Vũ Luyện Điên Phong - Bản dịch tiếp từ 2695

Chương 2696: Vũ Luyện Điên Phong - Bản dịch tiếp từ 2695 Chương 2696.


Hắn chủ yếu nghĩ kéo dài 1 chút thời gian , vừa nãy mới khống chế pháp thân đánh 1 quyền từ huyền giới châu ra , khiến hắn thần niệm tiêu hao quá nhiều ,đến bây giờ vẫn còn cảm thấy đau đầu , bất quá hắn có ôn thần liên , từng tia ý chí mát lạnh đang tràn ngập trong thức hải , thần niệm hắn tiêu hao đang dần khôi phục

Đàm Quân Hạo hẳn đã trọng thương , nhận 1 quyền kia của pháp thân chắc không dễ chịu gì . Mà dù Đàm Quân Hạo tại thời kì đỉnh phong , Dương khai cũng có lòng tin chiến 1 trận , Chớ nói bây giờ hắn đã trọng thương .

Chưa từng gặp mặt mà muốn hại mình , Dương Khai dĩ nhiên muốn tại nơi này giết hắn .

-Tiểu bối muốn chết ?
Đàm Quân Hạo gầm lên , hay tay giương cao , kéo theo khí thế trấn động thiên địa cắn răng nói:
-Dám đùa bỡn lão phu , hôm nay lao phu liền cho ngươi chết minh bạch

Thoại âm vừa dứt , bốn phía bỗng hiện lên từng bóng người xuất hiên xung quanh hắn .
Dương khai nhướng mày quan sát những thân ảnh kia , rất nhanh liền phát hiện bất ngờ đều là Đế Tôn cảnh

Mặc dù đa số đều là Đế tôn Nhất tầng cảnh nhưng có vài người Đế tôn Lưỡng tầng cảnh hơn nữa không ít người hắn nhìn đều quen mắt , hẳn là các đại trưởng lão tông môn tham hội đấu giá lúc trước.
Số lượng không nhỏ 20 , 30 người .

Những tên Đế tôn cảnh này lúc xuất hiện , từng tên vẻ mặt mờ mịt , lúc trước Đàm Quân Hạo khởi động trận pháp bọn họ đều bị tách ra , cô lập trong 1 khoảng không gian tối tăm vô tận , một mực tìm cách thoát ra nhưng đều không thể thành công , đột nhiên 1 cỗ lực lượng lôi kéo đưa họ tới nơi này , ngẩng đầu nhìn lên lập tức thấy Dương Khai và Đàm Quân Hạo
lại rùng mình hơn nữa là thấy thương thế trên người Đàm Quân Hạo , cả 1 đám Đế Tôn cảnh lại thêm âm thầm sợ hãi

Đàm Quân Hạo thời khắc này tỏa ra khí tức Đế Tôn cảnh tam tầng cường đại , thế nhưng lại bị thương , Thoạt nhìn còn rất nghiêm trọng , Nơi đó trừ hắn ra còn Dương Khai đứng cạnh đó
thương thế này chẳng phải nói là do Dương Khai gây ra , hắn chỉ là Đế Tôn cảnh nhất tầng , có bản lãnh gì mà đả thương được Đế Tôn tam tầng cơ chứ ?

-A, Đàm trưởng lão!
Một Gã trung niên cẩn thận quan sát Đàm Quân Hạo bông nhiên kinh hô tiến đến chắp tay nói:
-Thì ra là Đàm trượng lão , ngài sao lại ở đây ?

Đàm Quân Hạo liếc hắn 1 cái , vuốt cằm nói :
-Ngươi nhận thức lão phu ?
Gã trung niên cười lấy lòng nói :
-Hơn mười năm trước , tại hạ may mắn được Tinh Thần cung ban thưởng 1 lần vào Thiên cấp bí cảnh tu luyện , năm đó từng thấy qua Đàm trưởng lão ở xa , Đàm trưởng lão không nhớ tại hạ cũng là bình thường

Gã trung niên này tuy cũng là người đứng đầu 1 tông nhưng bất quá tu vi chỉ có Đế Tôn nhất tầng cảnh mà thôi , vị trí tông môn tại Nam vực cũng chỉ là Nhị đẳng ,đối mặt với Tinh Thần cung trưởng lão nào dám khinh thường , Mà cũng chính nhờ 1 lần ban thưởng ấy hắn mới may mắn đột phá Đế Tôn , Đối với Tinh Thần cung hắn cảm động rớt nước mắt , bây giờ thấy trưởng lão Tinh Thần Cung tất nhiên cung kính không thôi .

Đàm Quân Hạo khẽ vuốt cằm , Không nói thêm gì

Nhưng gã trung niên này nói mấy câu lại khiến những người xung quanh giật mình kinh ngạc

-Đàm Trưởng lão , … Tinh Thần Cung , … chẳng lẽ ý nói …

Ở tại đây đại đa số Đế Tôn cảnh đều không biết Đàm Quân Hạo thầm chí còn chưa từng thấy qua , lúc này đều đã có 1 chút phỏng đoán

Tinh Thần Cung là tông môn của Đại Đế, Muốn làm trưởng lão đều phải là tu vi Đế Tôn cảnh tam tầng , mà kể như vậy Đế Tôn cảnh tam tầng trong Tinh thần cung cũng không nhiều , tổng thể có mấy người

Chưa từng thấy qua Đàm Quân Hạo nhưng đại đanh hắn mọi người đã nghe qua

Tất cả mọi người dều rùng mình , nhao nhao về phía Đàm Quân Hạo ôm quyền nói :
-Gặp qua Đàm Trưởng lão

-Đều không cần đa lễ
Đàm Quân Hạo hơi khoát tay chặn lại , bộ giáng cao ngạo hơn nhiều lần

Thấy chuyện trước mắt gã trung niên trầm mặt nói :
-Đàm trưởng lão , là người phương nào lớn mật dám bất kính lại còn đả thương ngài

Đàm Quân Hạo sắc mặt lạnh lùng hướng Dương Khai nói :
-Chính vị tiểu bằng hữu này , lão phu nhất thời không để ý khiến hắn đánh lén thành công

Dương Khai nghe vậy liền bĩu môi . Lời này mặc dù không sai , mình quả thật là đánh lén thành công , nhưng nếu không phải hắn chủ động gây chuyện , bản thân nào có vô duyên vô cớ dánh lén 1 tên Đế Tôn tam tầng làm cái gì .

Gã trung niên nghe vậy tức giận nhìn Dương Khai quát lơn :
-Quả nhiên là ngươi tên nghiệt súc , Đàm trưởng lão là Tinh Thần cung trưởng lão , thân phận cao quý, Tinh Thần cung càng là tông môn bá chủ Nam vực , Che trở ta cùng hàng tỷ võ giả, ngươi tiểu nghiệt súc có thể thấy được Đàm trưởng lão chính là vinh hạnh của ngươi , chẳng những không cung kính bồi đáp lại còn ra tay đánh lén , mau lăn qua đây nhận lỗi , Đàm trưởng lão nhân hậu còn có thể tha ngươi 1 mạng , nếu còn hồ đồ ngu xuẩn , bọn ta tất giết ngươi

Lời nói tên này phảng phất có khí lực , nói năng có khí phách , Đàm Quân Hạo nghe vậy tâm tình sảng khoái vô cùng , nhếch miệng cười .

Ngược lại những Đế Tôn cảnh còn lại biểu tình khác nhau , bọn không như gã trung niên kia , Không được quá nhiều ân huệ từ Tinh Thần cung , Đối với Tinh Thần cung có kính nể nhưng không đến mức khấu
đầu quỳ lạy Đàm Quân Hạo .

Bất quá cũng không có gì phản bác được , chỉ bình tĩnh đứng im tại chỗ đồng tình nhìn Dương Khai .

Trước đó trong hội đấu giá , Dương Khai đã đề cập tới 1 vị Tinh Thần cung trưởng lão , bây giờ xem ra . người đó hẳn là Đàm Quân Hạo

Thật không biết hắn làm sao lại cùng Đàm Quân Hạo kết thù . Đắc tội Đàm Quân Hạo nam vực này liệu còn đường sống ? Người trẻ tuổi quả nhiên khí huyết cương phương , không biết tiết chế .

-Hả… Ta tưởng là ai , thì ra vị bằng hữu phòng số 13 vừa ăn 3 cân phân lúc trước . Trách không được nơi này bỗng nhiên tràn ngập mùi hôi thối .
Dương Khai trừng mắt liếc gã nam tử kia , đưa tay phe phẩy trong không khí

-Hả!
-Quả là hắn
-Thật sự ăn …
-Này này chuyện này …

Rất nhiều Đế Tôn cảnh nghe vậy , đều nhao nhao trợn tròn mắt hướng phía gã trung niên nhìn , thậm chí nháy mắt nhảy qua chỗ khác kéo dài khoảng cách , trên mặt biểu lộ sự ghét bỏ , như thật ngửi đc mùi hôi thối vậy .
Trong nháy mắt phương viên 3 trượng quanh gã trung niên đều không còn 1 ai , tựa như có thứ gì ngăn cách ra vậy , ngay cả Đàm Quân Hạo cũng nhướng mày biểu tình cổ quái nhìn gã trung niên kia

-Ngươi Gã trung niên phẫn nộ chỉ tay về phía Dương Khai , sắc mặt đỏ lên như vô cùng xấu hổ .

Lúc trước tại phòng số 13 chuyện xảy ra bên trong là nỗi nhục lớn nhất cuộc đời hắn , lúc đó hắn cảm thấy bị Dương Khai giết còn tốt hơn kiểu lăng nhục như vậy nhưng hận thù trong lòng lại làm hắn thoái ý, tham sống sợ chết thầm quyết tâm ngày sau có cơ hội nhất định phải báo thù rửa hận .
Mới vừa rồi bị Đàm Quân Hạo sự dụng trận pháp chi lực đưa tới , hắn liền thấy Dương Khai , cũng liền phỏng đoán Đàm Quân Hạo thụ thương cùng Dương Khai có liên quan , Lúc này mới không thể chờ được liền xung phong nhảy ra ,mượn danh nghĩa Đàm Quân Hạo áp bức Dương Khai .

Nào ngờ lại bị Dương Khai chơi thêm 1 vố .

Bốn phía xung quanh từng đôi mắt khinh thường như đâm vào người hắn , hắn hận không thể tìm cái lỗ nào để chui vào , vội hốt hoảng nói :
-Chư vị đừng nghe tên Tiểu Tử này hồ ngôn loạn ngữ , người hắn nói không phải ta .

Không ai tin hắn , lúc nãy trong hội đấu giá hắn nói chuyện tự nhiên mọi người đều nghe rõ , giờ nhớ lại hẳn là cùng thanh âm 1 người

- Tiểu hỗn đản , ta và ngươi không đội trời chung
Gã trung niên thấy Dương khai không đáp lại , biết mình lần này thanh danh triệt để suy bại , ngày sau còn người nhắc đến hắn, hẳn chuyện đầu tiên là “ Ăn 3 Cân Phân “ rồi …

Dương Khai ngẩng đầu bĩu môi , nói :
- Thứ lỗi , bản thiếu không nói chuyện cùng người ăn phân , mời các hạ tự trọng .

“Phốc…” Gã trung niên kia khí huyết phiên cổn , 1 cục lửa giận không có chỗ phát , Đúng là ngạnh sinh sinh mà còn bị nghẹn (đoạn này tối nghĩa quá mình học không kĩ mọi người thông cảm)
Tâm thần hắn đại loại chỉ muốn giết Dương Khai để rửa sạch nỗi nhục , cắn răng quát.
-Ta liều mạng với ngươi !

Trên tay hào quang chợt lóe , 1 thanh lợi kiếm từ từ xuất hiện , Đế nguyên hung hãn , cả thân thể lẫn ánh kiếm đều khóa chặt trên người Dương khai lao tới ,
1 kích với sự tức giận như thế , có thể nói đây là 1 kích toàn lực của gã trung niên Đế Tôn cảnh nhất tầng, ở đây rất nhiều Đế Tôn cảnh nhìn thấy cũng không khỏi
thần sắc hơi lạnh , không dám có chút khinh thường nào .

Trái lại Dương Khai lại biểu lộ tỉnh bơ , ngạo nghễ cười lạnh , trên tay đột nhiên hiện 1 thanh trọng kiếm lớn , kiếm vừa ra liền đem trọng kiếm gác lên vai , lạnh lùng nói:
-Người đã chủ động muốn chết , bản thiếu liền thành toàn giúp ngươi

-Chết
Gã trung niên quát lớn , 1 thân tu vi toàn bộ đều bộc phát , chớp mắt vọt tới gần Dương Khai

Dương Khai cất bước nâng vai , bách vạn kiếm phía trên , kiếm quang xuất hiện , hắn giơ cao Bách Vạn kiếm, 1 hướng chém tới , không 1 chút hoa mĩ nào nhưng uy thế 1 kiếm này lại giống như chém tan thiên địa để cho mọi người biến sắc .

zoẹt …

Giống như tấm luạ bị xé , ánh kiếm rực rỡ lao tới trước mặt Dương Khai đã đột nhiên 1 chia thành 2 , Lướt qua bên người Dương khai , tia sáng chói mắt liền vụt tắt , nặng nề rơi trên mặt đất lăn ra thật xa mới ngừng lại .

-Hít… ittt… âm thanh 1 trận hít vào vang lên, từng đôi mắt trợn tròn chấn trộng run sợ , không thể tưởng tượng được.

Chỉ thấy phía sau 2 bên Dương Khai , là 2 đạo vệt máu kéo dài trên mặt đất , lục phủ ngũ tạng rơi vãi , phía cuối hiện ra khúc thi thể bị chém làm đôi

Uy thế 1 kiếm kia , thật đã đem 1 tên Đế Tôn nhất tầng cảnh bổ làm đôi

Hơn nữa nhìn thấy Dương Khai chẳng qua chỉ là tiện tay 1 kiếm , căn bản không dùng sức

Mọi người sớm dã biết Dương Khai cường hãn , cũng đoán được gã trung niên kia không thể nào là đối thủ Dương Khai , nhưng không nghĩ tới hắn liền không chịu nổi uy thế 1 kiếm

Không, không phải không đỡ nổi 1 kiếm mà là Dương Khai cường đại không đúng lẽ thường.
Ở trong hội đấu giá hắn liền 1 kiếm giết lão già phòng số 7 , liền đã khiến mọi người nhận thấy hắn thực lực khủng bố , có lẽ đến thời khắc này mọi người mới biết chính mình vẫn còn đánh giá thấp hắn .

Dương khai vẩy đi máu tươi trên Bách Vạn kiếm , nhếch miệng cười nói :
-Đất thị phi , chư vị không định rời đi chẳng lẽ còn muốn lưu lại xem cuộc vui sao ?

Đàm Quân Hạo bông nhiên đem nhiều như vậy Đế Tôn cảnh đưa ra khẳng định không phải để bọn họ xem trò vui , chắc hẳn có mưu đồ , không đánh được liền mượn nhờ những Đế Tôn cảnh này đối phó mình .

Dương Khai cũng không muốn dịch nhiều người như vậy , mục tiêu của hắn bây giờ chỉ có Đàm Quân Hạo .
Cảm nhận lời nói bất thiện của Dương Khai , lại thêm vết xe dổ trước mắt , rất nhiều Đế Tôn cảnh cũng không nhịn được rùng mình 1 cái , Tuy rằng cảm thấy thanh niên này trong hội đấu giá ương ngạnh
không coi ai ra gì , nhưng quả thật người ta có vốn để như vậy , đối địch với hắn quả thật không tốt gì .

Huống hồ, Dương Khai và họ đều không thù không oán, tên kia đơn giản tự mình trêu trọc đến hắn .


Edit : Tofu
Cre Convert : Huyết Thiên đế
p/s : truyện được edit lại từ convert , nên từ ngữ sẽ không thật sự chuẩn sác , bản thân mình thích đọc bộ này nên tự edit chia sẻ cho mọi người trong cộng đồng .


















Đăng bởi: