Đoản Văn Ký Lục

Chương: Đoản Văn Ký Lục Thỉnh không cần để ý.


Tay áo rộng phơ phất
Dáng yểu điệu kiều man
Ánh mắt tựa xuân thủy
Theo điệu nhạc nhu tình
.....

"Ngô nãi tướng quân bộ hạ, tòng ngài lệnh đưa quân ra chinh chiến!!!"
....

"Theo như Cát Bà, bà ấy bảo ta ra phụng dưỡng tiểu hài nhi này."
....

"Ta không ra! Ta không có ý định ra tiếp khách!!"
...

Nàng bước xuống phía sau, về phía chỉ định là của nàng.

Tá trang, xoá lớp chân dung, nàng - hắn cầm lấy hộp son nhỏ, bôi đều đều trên môi.

Ngón tay thon dài dính lên một chút sắc đỏ, đối lập nhau càng tăng thêm kiều diễm ướt át.

Hắn thoa nhẹ phấn lên trên mặt, kẻ khoé mắt kéo dài ra, một đôi mắt phượng thon dài được định hình.
Cởi từng món y phục ra, lộ ra vòng eo thon nhỏ tinh tế, phía trên là bộ ngực phẳng với hai hạt đậu đỏ bé xinh.

Cầm lên bộ y phục được đặt trên ghế, hắn mặc vào.

Một cô nương kiều tiếu khả nhân xuất hiện, nàng kéo ra rèm, theo dòng người rời khỏi nơi diễn.

"Ể? Cô nương vừa diễn chủ giác đâu rồi?"

Có vài vị khách quan vào bên trong vì có thể gặp được bản thân ái giác.

"A? Nàng ấy rời đi rồi."

"Khi nào?"

"Không biết, luôn là có vở diễn thì nàng đến, diễn xong thì nàng rời đi."

"A..."

Họ rời đi với vẻ buồn bã. Mọi người trong đoàn thấy nhiều không trách, đến cả họ cũng không rõ lai lịch của cô nương kia a, đến tên cũng chẳng biết...

....
Đăng bởi: