Đoản Văn Ký Lục

Chương: Đoản Văn Ký Lục Một chút ý tưởng nhỏ về Kusuo


Saiki Kusuo

••||••

1.
Hôm nay thế giới ý chí bỗng dưng nổi hứng cho hắn một ngày nghỉ yên bình, tức là phong ấn lại hắn năng lực, cùng với phù hộ hắn không bị kia mấy tiểu yêu tinh quấy phá.

Hắn bắt tàu lửa đi đến một chỗ dưới chân núi, bắt đầu trèo núi để lên đến đỉnh.

Phía trên đỉnh là một ngôi đền thần xã, trông hoang vắng như đã quá lâu rồi không ai đến thăm, nhưng cũng không lụi bại quá mức.

Hắn nhờ thế giới ý chí mang một bộ game và rất nhiều đĩa để xem.

Trước mắt hắn xuất hiện một bộ thiết bị chơi game cùng với tivi, bên cạnh còn có cả một cái ghế sofa dài, xung quanh một chút bụi bay cũng trở nên trong sạch lên.

Trông cũng rất ôn nhu, hắn khi đang chơi nghĩ.

Khi chơi mệt mỏi, hắn lên ngồi trên sofa, ánh mắt tập trung đến vụ án đang diễn ra trong phim.

Ánh mắt hắn dần dần mơ hồ, rồi hắn ngã xuống nằm úp trên ghế ngủ rồi.

Thế giới ý chí ôn nhu mà biến ra chăn đắp cho hắn, ôn nhu nhìn gương mặt hắn an tường ngủ nhan, tựa như một vị mẫu thân muốn cho nàng hài tử nghỉ ngơi nghỉ ngơi.
....

2.
Saiki Kusuo hôm nay được đi đến cửa tiệm bánh ngọt hắn thường đi mà không gặp trắc trở gì.

Dùng thiên lí nhãn nhìn, dường như mọi người đều bận rộn về cái gì đó, nên hắn mới không 'trùng hợp' gặp được ai.

Nói ra đều là nước mắt, mặc dù hắn muốn tránh như thế nào, bọn họ vẫn có thể 'trùng hợp' mà gặp hắn.

"Hoan nghênh quý khách đến thăm, hôm nay ngài là vị thứ nhất đến, chúng tôi chúc mừng ngài đạt một món quà đặc biệt hôm nay."

{Hôm nay hắn là người đầu tiên đến, lão bản cũng nói, nếu ai đến đầu tiên lại rất sớm, liền tặng hắn một món quà đặc biệt, giới hạn trong những món bánh trong tiệm.}
A, bỗng dưng hắn phấn khích phi thường.

[Ta có thể đổi món quà đặc biệt ấy thành gói trọn bánh pudding cà phê bản hạn định được không?]

"Điều này hơi khó xử...."

[Các ngươi có thể trong lúc ta ăn làm thêm những phần hạn định khác bán a.]

"....Cũng đúng...."

Phục vụ hoang mang đưa ta đến bàn, rồi hắn vội vã chạy vào bên trong.

Ta có thể nghe bên trong nói gì, nhưng ta muốn giành bất ngờ cho chính mình nên không chú tâm.

Một lát sau, cũng là người phục vụ kia, hắn đẩy một xe pudding cà phê, một xe!! Ra cho hắn.

Hắn không biết vẻ mặt hắn trông như thế nào, nhưng có lẽ giống như mấy nam chính trong phim ngôn tình lúc mà được nữ chính đồng ý lời tỏ tình.

"Mời ngài thưởng thức. Chúc ngài ăn ngon miệng."

{Vị khách này quả thật là rất yêu chuộng món pudding này, cũng may là hôm nay lão bản nương đến, nàng hiền lành mà bảo gói trọn hết đi, còn mọi người tranh thủ trong lúc khách ăn làm vội những bản hạn lượng để tiếp đãi những khách nhân khác đến sau.}

Lão bản nương, ngài thật là một vị tâm như minh nguyệt, trí như đại trí nhân. Cảm tạ ngài rất nhiều.

Hắn hạnh phúc híp lại đôi ngươi sau lớp kính màu xanh lá, vẻ mặt hạnh phúc mà đưa một muỗng pudding vào miệng.

Nhìn nhìn xuống trên bàn chất đầy không còn một khe hở, hắn thở dài đầy vui sướng.

Hôm nay hảo vui vẻ~
....

[Kusuo cho mấy môn còn lại, thật xin lỗi vì trì hoãn đến giờ, không có ý tưởng cùng không có động lực viết. Sáng sớm này thì lại ổn. ?? Á, trưa rồi Σ(ಠ_ಠ)
Ơ ơ, hai ngày nữa sinh nhật Tề thần aaaaaaaaaa, coi như quà chúc sinh nhật trước, lúc đó lại có ý tưởng làm tiếp lạp :3333333]
Đăng bởi: