Thượng Phong kiếm tích

Chương 29: Thượng Phong kiếm tích Chương 29


Vài ngày sau , nhờ sự cứu chữa tận tình của Lạc Băng mà bệnh tình của thành chủ phu nhân đã thuyên giảm khá nhiều , những cơn hành hạ của nhiệt hỏa đã không còn đáng sợ như trước, bây giờ bà đã có thể ngồi dậy trò chuyện cùng phu quân của mình , tuy không nhiều nhưng chỉ như vậy thôi cũng đủ khiến vị thành chủ vui vẻ rất nhiều..
Sự việc diễn ra khá suông sẻ , hôm nay đã đến ngày bọn họ rời khỏi Lạc Vương Thành
“ cha xin người hãy đồng ý”
Thấy nữ nhi cầm theo tay nãi , Lạc thành chủ liền có ý ngăn cản “ tiểu Cẩm sao con lại không nói trước với ta”.
“ vì con biết người nhất định sẽ không đồng ý nhưng con hứa sau chuyện này con nhất định sẽ theo lời ngườ mọi chuyện”
“ haiiii..thôi được nhưng con phải hứa quay về sớm , mẫu thân con mới khỏe lại , bà ấy chắc chắn sẽ rất buồn” bây giờ ông chỉ biết thở dài , tính tình của đứa con gái này người làm cha như ông còn không rõ nữa hay sao, muốn ngăn cản nó đúng là chuyện không thể.
Nghe phụ thân đồng ý Lạc Tuyết Cẩm liền vui vẻ mỉm cười “ cảm ơn cha ,con hứa sẽ sớm quay về , người và mẫu thân chớ lo lắng”
Khi đoàn người bọn họ đã đứng trước cửa thành , Thượng Phong liền từ tốn mở miệng “ đa tạ Lạc Thành chủ đã tiễn chúng tôi , hy vọng sức khỏe của phu nhân sẽ mau chóng bình phục”
“ ta xin chân thành đa tạ các vị đã ra tay cứu giúp phu nhân của ta, ân nghĩa này không biết khi nào ta mới có thể đền đáp lại được” Ánh mắt thành chủ nhìn bọn họ với vẻ áy náy, biết ơn vô tận
“ xin thành chủ chớ khách sáo như vậy , đó đều là việc cần làm , bây giờ đã không còn sớm , chúng tôi xin được từ biệt ở đây”

...
Hơn một ngày đi đường bọn họ ai cũng đã thấm mệt , xe ngựa cũng đã dừng lại bên đường cho đàn ngựa được nghỉ ngơi ăn cỏ, sư muội của chàng là người thể hiện sự quan tâm rõ nhất
“ đại sư huynh, huynh mau uống ít nước đi” cầm bình nước đưa lại trước mặt chàng , nàng ta khẽ nói
“ Đa tạ muội”
Nhận bình nước trong tay tiểu sư muội nhưng chàng lại không vội đưa lên miệng uống mà ánh mắt lại nhìn về một hướng khác, vừa lúc đó Hạo Kiếm Hoành tiến lại gần , ánh mắt liền chú ý thấy Thượng Phong đang nhìn về hướng Lạc Băng , chàng ta liền mở miệng
“ Lăng huynh theo ta thấy với tốc độ này chắc khoảng nửa tháng đi đường chúng ta sẽ đến Trùng Vương Sơn”
Nghe vậy Thượng Phong liền thu hồi ánh mắt đáp “ ta cũng nghĩ vậy”
“ nếu sau khi về đến Trùng Vương Sơn , Lăng Huynh có thời gian ta xin mời huynh đến Hạo Kiếm sơn trang của ta làm khách một chuyến , huynh thấy thế nào”
“ đa tạ hảo ý của Hạo huynh , ta cũng có ý định sẽ đến bái kiến Hạo Kiếm Trang chủ một chuyến , vậy để ta hoàn thành xong chuyện đại sự của bản thân rồi sẽ đến Hạo Kiếm sơn trang phiền Hạo Huynh vậy”
“ chuyện đại sự..” Hạo Kiếm Hoành nghe vậy không khỏi suy nghĩ hỏi lại
“ ừm..” Thượng Phong chỉ khẽ gật đầu ánh mắt thâm trầm nhìn Hạo Kiếm Hoành mà không hề nói là chuyện gì..

Đăng bởi: