Đoản Văn Ký Lục

Chương: Đoản Văn Ký Lục Một chút ý tưởng nhỏ về Chuya


Nakahara Chuuya

••||••

1.
Chuuya là một Counselor, Dazai là Interns.

Mái tóc Chuya luôn được hắn bảo dưỡng kỹ càng, bóng loáng và trông mượt mà.

Chuya cho Dazai thực hành kỹ năng gội đầu trên manacanh, lực đạo kỹ năng như thế nào, liếc mắt một cái liền biết.
Dazai, lần đầu, sử không đúng lực đạo, khiến tóc của vật mẫu rụng hết xuống.
Chuya liền nổi giận đánh Dazai một trận.

Lúc Dazai nắm kỹ lực đạo rồi, Chuya ý bảo hắn gội cho hắn.
Trước sự kinh ngạc của Dazai, Chuya cởi áo ra, chỉ để lại chiếc sơ mi với thắt lưng chéo, hắn nằm lên ghế dài, quất sắc đầu tóc được xoã ra, nằm yên tĩnh như một mỹ nam tử.
Dazai bước đến gần, cúi đầu xuống nhìn Chuya, dường như trong đáy mắt kia có thứ gì thoáng qua.
Những ngón tay trắng ngọc thon dài đan xen vào màu đỏ cam của tóc Chuya, nổi bật không kể xiết.
Dazai cúi đầu tỉ mỉ cẩn trọng gội đầu cho Chuya, tuy trong lúc ánh mắt lơ đãng thoáng qua vầng trán trắng sáng, hắn vẫn bình tĩnh điềm nhiên việc trong tay.
Ánh sáng vàng của mặt trời, chiếu qua khung cửa kính, chiết xạ thành từng đường sáng lung linh, có một tia nắng cố chấp dừng lại trên môi Dazai, làm cho một mạt cười ôn nhu kia lồ lộ rõ trên mặt hắn.
Còn Chuya a..
Hắn một phần vì đêm qua thức quá khuya, một phần vì cảm nhận rất thoải mái, nên hắn đã ngủ rồi.
....

2.
Chuuya là một Barber, Dazai là Customer.

Mái tóc của Dazai dường như luôn rối tung lộn xộn do những lần tự sát thất bại. Những lúc như thế, hắn luôn vác xác vào tiệm nhỏ của Chuya để kêu hắn làm tóc. Vậy nên có thể xem Dazai là khách VIP (duy nhất) ở đây.
Không biết như thế nào, nhưng dường như phong thủy của cửa tiệm không tốt lắm.
Tiệm không có một người khách nào, kể cả khi chủ tiệm là một vị soái ca như thế kia.
Đã thế, lại còn là căn cứ tử địa của kẻ cuồng tự sát nào đó.
Nhưng mà may thay, cũng vì thế mà từ đấy cửa tiệm có (một người) khách.

Hôm nay Dazai mang một thân ướt nhẹp bước vào cửa, vẻ mặt mỏi mệt khuất sâu dưới bóng mái tóc.
Chuya ngồi trên ghế cầm quyển tạp chí tháng này trên tay, ngước đầu lên nhìn, hỏi hắn.
Dazai chỉ chỉ tóc mái của mình, sau đó cười móc ra một chai rượu, loại rượu mà Chuya thích.
Chuya đặt tạp chí xuống sải đôi chân dài bước vài bước tới cạnh Dazai, hòng giựt đi chai rượu nhưng lại hụt.
Dazai hô biến làm biến mất chai rượu, rồi cười hì hì ngồi trên ghế chờ đợi Chuya hớt tóc.

Những ngày trước, Chuya làm tóc cho Dazai chỉ là chải chuốt vuốt keo hay chỉ khiến cho nó đỡ rối tung.
Nhưng nay, cầm trên tay chiếc kéo, hắn bỗng dưng cảm giác có chút trầm trọng, có lẽ là hắn xem tóc của Dazai cũng như tóc hắn, xuống tay có chút khó.
Nhưng cũng chỉ có chút khó.

Dazai đang hứng thú ngẩng cao chờ Chuya hớt tóc, cảm giác dị dạng xuyên qua da đầu hắn. Ngón tay Chuya len lỏi qua tóc mái màu nâu, vuốt chúng lên, cố định bằng chiếc kẹp.
Từng sợi tóc nâu rớt xuống trên áo choàng, ánh nhìn xuyên qua 'mưa nâu', dính lên trên mặt của hắn.
Dazai cứ nghĩ rằng Chuya luôn như vậy dễ táo bạo tính tình, có lẽ là khi hớt tóc cũng bạo lực có khi mất phăng mái tóc.
Hắn chờ đợi cảnh Chuya cầm kéo dùng lực quá mãnh khiênd cho kéo bị chệch, đâm vào mắt hắn, hoặc là một kích liền chết, đâm vào trong não hắn.
Có lẽ hắn sẽ chết trước đi cảm nhận được sự đau đớn dữ dội kia đi.
Tuy nhiên, trái ngược với suy nghĩ của hắn, Chuya có một kĩ thuật khéo léo ôn nhu và tinh tế.
Trông táo bạo vậy, mà bên trong lại là một sự tinh tế ôn nhu khó diễn tả.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc trong công việc của Chuya, Dazai trong lòng nhận đồng quan điểm kia: nam nhân khi nghiêm túc làm việc là nhất soái.
....

[Dâng tặng cho Chuya vì sự phù hộ cho môn văn. Đa tạ rất nhiều~ Sợ Chuya không thích nên không dám viết tình cảm quá ಥ‿ಥ]


Đăng bởi: