Đoản Văn Ký Lục

Chương: Đoản Văn Ký Lục Một chút ý tưởng nhỏ về Senku


Ishigami Senku

••||••

1.
Senku sủy trong túi một lọ hoá học vừa làm thực nghiệm, nghiên cứu cho biết không có hại cho người, nhưng mà làm trò đùa dai thì có thể, hắn đoán.

Bước ra khỏi khu nghiên cứu, Senku tính toán đi mua một phần mì Ramen gần công viên.

Thấy Gen mặc một bộ vest đuôi tôm của ảo thuật gia, xung quanh là bọn trẻ con vui cười với vẻ mặt toả sáng.

A, hôm nay Gen hắn lại diễn trò ảo thuật cho bọn trẻ trong công viên xem.

Senku cầm một phần Ramen trong tay, tay còn lại chui vào túi quần lấy ra ống thực nghiệm, lặng lẽ đi đến sau người Gen thả vào mũ hắn rồi bước lùi về sau.

"Xem~ Chim bồ câu sẽ xuất hiện~ Không biết hôm nay cậu ta mang gì bất ngờ cho bọn em đây?"

Gen cười nói, tay hắn móc trong mũ ra một thứ, vừa mới cầm ra, nó liền nổ tung.

Trước mắt hắn xuất hiện một cái hình ảnh treo giữa không trung, bên trong là hình hắn đang hôn trộm người nào đó với quả đầu hành.

Aaaaaaaaaaa, đây là hôm trước thấy Senku-chan ngủ gật trước mặt, hắn liền tính dùng bút lông vẽ lên trên mặt hắn, không ngờ tiếng lọ chai gì đó rớt xuống vỡ nát, làm hắn giật mình, liền lỡ môi đối môi với Senku-chan...

Senku đứng đằng sau, không thấy được vẻ mặt thất thố của Gen, hắn chỉ đang nhìn chằm chằm vào tấm hình suy tư về thí nghiệm.

Dường như là nó nhờ vụ nổ khiến người ta kinh hoảng một vài giây, trong một vài giây này nó sẽ len lỏi vào trong trí não, sao chép một đoạn mã số liệu rồi hiển thị ở bên ngoài theo đường dây liên kết nào đó?

Có vẻ như thí nghiệm này còn cần nghiên cứu thêm.

Senku càng nghĩ đi càng xa, rời khỏi công viên, đích đến là khu nghiên cứu, hắn tính toán lại thí nghiệm một hồi rồi mới ăn sáng, có lẽ là gọi ăn trưa hợp hơn.
....

2.
"Senku-chan~"

Một mạt sắc trắng áo sơ mi nhập vào trong khoé mắt, hắn dường như là nghiêng người một chút, người kia liền vồ hụt.
"Mồ~ Người ta chỉ là muốn ôm một cái mà thôi~"

Người trước mặt vẻ mặt phù hoa mà nhéo giọng nói, tuy rằng thế, hắn cũng không cảm thấy phản cảm.

"Tình hình dịch bệnh đang lây lan, truyền thông cũng bảo là không được ngồi sát vào nhau, không được ôm nhau, lúc nào cũng phải đeo khẩu trang vào. Khẩu trang ngươi đâu?"

Hắn lên tiếng nhắc nhở người đối diện. Tuy rằng hắn là nhà thiên tài, nhưng để điều chế ngay lập tức vecxin cũng không phải là một điều dễ dàng.

Tả biên hắc sắc phát ti ánh ánh trong nắng, hữu biên bạch sắc trường phát đung đưa theo từng bước nhảy trong tầm nhìn của hắn. "Không có, Senku-chan cho xin một cái đi~"

Hắn từ trong túi quần móc ra một cái khẩu trang nhăn nheo, đưa đến trước mặt.

"Ngươi đeo cho ta." Người kia chắp hai tay ra sau, mặt đến gần mặt hắn.

"Không có tay mà đeo à?" Hắn tuy nói vậy nhưng vẫn vươn tay đeo dây vào tai người ta.

Dường như có vẻ hồng hơn ban nãy, nhiệt truyền?

"Hảo." Hắn đứng thẳng lại, "Không có gì bất ngờ nói sắp tới ta sẽ ở trong khu nghiên cứu, hiện tại ngươi có muốn đi đâu không?"

? Vẻ mặt ngơ ngác kia là sao?

"Cuối cùng Senku-chan cũng có giác ngộ của một người bạn trai." Người kia móc một chiếc khăn tay từ trong túi ra, tay hình hoa lan chỉ, chấm rồi lại chấm những giọt nước mắt không hề tồn tại trên mặt.

"Ta muốn đi ăn Ramen gần công viên, sau đó lại đi dạo trong công viên để tiêu thực~"

Người kia ôm lấy tay hắn, chỉ tay về phía trước, kéo hắn đi về hướng mà người kia muốn.

Hắn còn đang suy nghĩ không biết nên có tránh ra cái ôm này không, nhưng mà thấy nụ cười tươi rói kia, liền thôi rối rắm.

Nếu có liền lây từ lúc ban đầu gặp mặt rồi, không cần đợi đến lúc này mới bắt đầy lây nhiễm.
.....

[Senku, môn toán. Mấy cái thực nghiệm kia chỉ là tiền đề cho cốt truyện, còn có, lần đầu viết Senku có gì không ổn liền nói a, OOC gì đó khẳng định là sẽ có rồi ಥ_ಥ đi tìm mãi đọc mà cũng chẳng thấy một cái truyện nào của SenGen ಥ—ಥ]
Đăng bởi: