Đoản Văn Ký Lục

Chương: Đoản Văn Ký Lục Đến thăm - A short story about two best friend



"~"

Hôm nay cô ấy sẽ đến thăm nhà tôi sau giờ học, cô bạn thân của tôi.

Cô ấy thích sạch sẽ, thế nên tôi phải dọn dẹp kỹ càng nếu không sẽ gây ấn tượng xấu cho cô ấy.

Deux, cô nàng dịu dàng nhưng hay thích trêu chọc tôi.

"Xong!"

Tôi ngồi xuống sàn hít thở không khí, ôi~ Không khí hôm nay tươi mát lạ kỳ~~

Nhưng mà tôi cảm giác quên gì đó....

Là cái gì...?

"Orchidée"

U waaaaaaaa! Cô ấy đến!

Tôi vội hô "Ra ngay" rồi chạy ra, tôi quên mất vụ tôi mới vừa suy nghĩ lúc nãy là cái gì luôn rồi.

"Cậu cứ hấp tấp, bình tĩnh nào, tớ đem bánh mẹ tớ làm cho cậu đây." Cô ấy cười như một thiên thần, giơ trong tay hộp bánh trong suốt có thể thấy được những chiếc bánh thơm ngon với những hình dạng đáng yêu.

"Aaaaaaa, Deuxxxxxx~ Tớ yêu cậu nhất!!" Tôi giựt lấy cái hộp bánh của cô ấy, cười haha rồi chạy vào nhà.

Cô ấy đứng phía sau cười nhìn tôi, theo sau tôi vào nhà.

Tôi để hộp bánh trên bàn, vỗ vỗ bên cạnh "Ngồi xuống đây đi" rồi tôi vươn tay cầm lấy remote bấm nút On.

Deux ngồi xuống cạnh tôi, tivi sáng lên, tôi hỏi cô ấy "Cậu muốn xem phim gì?"

"Perfume: The Story of a Murderer" Cô ấy trả lời tôi thế.

Tôi nghiêng đầu nhìn sang, hỏi "Cậu thích điều gì trong đó?"

"Tớ thích cách anh ta chiết tách nước hoa."

"......." Oitiana, oitiana, oitiana x 3,14. Tự dưng tôi thấy có chút yan trên người cô ấy.

"À, ừ, để tớ mở cho cậu xem." Mặt tôi cười cương, chắc luôn!

Bộ phim được chiếu, có lẽ là do tôi mở âm lượng quá lớn, tôi không thể nghe thấy Deux nói cái gì, chỉ thấy cô ấy cười với tôi.

Lại xem khẩu âm, hình như là [Arigatou] ? À có lẽ là Deux nói vậy cũng không chừng, bởi dạo này cô ấy có vẻ như thích Nhật hơi nhiều.

...

Tôi đứng dậy đi lấy đồ ăn vặt trong bếp ra, chỉ mỗi hộp bánh, ăn hết thì thật đáng tiếc.

Lúc quay sang nhìn Deux, thấy cô ấy chăm chú vào bộ phim mặc dù đã xem qua rồi, trông cô ấy lúc nghiêm túc thực sự rất đáng yêu. Bạn thân tôi đáng yêu quá đi~ Thật là tự hào~~

Tôi đi xuống bếp trong sự tự hào, bước chân phiêu phiêu như muốn thoát khỏi thực tại, bay lên đến vùng miền của những giả tưởng.

Deux, thực sự rất hoàn hảo.

Cô ấy học giỏi, nấu ăn ngon, tính tình hiền lành, lại còn rất đáng yêu xinh đẹp nữa.

Chỉ là....

"Orchidée?!"

"Tớ tới liền. Sao?" Tôi mở tủ lạnh lấy mấy bịch khoai lát cùng thạch rau câu liền đi nhanh về phòng khách.

Deux quay qua nói với tôi, vẻ mặt trống rỗng. "Hắn.." Cô ấy chỉ vào nơi để tivi.

Nhìn sang, đầu óc tôi cũng trắng bóng một cái chớp mắt, ngay sau đó cả người lạnh cóng như bị tạt cả xô nước đá vào mặt.

Hắn, Jean-Baptiste Grenouille, bước ra khỏi tivi từ con hẻm, trong tay còn cầm lọ nước hoa mới vừa chiết xuất xong. Nước hoa tối thượng! Lọ nước hoa địa ngụ trần gian!!

Grenouille đổ nước hoa lên người mình trước mặt tôi và Deux, không phải là đám cặn bã trong khu ổ chuột kia.
Tôi thấy được Deux, từ kinh hoảng dần trở thành say mê, cho đến trở nên điên cuồng, cô ấy nhảy xổ lên người của Grenouille, xé xác hắn bằng đôi bàn tay vừa được làm móng từ chiều.

Ôi, Deux...

Trước khi ý thức mất đi, tôi ý nghĩ cuối cùng cư nhiên là tại sao cô ấy có thể xé nát da thịt của một người đàn ông với những chiếc móng tay tinh xảo được tân trang từ chiều được như thế......

---

"Orchidée"

"Orchidée."

"Orchidée?"

"Orchidée!"

Ai? Giọng rất quen, ai gọi tôi? Deux?

Tôi mở mắt ra, nhìn thấy vệt đỏ trên mặt Deux, tôi cơ hồ là nằm im như pho tượng, cảnh tượng kia vẫn còn hằn trong óc. Cô ấy đã ăn hết hắn? Vẫn là cô ấy và tôi chia sẻ miếng ăn??

"Làm gì mà ngẩn người thế, hết phim rồi. Xin lỗi vì đã tự tiện lấy tương cà chua của cậu làm nước sốt. Tớ chỉ là muốn khi cậu tỉnh dậy sẽ có món ăn lót bụng. Cậu sẽ không trách tớ chứ?"

"Không không không, cảm ơn cậu nhiều. Trên mặt cậu còn dính tương kìa, mau lau sạch rồi chúng mình còn ăn."

"Ừm. Cậu là phần tương đỏ tương đối nhạt màu, tớ là phần đỏ đậm."

"??"

"Tớ thích ăn tương cà trộn ớt tương. Được rồi, ngồi vào đây."

Tôi ngồi vào vị trí cô ấy chỉ định, còn cô ấy ngồi đối diện tôi. Trông cô ấy rất hạnh phúc khi ăn.

Đáng yêu thì đáng yêu đấy, nhưng tôi vẫn cảm giác có gì đó không thích hợp....

...

Một mảnh thịt vụn còn dính máu nằm lẳng lặng trong ống nước, nơi mà rửa chén cùng rửa sạch 'nguyên liệu' để chuẩn bị cho món ăn...

...

‹ To be continued....? ›

.
.
.

Ngoại cảnh:

Une courte histoire sur deux meilleurs amis-----

-----Deux meilleurs amis et une histoire mystérieuse derrière l'accident. Est-ce réel ou est-ce un rêve? Est-ce de la fiction ou est-ce vraiment arrivé sous les yeux d'Orchidée ?? La vérité n'est qu'une. C'est.....

↑→Two best friends and a mysterious story behind the accident. Is it real or a dream? Is fiction or has it really happened before Orchidée's eyes? The truth has only one. This is.....

↑→Hai người bạn thân nhất và một câu chuyện bí ẩn đằng sau vụ tai nạn. Nó là thật hay là mơ? Là hư cấu hay nó thực sự xảy ra trước mắt Orchidée ? Chân tướng chỉ có một. Đó chính là.....

Orchidée: Chính là gì, mau khai báo!!!

(Lôi người đi) Deux: Không có gì đâu. [Cười]

(Vùng vẫy trong tuyệt vọng) Orchidée: Một giấc tỉnh lại phát hiện cả thế giới không còn như trước nhưng vẫn thấy thế giới bình thường là kiểu gì tra tấn aaaaaa!!!

(Ôm lấy nhỏ bé chính mình) Tác giả: Orchidée bảo trọng~ Đi thong thả không tiễn. [cười sa sút]

Bỗng dưng hai người kia quay lại, chính xác hơn là Deux buông tay thả Orchidée ra cùng đi tới.

Deux & Orchidée: Chúc cậu thi tốt.

Tác giả: Cảm ơn :3 [cười hạnh phúc]

____End :3______
Đăng bởi: