Legendary Moonlight Sculptor - Con đường Đế Vương

Chương 8: Khủng hoảng tại Morata (Phần 2)




Robin chìm trong cảm giác mất mát khi Guild Hermes bị đánh bại tại Đồng bằng Garnav. Thế giới dường như mất hết niềm vui.

“Weed... Cuối cùng thì hắn đã vơ được hết mọi thử về mình”

Robin được sinh ra là người thừa kế một gia tộc giàu có, nhưng những thứ gã thực sự muốn: Seoyoon và Lục địa Versailles, giờ đều thuộc về Weed.

“Gã đó chẳng có gì đặc biệt cả...”

Thành phố Arth mà hắn ta cai trị gần đây đang phát triển khá tốt.

Nó nằm trên trục đường chính nối giữa Phương Bắc và Lục địa Trung tâm, thu hút rất nhiều người chơi cư ngụ ở đây.

“Một thành phố đáng sống. Quảng trường chính thật to và sạch sẽ

“Tường thành cũng kiên cố nữa... Nhìn đường nước trong khu vực dẩn cư này đi. Thành phố này được quy hoạch tốt phết.”

“Một cửa tiệm vũ khí, tiệm bán giáp trụ và một cửa hàng tạp hóa. Những cửa hàng cơ bản đều có chất lượng tốt nhất và các nhu yếu phẩm đều có thể mua được ở chợ.”

Những người chơi đi qua, tán dương thành phố như đổ thêm xăng vào ngọn lửa tự phụ của Robin.

“Weed-nim tuyệt thật.”

“...?”

Robin muốn thả ra mấy vạn cân đậu xanh rau má khi nghe được những lời này.

Những người chơi mỉm cười trong khi nói chuyện.

“Đấng lên kế hoạch hết rồi. Theo tao thì Đấng xây sẵn ngồi làng này, bởi Đấng biết rõ Lục địa trung tâm chẳng khác nào đồ trong túi”

“Phải. Cách mà anh ấy chuẩn bị mọi thứ từ trước để cho người chơi chúng ta không gặp phải khó khăn nào thật đáng ngưỡng mộ.”

“Weed-nim là người duy nhất quan tâm tới chúng ta nhiều như vậy.”

“Thật may mắn khi có Weed-nim theo phe chúng ta. Chúng ta đúng là một đám mây mắn khi bắt đầu tại Lục địa phương Bắc.”

“...?”

Thành phố càng phát triển, họ càng ca ngợi Weed.

Thế quái nào lại thành thế này? Thành phố này là của mình hết mà?”

Robin dựng những tấm biển ở cổng thành để cho không ai hiểu nhầm nữa.

- Thành phố được thành lập bởi Lãnh chúa Robin.

Bắt đầu từ bàn tay trắng giống như Morata và nhờ ngài ấy mà thành phố giờ đã rất phát triển. Lịch sử chi tiết của Thành phố Arth là..

Hắn viết khoảng 200 dòng lịch sử phát triển của thành phố và cẩn thận giải thích gia tài khổng lồ mà mình đã đầu tư và những biện pháp an sinh xã hội cho người chơi.

“Giờ thì mọi người sẽ công nhận thành quả của mình.”.

Robin giờ có thể nghỉ ngơi và cười một chút. Nhưng, chỉ một nhóm nhỏ người chơi thông thường chịu đọc tấm bảng cẩn thận!

“Weed-nim là đỉnh nhất. Nếu Arth đã thế này, tạo thực sự mong đặt được chân tới Morata.”

“Chắc chắn rồi. Tao sẽ tạm thời đi săn quanh khu vực này và sẽ tới Morata. Thành phố này có ít người chơi nên vẫn cày cấp loanh quanh đây được

“Tao nghe giang hồ đồn về Cung điện Trái Đất các mày ạ. Đến đó có khi còn gặp Nữ thần của Hội Cháo Hành nữa đấy.”

“Chuẩn không phải chình, chình lại phải sửa. Qua Cung điện Trái Đất trước đi.”

Kể cả những người chơi bắt đầu tại Arth, hưởng lợi từ tất cả những kế hoạch hỗ trợ đó cũng chỉ nghĩ về việc chuyển tới Morata hoặc Cung điện Trái Đất.

Những người đã đạt được vị trí lãnh chúa ở các khu vực lân cận qua cuộc đấu giá thường xuyên tới thăm thành phố Arth.

“Anh giỏi thật. Tôi nghĩ đây là thành phố tốt nhất quanh khu vực này đó.”

“Tôi nghĩ nó xứng đáng là số một trong số những ngồi làng tiên phong của Phương Bắc.”

“Tôi muốn nhập một ít quặng sắt. Anh có dư không?”

Thành phố Arth đã vượt xa tất cả các khu vực xung quanh về dân số, công nghệ và sản xuất.

Ở một khoảng cách khá xa khỏi Morata và Cung điện Trái Đất, nó đã làm đúng vai trò là một điểm dừng chân cho những người chơi đi ngao du giữa Lục địa Phương Bắc và Lục địa Trung tâm.

Mũi Robin càng được thể nở to khi hắn gặp các Lãnh chúa khác.

“Haha, rất vui được gặp anh. Tôi luôn luôn sẵn sàng trao đổi buôn bán.”

“Tôi không nghĩ thành phố sẽ phát triển nhanh thế này. Có bao nhiêu cư dân mới mỗi ngày ấy nhỉ?”

“Khoảng 1.000 cư dân mới được liệt kê mỗi ngày. Có khi lên tới 2,000 vào cuối tuần?”

“Ồ, thật đáng kinh ngạc.”

“Việc cố gắng mở rộng khu vực dẩn cư tới mức cần thiết đã bận lắm rồi. Đường xá cũng cần mở rộng, và việc bảo trì các bãi săn cũng được mọi người hưởng ứng. Tôi đã nói đến việc tái cấu trúc khu vực công nghiệp chưa nhỉ? Tôi sẽ mở rộng nó tiếp – lần gần nhất cũng đã ba tháng rồi.”

Một ngày là không đủ để bàn bạc về kế hoạch phát triển Thành phố Arth của Robin.

“Liệu Morata ngày đầu có như thế này không nhỉ? Thành phố này sẽ tiếp tục phát triển thành một bàn đạp về thương mại và sản xuất nối giữa Lục địa Phương Bắc và Lục địa Trung tâm, có khi lại khai sinh ra một đất nước mới cũng nên

Việc không có quân đội khá đáng ngại, nhưng hắn thấy nhẹ nhõm khi nghĩ rằng kể cả Đế chế Arpen cũng được thành lập nhờ sự ủng hộ của người chơi.

“Nếu mình tiếp tục phát triển thành phố nhanh như bây giờ, sẽ tới một ngày mà những người chơi sẽ công nhận mình. Phải, vạn sự khởi đầu nan. Mình sẽ tận dụng mọi cơ hội có được, lên các chương trình truyền hình và mua chuộc các lãnh chúa khác...”

Robin thậm chí còn bán cả cổ phiếu của mình để đầu tư vào thành phố.

“Trong mắt những kẻ khác, có thể đây chỉ là một sự ngu ngốc. Dẫu vậy, giá trị của Royal Road là khổng lồ. Mình đầu tư mọi thứ vào thành phố này, và mình sẽ có thể kiếm lợi từ nó trong tương lai. Ai mà biết được tương lai sẽ mang lại điều gì.”

Hắn bí mật chờ đợi ngày Weed ngã ngựa.

Nếu như Morata và Cung điện Trái Đất bị Kaybern thiêu trụi, hẳn tính toán rằng giá trị của Thành phố Arth tại Lục địa Phương Bắc sẽ còn tăng cao nữa.

“Mình chắc là Morata sẽ sớm trở thành mục tiêu. Mình không biết chính xác là khi nào, nhưng còn chưa đầy mười thành phố có tốc độ phát triển cao hơn Morata.”

Robin cười mỉm và mài dao chờ tới ngày đó.

***

Tại Cao nguyên Ulgor, có một buổi tiệc được tổ chức mặc cho việc đó khiến Weed phải khốn khổ khốn nạn.7

“Swift Coldwind-nim.”

- Coo-coo-coo!

Một con bồ câu đáp xuống mặt đất.

Anh ta là người chơi nổi bật nhất, hiện giờ đang ở hình dạng của một con bồ câu vì đang làm nhiệm vụ.

“Tôi thưởng cho anh vật phẩm tăng cường tốc độ Dây chuyền Mắt mèo”

- Cảm ơn Weed-nim.

“Hurray!”

“Weed-nim vạn tuế!”

Những người chơi tộc Dwarf cùng giơ đôi tay ngắn ngủn và reo hò.

Đây là một buổi lễ trao thưởng cho sự thành công của vụ trộm hàng Kaybern.

Weed có một suy nghĩ khác khi mới bước vào hang rồng.
“Mình chỉ muốn giữ hết chỗ mình. Mình có thể ôm hết đống này mà bỏ chạy không?

Cậu chỉ muốn vứt hết nhân phẩm và ôm đồ chạy mất!

Nhưng, Mapan với nụ cười mỉa mai đứng ngay phía sau cậu.

“Heh-heh-heh-heh.”

“Hmm-mmm. Cậu nghi ngờ tôi đấy à? Cậu nghĩ tôi sẽ thay đổi suy nghĩ về việc phân chia kho báu hả?”

“Hử? Em chỉ cười chứ có nói gì đâu. Heheheh.”

Mapan lúc nào cũng tươi cười.

Gương mặt của con hàng chỉ hiện lên niềm vui, nhưng đôi mắt lại như một hồ nước tĩnh lặng.

“Mình không thể biết được thằng nhãi này sẽ làm gì. Mọi thứ đều có thể

“Mm, đúng như dự đoán. Anh ấy không bao giờ bỏ ý định đó dù chỉ một giây.”

Chính nhờ điều này mà lí trí của Weed thông suốt trở lại.

Thực sự mà nói thì việc Hoàng đế của Đế chế Arpen ôm hết kho báu rồi bỏ chạy sẽ lố bịch đến chừng nào?

“Giờ mình đang quản lý quá nhiều tài sản. Kho báu có thể dễ dàng quy ra thành tiền nhưng... Hmm, phải. Mình phải phân chia công bằng. Nhưng sao mình cứ cảm giác thật đáng xấu hổ vậy?

Weed thực hiện tiếp buổi lễ trao thưởng để rũ bỏ sự lưu luyến còn day dứt nãy giờ.

“Jartar-nim, anh đã suýt mất mạng trong hang rồng.”

“Không có vấn đề gì cả. Tôi đã rất vinh dự khi được tham dự vào kế hoạch của anh.”

“Đây là bộ giáp mà anh đã yêu cầu.”.

“Tôi thực sự rất biết ơn.”

Những người chơi xuất hiện tại buổi lễ trao thưởng vui vẻ nhận những món trang bị.

- Mọi người không nhất thiết phải tới nếu thấy không tiện. Các trang bị sẽ được ship tận nơi.

Việc tham dự không phải là bắt buộc, nhưng tất cả những người sống sót, từ các Dwarf, tới các Avian, Architect, thậm chí là Pale cùng cả đội đột kích đều có mặt.

Một sự kiện kì diệu với sự tham gia của 100% số khách mời!

Cũng có một buổi lễ khác được tổ chức cho những người chơi đã bỏ mạng nhận phần thưởng ngay khi họ có thể đăng nhập lại vào Royal Road.

- Một bản anh hùng ca tráng lệ.

- Weed và đồng bọn. Cosplay thành đạo tặc thành công.

- Nhìn họ cười khoái trá chưa kìa. Trống high như vừa cắn Cỏ vậy.

- Ai cũng cười hớn hở, có vẻ như chỉ có mình Weed-nim trống khá cau có khi trao báu vật. Mắt tạo có tật hả các mày?

- Nhìn gượng gạo vãi. Giang hồ hay bảo là cười giả tạo đấy.

- Tao không nghĩ Đấng lại thế đâu.

- Gương mặt ban đầu trống khá nghiêm túc, giờ thì xị mẹ ra rồi.

- Tạo mà như Đấng thì cũng đứt từng đoạn ruột chứ vui vẻ đ’ gì.

- Nhưng đó là phần thưởng được hứa hẹn khi nhiệm vụ thành công. Weed-nim luôn giữ lời nên không thể nào như vậy đâu!

– Lời của Đấng tựa ngàn vàng. Không thấy Đựng đang tận tay trao thưởng kia à.

- Bọn mày mù à? Không thấy Đấng vừa nhăn mặt vì phải trao thanh kiếm cho người khác hả.

- Chuyển ngay sang kênh CTS Media đi. Họ quay cận cảnh gương mặt của Weed và Đấng trào nước mắt rồi kìa.

Park Soon Jo có một ca học buổi chiều và cậu ta leo lên xe bus tới trường như thường lệ..

“Có phải anh ấy không...?”

“Tiền bối khóa trên hả?”

“Tao nghĩ đúng rồi đấy”

Park Soon Jo nghe được những lời thì thầm xung quanh khác với ngày thường.

Vì tính cách nhút nhát, có rất ít người biết về chàng trai này dẫu cho họ Park theo học khoa Thực tế Ảo tại Đại học Hàn Quốc.

Ờm... Xin lỗi.”

Một sinh viên nữ đứng phía trước cậu ta quay lại và chủ động bắt chuyện.

“Có phải anh là người trên TV không?”

“Tôi ư?”

“Phải, là Thief đã thực hiện nhiệm vụ cùng với Weed-nim.”

“P, phải.”

“Ôi chúa ơi! Đúng là anh rồi. Ghế thiệt.”

Park Soon Joo cảm thấy mình sáng choang như trăng đêm giữa tháng.

Rất nhiều sinh viên túm tụm lại nghe cậu ta kể chuyện về chuyến phiêu lưu đó cho tới khi xuống xe.

“Anh có thân với Weed-nim không?”

“Một đàn anh của tôi”

“Ý tôi là thân thiết hơn vậy ấy.”.

“Chúng tôi học chung với nhau. Dù anh ấy đang bỏ dở chương trình...”

“Wow, tuyệt thật.”

Việc cậu ta có quen với Weed là đủ để khiến người thường ganh tỵ.

Kể cả trong buổi học của khoa Thực tế Ảo, vẫn có nhiều người bám theo Park.

“Món đồ mà tôi có được ư? Anh ấy cho tôi một cái áo choàng và một đôi giày. Chúng đều là những món đồ độc nhất vô nhị nên tôi không nghĩ mọi người biết tên chúng. Đặc tính ư? Mmm... Có nhiều quá nên tôi không nhớ được. Tôi có nhở chúng được làm từ da rồng.”

Park Soon Joo nổi lên là một hình mẫu nổi tiếng tại Đại học Hàn Quốc.

Những tin nhắn liên tục hiện lên trên điện thoại cậu ta.

- Xin chào, tôi là đại diện của KMC Media. Chúng tôi muốn thực hiện một phóng sự về anh. Anh có thể cho chúng tôi biết thời gian và địa điểm thuận tiện cho anh được không, nhân viên của chúng tôi sẽ tới đó ngay.

- Tôi gọi từ CTS Media. Chúng tôi muốn tổ chức một chương trình về câu chuyện của Nide-nim và...

Việc trở thành một nhân vật được các nhà đài săn đón cũng đi liền ngay sau đó.

Chỉ việc trở thành đồng đội của Weed đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời của Park Soon Jo.

Team trans: Đéo cần tên

Trans: Mắm, Editor: Ma cô