghi lại trong Thượng Hải quyết, Lục Bình mặc dù đã dung luyện xong một đạo thần thông phụ lục như vậy trong pháp tướng khánh vân, nhưng không thể đem đề thăng lên thành thần thông mầm móng, thành tựu bản mệnh đại thần thông.

Nhưng dù vậy, uy năng của đạo phụ trợ thần thông này vẫn không thể khinh thường.

Huyết tu la cũng không cách nào ngăn cản uy năng tích chứa trong sóng lớn nữa, toàn bộ bị sóng lớn vỗ bay ra ngoài, canh kim hộ tráo trên người cũng bị đánh bể nát tan tành.

- Chết đi!

Một tiếng quát lên đột nhiên vang lên, huyết tu la kia bị đánh bay không còn kịp giãy giụa đứng dậy nữa, liền thấy một đạo phủ nhận quang mang to lớn từ bầu trời chém thẳng xuống!

Huyết tụ la chị kịp phát ra một tiếng hét thảm, rồi sau đó liền sẽ ngưng. Khai Sơn việt từ trên xuống dưới, một chém huyết tu la này thành hai đoạn.

Thiên Khang lão tổ hướng Lục Bình cười “ha ha” – một tiếng, nói:

- Lục tiểu tử, ngượng ngùng a, sư thúc tổ cướp công trên đường rồi!

Lục Bình bất đắc dĩ cười cười, sắc mặt cũng đột nhiên biến đổi, nói:

- Chạy mau!

Phi luân bị Lục Bình vậy trong võng kiếm đột nhiên cuồng bạo, hơn nữa nguyên vốn phi luân vào khoảng một thước lúc này trở nên chợt lớn chợt nhỏ, lộ ra vô cùng không ổn định, đây là điềm báo trước nó muốn vẫn bạo.

Thiên Khang lão tổ lớn tiếng mắng, mắt thấy một món bạn sinh linh bảo tới tay lại muốn không có rồi, nhưng dưới chân cũng không chút lưu lại, như một làn khói lần nữa quay trở về trong Kinh Chập đảo.

Ông ta muốn phòng ngừa dư âm vẫn bao thương tổn tới tu sĩ trên đảo.

Lục Bình thật buồn bực. Nguyên vốn hắn còn muốn lúc chém chết huyết tu la, lợi dụng Linh Lung tửu đỉnh nhìn có thể trên người đầu huyết tu la này cấp thủ bản nguyên tinh khí hay không. Mặc dù đây là một con Kim tu la, canh kim tinh hoa không cách nào cho Lục Bình sử dụng, rất nhanh sẽ huy phát, nhưng chỉ cần có thể lưu lại mấy viên Canh Kim hoàn cũng tốt a!

Về phần bạn sinh linh bảo phi luân kia, Lục Bình ngược lại thì thấy khai ra. Vật này sau khi huyết tu la vẫn lạc có thể lưu xuống thường thường phải xem vận khí, hơn nữa vận khí này mười lần cũng có chín lần sẽ không đến.

Phi luân nổ lên mảnh vụn bay lượn khắp mọi nơi, tuy nhiên trước mặt của Lục Bình có Quải vân phàm hộ thân, uy năng của bạn sinh linh bảo này vẫn bạo thật không tính là cái gì. Huống chi có lẽ là duyên cớ huyết tu la vẫn lạc quá mức đột nhiên, phi luân này vẫn bạo cũng không hoàn toàn, liên tiếp ba khối mảnh vụn lớn hơn bắn tán loạn ra.

Lục Bình hơn trăm cái kiếm giao chạy trốn ra bốn phía quay người một lượn quanh, đem ba mảnh vụn này lần nữa thu hẹp mà trở lại. Tuy nhiên hơn trăm cái kiếm giao này trong nháy mắt cũng bị ba mảnh vụn bắn tán loạn liên tiếp chém bể nát hơn mười cái.

Linh Lung phun ra một viên hoàn tử màu vàng kim, chính là Linh Lung mới vừa hết sức thu thập những thứ canh kim tinh hoa tán dật mới ngưng tụ mà thành.

Bá!

Một đạo ánh sáng diệu mục từ trong Kinh Chập đảo bắn nhanh tới. Đỗ Phong đem phi kiếm trong tay bắn thẳng đến vào trong chiến trường. Canh kim tinh hoa nguyên vốn đã dần dần mỏng manh từ từ khuynh hướng ngưng tụ trong phi kiếm trong tay của Đỗ Phong.

Lục Bình thần niệm có thể rõ ràng nhận ra được loại khuynh hướng này cũng không quá rõ ràng. Tuy nhiên thanh phi kiếm này trong tay của Đỗ Phong ngược lại hơi có chút danh đường, đã là một thanh Dưỡng linh pháp bảo, hơn nữa có tiềm lực để thăng cực cao.

Lục Bình mới vừa đem một mảnh vụn của bạn sinh linh bảo ném tới phi kiếm của Đỗ Phong. Đỗ Phong nhìn mảnh vụn này ánh mắt sáng lên. Mảnh vụn của bạn sinh linh bảo mặc dù chỉ có thể coi như là linh tài như vậy, nhưng lại có thể cũng coi là linh tài đứng đầu tu luyện giới cực kỳ trân quý hơn nữa phẩm chất tinh khiết, đối với Đỗ Phong mà nói có chỗ hữu dụng lớn.

Sở Hải Lan lúc này đã biết được lúc trước một tiếng “yêu nghiệt” của Thiên Khang lão tổ căn bản không phải đang kêu nàng, mà là kêu về phía huyết tu la đuổi giết Cơ Huyền Hiên. Nhưng chính nàng trong địa bàn của môn phái người ta ít nhiều vẫn còn có chút đề phòng, không ngờ loại đề phòng này cũng khiến cho nàng ngộ phán tình thế, đem tu vi nguyên vốn bị hóa yêu trác che giấu tự động bạo lộ ra, cuối cùng thiếu chút nữa bị Thiên Khang lão tổ hàng yêu trừ ma rồi.

Cũng may thực lực bản thân của Sở Hải Lan không tầm thường, mới dưới một kích của Khai Sơn việt bảo vệ được tánh mạng. Sau đó nàng lại tự nguyện tiến vào kẹt trận trong Kinh Chập đảo, lúc này mới khiến cho Thiên Khang lão tổ tạm thời yên lòng. Kết quả này còn là bởi vì thân phận Bích Hải linh xà của nàng làm Thiên Khang lão tổ rất kiêng kỵ.